Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1972 - Chương 1973: Mật Tàng Bách Văn Tiên (2)

Chương 1973: Mật tàng bách văn tiên (2) Chương 1973: Mật tàng bách văn tiên (2)Chương 1973: Mật tàng bách văn tiên (2)

Thế nhưng thân phận của kẻ ngoại lai kia cực kỳ thần bí, có lẽ chỉ có những kẻ phản bội tiên chu mới có thể biết được.

Kể từ sau đó, kẻ đó cũng không xuất hiện nữa.

Tuy Lý Phàm chưa xác định được Truyền Pháp có phải là kẻ ngoại lai đó hay không, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn tạo ra "khả năng" hai người này là cùng một người.

Dù sao tinh hải chí ám hiện nay ngoại vật khó khăn, vốn cũng không còn bao nhiêu người sống.

Ở gần tường cao, lại vừa thần bí khó lường...

Ngoại trừ Truyền Pháp và Thiên Y thì còn ai nữa?

Lý Phàm tin tưởng, nếu như phía tiên chu biết được ở phía xa biển Di Hải, trong biển Tàn Giới càng mênh mông hơn còn quanh năm che giấu một cường giả rất có thể là kẻ thù thượng cổ, chắc chắn bọn họ sẽ thử đến đó thăm dò thực hư một phen.

Dù sao bên giường há có thể cho kẻ khác ngủ yên, đây chính là đạo lý thiên cổ không thay đổi.

Mà Lý Phàm cũng có thể mượn tay của Huyền Tiên Chu, nhân cơ hội thăm dò thực hư của Truyền Pháp và Thiên Y.

Không ôm chờ mong to lớn gì, nhưng cho dù có thể thăm dò thêm bất kỳ tin tức nào cũng là tốt rồi. Dù sao đối với Lý Phàm đó cũng chỉ là tiện tay thúc đẩy, hoàn toàn không có bất kỳ phí tổn nào.

"Thắng lợi cuối cùng có lẽ chính là xây dựng trên những tình báo không đáng kể này. Tiên chu và Thánh Hoàng đều là con cờ mà ta dùng để thăm dò."

Lý Phàm đọc lại một phần tài liệu lịch sử, trong lòng nghĩ như vậy.

Về phần tao ngộ của những Hợp Đạo của Tiên Minh, căn bản là không nằm trong phạm vi xem xét của hắn. Dù sao ở trong Huyền Hoàng giới bọn họ cũng đều là tài liệu tiêu hao cả thôi.

Nhưng khiến Lý Phàm không ngờ đến chính là, sau ba ngày Hợp Đạo tóc dài Uông Hải đi mà lại quay về, thuận tiện mang đến một phần ghi chép tra khảo.

"Triệu huynh, ngươi nhìn xem trên phi chu này đã xảy ra chuyện gì mà đặc sắc thật."

Lý Phàm nhìn thoáng qua, khẽ cau mày: “Phi chu này mạnh như vậy à? Tu sĩ Hợp Đạo giống như khẩu phần lương thực..."

Uông Hải gật đầu: "Bọn ta cũng phải huyết chiến với nó ba trận, cuối cùng mới đánh tan phòng ngự của nó. Hơn nữa tiêu hao không ít di khí."

"Nhưng nhìn chung không thua lỗ. tài nguyên của mỗi Hợp Đạo mang trên người đều có thể nói là xa xỉ. Lại càng không nhắc đến cái thứ gọi là thiên địa chi phách chứa bên trong phi chu...

Lý Phàm hơi ngẩng đầu, giả ngu nói: "Thiên địa chỉ phách này rốt cuộc là cái gì? Pháp tắc thế giới cụ thể hóa?”

Uông Hải mỉm cười: "Nếu chỉ là vậy thôi thì ta cũng sẽ không phấn khích đến nỗi vất vả đi một chuyến báo tin vui với ngươi như thế. Cái này gọi là thiên địa chi phách, ngoại trừ lực lượng pháp tắc của Tu Tiên giới ra, còn kèm theo một phần lực lượng tương đương nền tảng xây dựng nên thế giới."

"Nếu như so sánh Tu Tiên giới với một tòa nhà, vậy những thiên địa chi phách này có thể xem như trụ cột để xây nhà! Mà đúng là Huyền Tiên Chu chúng ta đang thiếu hụt thứ đó! Có sự bổ sung của những nhiên liệu' này, đủ để tiên chu chúng ta thuận lợi vận hành thêm trăm năm!"

Không hề nghỉ ngờ, từ giọng nói của Uông Hải có thể thấy rõ sự vui mừng trong nội tâm hắn.

Hắn lại lải nhải bổ sung không dứt: "Thậm chí bản thân phi chu kia cũng có thể phá bỏ, góp một phần nhỏ cho tiên chu chúng ta. Thu hoạch mang lại cho tiên chu trong sự dự kiến từ chỗ u minh của Triệu huynh lần này tuyệt đối có thể so với hàng chục di khít"

Lý Phàm tiếp tục cúi đầu lật xem tài liệu lịch sử: "Ta chỉ quan tâm có phần thưởng cụ thể gì. Đúng rồi, nơi tên là Trưởng Lão hội thế giới của Huyền Hoàng giới rốt cuộc nói như thế nào? Thịt mỡ tuy xa một chút, nhưng dù sao cũng có thể cứu mạng."

Uông Hải nhún vai: "Đám người Trưởng Lão hội kia ngươi còn không hiểu rõ sao, mọi thứ đều lấy 'đại cục' và tương lai tiên chư' làm cớ. Việc viễn chinh kéo dài qua tinh hải..."

"Ta thấy chỉ có ngày nào tiên chu chúng ta thật sự cùng đường mới làm như vậy."

Lý Phàm nghe vậy, tâm ngâm gật đầu: "Nhưng đáng tiếc, trong u minh ta nhìn thấy tương tự với những tu sĩ Hợp Đạo trên phi chu cũng đã là chiến lực mạnh nhất của Huyền Hoàng giới. Số lượng Trường Sinh kỳ mạnh hơn một chút cũng chỉ có trên đầu ngón tay. Nếu như tiên chu của chúng ta bay đến, chắc chắn bọn họ không có tí sức phản kháng nào...

Uông Hải gật đầu đồng ý, đầy khinh thường: "Cũng chỉ là một đám kí sinh trùng may mắn còn tôn tại trong Tu Tiên giới thôi, theo ta thấy không cần toàn bộ lực lượng của tiên chu, chỉ cần ba đến năm người nhập đạo là có thể dễ dàng trấn áp Huyền Hoàng giới."

Uông Hải lại thở dài, có phần tiếc hận: "Chỉ tiếc Trưởng Lão hội không cho."

Lý Phàm không đáp lại, lại hỏi: "Phần thưởng của ta là cái gì? Hẳn không phải là Trưởng Lão không tỏ vẻ gì với cống hiến lớn như vậy đấy chứ?"

Lúc này Uông Hải mới không thừa nước đục thả câu nữa, thật cẩn thận lấy ra một miếng ngọc giản.

Khoảnh khắc ngọc giản xuất hiện, ánh mắt của Lý Phàm ngưng lại.

Hắn nhạy bén phát hiện, một nửa trâm ngọc trên đầu Uông Hải run rẩy không thôi. Mà bản thân miếng ngọc giản kia mơ hồ tản ra dao động lực lượng của Triện Tự Chân Tiên.

"Đây là..."

Rất nhanh Lý Phàm phản ứng lại: "Bản thân ngọc giản chính là di khí giới diệt?"
Bình Luận (0)
Comment