Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1927 - Chương 1928: Khi Giả Giả Vẫn Thật

Chương 1928: Khi giả giả vẫn thật Chương 1928: Khi giả giả vẫn thậtChương 1928: Khi giả giả vẫn thật

Bóng dáng Tôn Lộ Dao lập tức xuất hiện từ trong Vô Lượng Kính: "Ca, ca tìm ta?"

'Sao vậy?" Tôn Lộ Dao hơi tò mò.

Tinh thần Tôn Lộ Viễn chợt hoang mang.

Chẳng biết tại sao, hình ảnh trước mắt tuy giống hệt như trong trí nhớ nhưng hắn vẫn có cảm giác vô cùng kỳ lạ.

Tôn Lộ Viễn sửng sốt thật lâu.

Một lúc lâu sau, hắn mới ngơ ngẩn trả lời: "Không có gì, có lẽ gân đây ta quá mệt mỏi nên có chút nghi thân nghi quỷ."

Tôn Lộ Dao tỏ vẻ quan tâm: "Ca phải chú ý thân thể, tương lai của Tôn gia vẫn phải dựa vào ca đó.'

Tôn Lộ Viễn mỉm cười.

Tôn Lộ Viễn không hề biết rằng Tôn Lộ Dao không làm một điều mà lúc trước vẫn luôn làm: đưa mắt nhìn theo bóng lưng của đại ca dần mất hút.

Thay vào đó là biểu cảm dao động trên khuôn mặt hắn lập tức biến mất, sau đó hắn không có bất kỳ lưu luyến nào trốn vào trong Vô Lượng Kính.

Vào khoảnh khắc Tôn Lộ Dao chết đi, một tia thân niệm mà hắn lưu lại đã bị cắt đứt khỏi nguồn gốc.

Thứ giả tạo được dung nhập vào trong Vô Lượng Kính đã trở thành sự tồn tại chỉ biết trả lời một cách máy móc.

Tuy trình độ máy móc hơi giống thật nhưng cuối cùng nó cũng không phải là sinh mệnh thật sự.

Không phải là Tôn Lộ Dao thật sự.

Không lâu sau, phân thần Lý Phàm đem Vô Lượng Kính trống rỗng trở về.

"Không có khí linh, vậy thì ta tự tạo cái mới."

Lý Phàm gọi tia di niệm được lưu lại của Tôn Lộ Dao, sau khi quan sát kỹ càng, hắn lạnh lùng quyết định.

Trong tia thần niệm này có ký ức hoàn chỉnh của Tôn Lộ Dao khi còn sống.

Là tính cách và phương thức tư duy của hắn.

Theo lý thuyết thì hoàn toàn có thể làm hắn "sống lại".

"Tuy trong tay ta không có bảo vật như vòng đồng bất định và hồng châu cửu tinh." "Nhưng không cần phải cân nhắc thân thể, chỉ là một đạo chân thực thân niệm xuất hiện lại mà thôi, thao tác thực tế cũng dễ dàng hơn nhiều."

Nhớ lại nhiều chỉ tiết trong trận pháp, dưới sự thôi diễn không ngừng của Giải Ly điệp cuối cùng, một phần đại trận hộ giới nguyên sơ của phiên bản đơn giản hóa dần dần xuất hiện.

"Nghĩ Tạo, Bách Thái Chúng Sinh.'

"Cái tên này khá hay."

Lý Phàm đặt tên cho trận pháp này theo cách đặt tên của ba trận pháp tiên cấp mà hắn đã nắm giữ.

Sau đó hắn thử bắt đầu "sáng tạo' và "sống lại" Tôn Lộ Dao.

Để đảm bảo an toàn, trước tiên Lý Phàm phân chia di niệm của Tôn Lộ Dao thành nhiều phần và tiến hành bảo tồn.

Sau đó lấy một phần trong đó đặt vào trong đại trận được mô phỏng sau khi đơn giản hóa.

