Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1983 - Chương 1984: Đại Khải Cùng Ngộ Đạo (3)

Chương 1984: Đại Khải cùng ngộ đạo (3) Chương 1984: Đại Khải cùng ngộ đạo (3)Chương 1984: Đại Khải cùng ngộ đạo (3)

"Ha Ha Ha Hai! Bách Hoa ngươi hết cách rôi chứ gì! Mau sớm ngoan ngoãn đầu hàng!" Lời của Xảo Công cư sĩ phách lối vang vọng sau trận pháp.

Bách Hoa hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt, sáng lên kim quang óng ánh

"Tôn tiểu tử coi chừng, cuối cùng cũng ép được chiêu này ra! Xem thử thủ đoạn chúng ta chuẩn bị đối phó như thế nào."

Sau khi được nguyên lực tinh tuý gia trì, ánh sáng Lưu Ly của Bách Hoa dường như trở nên tinh khiết hơn.

Dường như ngay cả bản thân không gian cũng đã kết tinh hoá, một khối bảo thạch long lanh thành hình xung quanh nàng.

Ngũ Hành sinh ra từ hai khí Âm Dương, thậm chí kết cấu để duy trì tồn tại của trận pháp, dưới sự bức bách của sức mạnh thuần tuý như vậy cũng không còn không gian dung thân nữa.

Ánh sáng đến từ ngoại lai chiếu vào, sát trận ở đó sắp bị Bách Hoa phá huỷ.

"Chỉ ngươi mới có nguyên lực tinh tuý?!"

Chính vào lúc này, giọng nói có chút đắc ý của Xảo Công lại vang lên.

Một ngón tay thuần tuý từ kim quang tạo thành, không nhìn thấy kết tinh Lưu Ly đã ở trạng thái cố định, xuất hiện trước mắt Bách Hoa một cách khó hiểu mà không hề có dấu hiệu nào.

Kết tinh nổ ầm vỡ ra, biến thành từng mảnh ánh sáng Lưu Ly. Ngón tay kim quang không thể ngăn cản, hướng về mi tâm của nàng mà hung hăng nhấn xuống.

Tinh thần Bách Hoa hơi thay đổi, thân hình lại biển về tư thế Lưu Ly thuần tuý.

Trong kim quang chiếu rọi cũng vậy, Bách Hoa đối diện với ngón tay vàng kia.

Khiến nàng kinh ngạc chính là, ngón tay vàng với nguyên lực tinh tuý trông vô cùng đáng sợ trước mắt, lại là một cái giá trống không.

Vừa đụng đã sập, hóa thành vô số sợi vàng, khiến trên dưới người nàng bị quấn lấy.

"Tôn tiểu tử, thu lưới!" Xảo Công đạo nhân cực kỳ hưng phấn hô lên.

Trong khoảnh khắc sợi vàng hoàn thành việc khuếch tán, dưới sự giao thoa ngang dọc, Bách Hoa đạo nhân vội không kịp né tránh, thì đã rơi vào trong lưới!

Lưu Ly chi hoa muốn tỏa ra ánh sáng, nhưng lại đụng phải lưới vàng, bị tiêu biến vô hình.

Một luồng sức mạnh trong lưới vàng truyền đến, Bách Hoa bị kéo lê đến chật vật, hung hăng đi nhanh về phía trước.

"Láo xược!"

Lần này Bách Hoa thực sự tức giận.

"Chúng sinh đều là Lưu Ly!"

Trong tiếng quát nhẹ vô cùng lạnh lẽo, bóng ảnh trông như đã bị tóm của Bách Hóa biến mất.

Lưu Ly chi hoa, cũng xuất hiện dị thường. Từng cánh hoa bay xuống, lần này rơi xuống xong thì hoàn toàn biến mất không dấu tích. Trong phút chốc lộ ra hình dạng bên trong.

Trong quang ảnh lững lờ, rõ ràng là một thế giới Lưu Ly!

Băng phong Lưu Ly, vô số sinh linh thoáng chốc mở hai mắt!

Xoet...

Lưới vàng cực to quấn bên ngoài thế giới, chớp mắt xuất hiện từng đường nứt.

Giọng nói vừa kinh ngạc vừa tức giận của Xảo Công cư sĩ vang lên: "Không phải ngươi nói, lúc đó ngươi bỏ thế giới mà chạy sao?! Không ngờ vậy mà lại đem cả Vạn Thịnh giới luyện thành hình thái Lưu Ly!"

“Thật là nữ nhân độc ác!"

0

Trong thế giới Lưu Ly, tiếng của Bách Hoa đạo nhân truyền đến: "Ngươi biết cái gì! Đây là vì để sinh tôn!"

"Không chỉ là vì ta, còn có toàn bộ Thiên Liên tông!"

Trong tiếng hét phẫn nộ của Bách Hoa, ánh sáng chói lóa bạo phát từ thế giới Lưu Ly, triệt để trút khỏi lưới vàng cực to quấn trên thân mình.

"Tôn tiểu tử, mau lui lại!"

"Tiền bối, vẫn mong lượng thứ..."

Nàng nghe văng vẳng tiếng Xảo Công cư sĩ có chút chật vật với giọng tràn đầy bất đắc dĩ của Tôn Nhị Lang.

Trở lại vào hư không, đã không còn nhìn thấy bóng ảnh hai người bọn họ.

Hoa Lưu Ly lại nở ra, che lấp cho Vạn Thịnh giới chính giữa Lưu Ly. Bách Hoa đạo nhân lại khôi phục hình dáng cũ.

Cũng không đuổi theo, mà là trở lại bên trong Ngũ Hành đại động thiên.

"Vừa mới đánh một trận, cuối cùng cũng không nhàm chán lắm. Cũng không biết, đến lúc nào mới có thể chính thức khai chiến với Vạn Tiên Minh nữa?"

"Nếu như thật sự có thể thoát khỏi Tiên Khư, thậm chí là cả mảng tinh hải u tối nhất. Nói không chừng có ngày Thiên Liên tông lại xuất hiện dưới ánh mặt trời." Bách Hoa đạo nhân chuyển hướng suy nghĩ.

Đối với Thánh Hoàng Đại Khải, nàng có một sự tin tưởng đặc biệt.

Trong lúc Bách Hoa lơ đãng, lại nhìn ra bên ngoài hư không.

Ở đó, là nơi Thánh Hoàng đã từng đi qua, nàng âm ỷ cảm nhận được năng lượng của cả Lưu Ly Vạn Thịnh giới đều đang run nhẹ, hoảng sợ.

"Đúng là mụ điên...'

Bên trong Thánh triêu Đại Khải, Xảo Công có chút chật vật, vừa có chút đau lòng mà nhìn bảy cỗ khôi lỗi ám kim trước mặt, miệng vừa mắng nhiếc.

"Ta con mẹ nó sớm phải nghĩ tới rồi, có thể sống sót sau đại kiếp diệt thế, há lại có thể là hàng lớp đơn thuần chứ? Nhìn dáng vