Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1973 - Chương 1974: Mật Tàng Bách Văn Tiên (3)

Chương 1974: Mật tàng bách văn tiên (3) Chương 1974: Mật tàng bách văn tiên (3)Chương 1974: Mật tàng bách văn tiên (3)

Uông Hải có phần đắc ý nói: "Đúng vậy, xem như là ngọc giản giới diệt thứ ba tiên chu chúng ta thu thập được. Mỗi lần quan sát ngọc giản giới diệt này lực Chân Tiên kèm theo trên nó sẽ bị tiêu hao một phần, thế nên đặc biệt trân quý. Lân này Trưởng Lão hội chính là ra tay hào phóng.'

"Trong ngọc giản này ghi lại gì vậy?"

"Ta cũng muốn biết, nhưng mà không có tư cách đó. Chính ngươi xem là biết liền. Nhanh lên chút đi, sau khi ngươi đọc xong ta còn phải thu hồi." Uông Hải có phần hâm mộ nhìn ngọc giản trong tay Lý Phàm, thúc giục hắn.

Lúc này Lý Phàm mới nghiêm túc, phân ra thân thức chui vào trong đó.

Ngọc giản giới diệt chính là một loại cực kỳ đặc biệt trong di khí giới diệt.

Không giống với pháp bảo bình thường được lực Chân Tiên thấm vào năm này tháng nọ, tuy bản thân ngọc giản giới diệt sẽ không nhiễm phải lực lượng của Triện Tự Chân Tiên, nhưng lực Chân Tiên sẽ thấm vào nội dung ghi lại trong ngọc giản.

Khiến cho nó xảy ra "dị biến" nào đó.

Hoặc là nói thăng hoa.

Nội dung sau khi thăng hoa giống như nhận được chỉ bảo của Chân Tiên, có sự vượt bậc về chất.

Công pháp bình thường biến thành công pháp Chân Tiên. Dù cho là luận án vô cùng đơn giản thì sau khi nhiễm phải lực lượng Chân Tiên cũng sẽ biến thành sự tồn tại có thể ngộ đạo.

Tóm lại, ngọc giản giới diệt là một trong những cách có thể tiếp xúc gũi với Chân Tiên một cách vô hại.

Khi thần thức tiến vào ngọc giản giới diệt, thứ đầu tiên tràn vào chính là nội dung nguyên bản của ngọc giản.

Một pháp môn rèn luyện ý chí bình thường. Nhìn phẩm cấp của nó cao nhất chỉ có Hóa Thần.

Ngay lập tức sau khi đọc xong thần thức cảm nhận được thay đổi đột ngột.

Văn tự vốn bình thường không có gì lạ dường như sống lại ngay sau đó, vặn vẹo, dị hoá, biến thành ký tự hoàn toàn mới.

Lại trải qua một hồi thay đổi vị trí, trong nháy mắt một tiên pháp hoàn toàn mới xuất hiện sống động trên giấy. "Hửm?"

Trong lòng Lý Phàm hơi chấn động, nhanh chóng nghiên cứu kỹ lưỡng phương pháp mới này vài lần.

Cảm giác quen thuộc lại xa lạ chậm rãi ùa lên cùng với hắn không ngừng hiểu sâu hơn.

“Tiên Tâm Chú?"

"Nhưng không phải là Huyền Hoàng."

"Hơn nữa... chỗ nhỏ bé vẫn có sự khác biệt. Dù sao không phải là Chân Tiên chân chính thôi diễn, thân truyền mà là tự ngọc giản diễn hóa. Thậm chí có thể nói là phiên bản suy yếu của Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú." Trong lòng Lý Phàm thâm nghĩ đáng tiếc.

Chỉ có điều trên mặt vẫn ra vẻ rất là kích động, dáng vẻ trâm mê trong đó.