Khí tức huyền bí tột cùng dần dần phát ra từ trong trận pháp.

Theo sự chuyển vận chậm rãi của trận pháp, bóng dáng Tôn Lộ Dao xuất hiện lại trong vâng hào quang trắng sáng.

Ánh mắt của hắn linh hoạt hơn vài phần, giao tiếp với Lý Phàm cũng rất thông thuận.

Chỉ trong vài hơi thở, thân thức đôi bên câu thông hàng ngàn vạn lần, chưa một lần xuất hiện sơ hở đáng lẽ không nên để lộ.

Nhưng Lý Phàm vẫn khẽ lắc đầu, không hài lòng và tiêu hủy nó.

"Trông quá thật nên có chút giả."

Một đám Tôn Lộ Dao được mô phỏng tạo ra, sau đó lại bị tiêu hủy.

Trong quá trình này, Lý Phàm dần dần có quan niệm độc đáo của riêng mình về "chế sinh.

"Tiền bối..."

Cho đến khi thân niệm Tôn Lộ Dao lưu lại được phục chế sắp tiêu hao hết, một giọng nói rụt rè nhưng giấu giếm chút tham lam lần nữa vang lên trong mật thất dưới đất của Tôn gia.

Gần như hoàn toàn đồng nhất với ngôn hành cử chỉ của bản thân Tôn Lộ Dao.

Ngay cả người sáng tạo là Lý Phàm cũng khó lòng nhận ra sự khác biệt.

Nhưng đó chỉ là vẻ bê ngoài mà thôi. Lý Phàm biết rất rõ.

Tôn Lộ Dao mới sinh ra hành động hoàn toàn dựa theo phương thức phản ứng do Lý Phàm đặt ra, không có quá trình chủ động tư duy.

Có một khoảng cách rất lớn với sinh mệnh thật sự.

Hơn nữa, thể ý niệm được chế tạo này cũng không được tiên khí Vô Lượng Kính công nhận.

Nói cách khác, trong nhận thức của Vô Lượng Kính, bọn họ hoàn toàn là hai sự tồn tại khác biệt.

"Nghĩ Tạo, Bách Thái Chúng Sinh chỉ là sáng tạo ra những tính tình khác nhau của sinh linh."

"Nhưng muốn thật sự từ không thành có, sáng tạo ra sinh mệnh còn cần thủ đoạn khác." Sau khi xác nhận điểm này, Lý Phàm hơi tiếc nuối, lắc đầu.

Có điều, cũng không có nghĩa là Lý Phàm không thu hoạch được gì.

Trong thức hải Lý Phàm bản tôn, Giải Ly điệp cuối cùng.

Một đạo ý thức hay một nhân cách ảo được tạo ra bởi trận pháp được mô phỏng đang dần được hình thành.

Lý Phàm thiết lập nó rất đơn giản.

Dùng hiệu suất phân tích thôi diễn để gia tăng trận pháp là ưu tiên hàng đầu. Không biết mệt mỏi, không bao giờ ngừng nghỉ.

Trước đó, tuy Lý Phàm nắm giữ kỳ vật là Giải Ly điệp cuối cùng nhưng nếu muốn phát huy hiệu năng của nó đến mức tận cùng, chẳng nhưng cần tăng thêm Hóa Đạo Thạch, còn phải cần Lý Phàm phân ra một phần tinh lực, đích thân chủ trì.

Nếu đã có nhân cách giả định máy móc rồi, nhất định có thể khiến Lý Phàm giải phóng một phần tinh lực ra ngoài.

"Kỳ thật, đây gân như là tương đương với phú linh tiên khí trong truyền thuyết. Chỉ có điều nó sử dụng thủ đoạn phức tạp để đạt được hiệu quả kém hơn một chút."

"Nhìn xa hơn một chút, không chỉ là Giải Ly điệp, thậm chí kỳ vật, pháp ý cũng có cùng theo tác như thế."
Bình Luận (0)
Comment