Chương 1927: Lay động lân duy nhất (3)
Chương 1927: Lay động lân duy nhất (3)Chương 1927: Lay động lân duy nhất (3)
Hắn không mất nhiều thời gian để suy sụp và nhanh chóng hoàn thành việc tự điều tiết của mình.
Đúng thế, những vị chân tiên đó quả thật có thể đối xử với người phàm như những gì Lý Phàm đã làm với họ.
Nhưng tất cả bọn họ đều đã chết.
Chất hết rồi!
Trên thế gian này, chung quy hắn vẫn là người chơi duy nhất còn lại.
Sau khi làm rõ được điểm mấu chốt này, Lý Phàm đã dần khôi phục lại trạng thái bình thường.
Về Tôn Lộ Dao có phần xui xẻo...
Với một phần đại trận hộ giới Huyên Hoàng giới nguyên sơ đã được thăm dò...
Kiếp sau làm tiếp là được.
Đối với Lý Phàm, việc đó không thành vấn đề gì cả.
Sau khi tiện tay tiêu trừ Tôn Lộ Dao, phân thần Lý Phàm lẳng lặng đứng sững giữa không gian thần bí, vẻ mặt lạnh lùng, yên lặng suy tư.
"Hoàn Chân, Hoàn Chân, Hoàn Chân..." Trong lòng hắn không ngừng lẩm bẩm.
Cảnh tượng xung quanh trở nên hư hóa, ảm đạm.
Sau một chốc lát, cảnh tượng lại sáng lên.
"Thật làm thành giả, giả cũng là thật."
Tám chữ to toát lên vẻ bình tĩnh sáng chói vĩnh hằng, xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
Đó là câu sẽ xuất hiện mỗi khi hắn kích hoạt Hoàn Chân. Trải qua hàng trăm lần luân hồi, hắn đã quá quen thuộc với nó.
Nhưng giờ phút này, trong mắt Lý Phàm sau khi phát hiện ra bí mật sâu xa ẩn giấu trong đại trận hộ giới nguyên sơ của Huyên Hoàng giới, bảy chữ này có một ý nghĩa hoàn toàn khác.
"Giả là thật, giả là thật..."
Một lúc lâu sau, Lý Phàm lại phát ra tiếng cười trầm thấp.
Không thể phủ nhận rằng phần nổi của tảng băng trôi do đại trận hộ giới nguyên sơ thể hiện đã hiển lộ cho Lý Phàm những khả năng nhất định.
Khiến lòng người lạnh lẽo và khó có thể chấp nhận được. "Thật thật, giả giả."
"Ai là thật, ai là giả?"
"Đúng vậy, những điều này đều không nghĩa lý gì. Chỉ cần ta vẫn luôn nắm giữ nút ấn duy nhất trong tay, ta chính là thật!"
"Ta chính là duy nhất!"
Vẻ điên dại trong ánh mắt Lý Phàm dần dần biến mất, tròng mắt một màu đen tối từ từ khôi phục lại sự linh động.
Như thể hắn lại biến thành Lý Thái sư thống trị triều đình chỉ bằng một bàn tay.
Khi nền tảng xác thực của thế giới bị lung lay và sụp đổ.
Khi ranh giới giữa hiện thực và hư ảo không thể phân biệt, không cách nào nghiệm chứng.
Việc duy nhất có thể làm chính là nắm chặt điểm neo cố định kia.
"Hoàn Chân" có bản chất nằm ngoài sự bố trí của Tiên giới dành cho Hạ giới nhưng nó cũng có thể là một khâu trong thiết bị mà Tiên giới lưu lại.
Đối với Lý Phàm, nó là sự tôn tại không có cách nào nghiệm chứng.
Tuy hắn từng cố gắng xác định phạm vi ảnh hưởng của Hoàn Chân bằng cách dẫn dắt các biến số bên ngoài tinh hải chí ám.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, những biến số bổ sung bên ngoài tường cao, chưa chắc không phải là cố ý thể hiện cho thế giới được gây dựng lại sau khi Hoàn Chân.
Chân tướng khó hiểu.
Nhưng...
Dù có rơi vào tình cảnh này hay không thì điêu may mắn mà Lý Phàm cảm thấy đáng giá vạn phần chính là nút Khởi động lại, sự bất biến vĩnh hằng trong biến số vô tận vẫn nằm trong sự kiểm soát của Lý Phàm.
Cho nên muốn giải được câu đố thì việc cần phải làm không khác gì sự ung dung tự tại và trường sinh mà Lý Phàm đã dày công theo đuổi.
Hết lần này đến lần khác khởi động lại, cung cấp nuôi dưỡng bản thân bằng biến số vô tận được sinh ra ở Huyền Hoàng giới, tinh hải chí ám, thậm chí là bên ngoài tinh hải.
Để thoát khỏi đó.
Nếu phát hiện ra sự tồn tại của nút ấn có thể tranh đoạt với hắn thì chỉ cần giết đi là được.
Khi hắn tìm ra được điều cuối cùng của mọi thứ, đáp án sẽ tự xuất hiện. Bây giờ, đối với Lý Phàm, ngoại trừ hai người Truyên Pháp và Thiên Y cản trở con đường tiến lên của hắn, còn có thêm một người nữa.
Một sự tồn tại chưa được biết đến thậm chí còn có uy hiếp lớn hơn, khó có thể bỏ qua và cần được giải quyết khẩn cấp.
Đó chính là người thần bí đã cướp mất hồng châu cửu tinh của một trong các mắt trận thuộc đại trận hộ giới Huyền Hoàng nguyên sơ.
"Trong hồng châu cửu tỉnh hẳn là có ghi chép lại thông tin tất cả đặc trưng của sinh linh Huyền Hoàng trước khi đại trận hộ giới bị phá hủy. Chỉ cân có hồng châu trong tay, không khó để suy đoán ra suy luận giống như ta."
"Khi thực lực chênh lệch lớn như vậy, người khôn ngoan sẽ ẩn núp trước khi tìm được cách đối phó."
"Hoặc là, khi hắn xác định Tiên giới thật sự bị hủy diệt, có thân khí trong tay tất nhiên khó tránh khỏi sinh ra dã tâm mà trước nay chưa từng có, sẽ âm thâm thực hiện những kế hoạch khác."
Lý Phàm liếc nhìn trung tâm trận pháp trống rỗng ở nơi này.
"Có lẽ ta có thể thu được một vài manh mối từ các trung tâm trận pháp khác của đại trận nguyên sơ.
Tuy nhiên, bây giờ Vô Lượng Kính Linh đã bị hủy, muốn tiếp tục tìm kiếm cũng lực bất tòng tâm.
Chỉ có thể đợi kiếp sau rồi tính tiếp.
Phân thần Lý Phàm khẽ lắc đầu, thân thể hóa thành một đường màu đen rời khỏi lòng đất.....
Mật thất Tôn gia.
Trong lòng Tôn Lộ Viễn chợt dâng lên nỗi bi thương khó tả, nước mắt vô thức trào ra, hắn bất chấp tất cả trở về nhà từ ngoại giới, xông vào mật thất dưới lòng đất. Hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn Vô Lượng Kính quen thuộc đang lặng lẽ trôi nổi trước mặt.
"Tiểu đệ?"
Tôn Lộ Viễn nhẹ giọng kêu gọi.