Khi văn tự trôi nổi trong đầu dần dần nhạt đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Lý Phàm mới trả lại ngọc giản giới diệt một cách bất đắc dĩ, đồng thời còn nói: "Không hổ là tiên pháp. Có pháp môn này, sau này ta có thể đảm bảo là không bị tâm ma quấy nhiễu. Thậm chí khi hiểu được Triện Tự Chân Tiên, tác động tiêu cực phải nhận cũng giảm đi rất nhiều."

"Cảm ơn các vị trưởng lão thay ta!"

Uông Hải nghe vậy, liếc nhìn ngọc giản giới diệt trong tay theo bản năng, sau đó mạnh mẽ kìm hãm tâm tư nhìn lén.

Trước hết không nói trên nó có cấm chế của Trưởng Lão hội, hắn không thể nhìn trộm. Không cho mà nhìn chính là đại ky của tiên chu.

Dù cho là hắn, phạm vào cũng chỉ có kết quả biến thành một tài liệu sống để nghiên cứu Tiên Triện.

"Ta có thể có được thu hoạch như vậy, còn phải cảm tạ Uông huynh ngươi bấy lâu nay dắt mối cho ta. Đây là cảm ngộ của ta, xin hãy nhận lấy." Lý Phàm thấy được vẻ mặt đối phương, khẽ nhắm mắt và ngưng thần, bỗng nhiên khắc một ngọc giản ngay tại chỗ và đưa qua.

Uông Hải thấy thế thì mừng rỡ: "Cảm ơn Triệu huynh! Sau này bất chấp gian nguy thế nào ta cũng sẽ không ngân ngại!"

Sau khi nói lời khách sáo xong, hắn trực tiếp nhận lấy ngọc giản và nhìn lại.

Đắm chìm trong đó, mặt mày hớn hở.

Sau hồi lâu, lấy lại tinh thần từ trong cảm ngộ, Uông Hải trực tiếp nghiền nát ngọc giản trước mặt Lý Phàm.

Đây chính là quy củ truyền bá kiến thức trong tiên chu. Tuy không tồn tại hạn chế của pháp không thể cùng tu, nhưng công pháp và đạo thuật cùng với đủ loại cảm ngộ vẫn là tài nguyên trân quý vô cùng.

Giống như ngọc giản giới diệt do Trưởng Lão hội Đoạn Tiên lâu ban tặng lần này, chỉ mỗi Lý Phàm có tư cách quan sát và không thể cho người khác mượn đọc.

Nhưng sau khi Lý Phàm quan sát xong, lại truyền thụ cảm ngộ của mình thì không có loại hạn chế này.

Chẳng qua dù sao cũng đã truyền một vòng, hiệu quả đương nhiên kém hơn tự trải nghiệm. Đặc biệt là liên quan đến lực Chân Tiên, dù cho thuật lại văn tự không sai một tí gì thì vẫn không thể cảm nhận được biến đổi của lực lượng huyền diệu, bất kể là tiến độ tu hành hoặc là trình độ tinh diệu lĩnh ngộ của nó tự nhiên yếu hơn rất nhiều.

Trừ khi là tài năng ngút trời mới có thể bất chấp khoảng cách tự nhiên này. Nếu không truyền lần hai, lần ba đều sẽ kém hơn lần thứ nhất.

Chính là bởi vì tuân thủ nghiêm ngặt quy củ này, thế nên sau khi đọc xong Uông Hải mới phá hủy ngọc giản do Lý Phàm khắc.

Hôm nay sau khi hắn rời đi là có quyền truyền bá pháp môn này một lần nữa. Chẳng qua từ hắn truyền ra đã là truyên lần ba, nên tác dụng sẽ càng yếu đi.

Nếu như ai tu phương pháp này muốn tiến thêm một bước thì cần đi theo con đường truyền bá pháp môn, đi ngược dòng và trả một cái giá lớn để cầu xin người được truyền trước. Mà có thể đạt được chân pháp hay không thì phải xem trong tâm có chân thành hay không rồi.
Bình Luận (0)
Comment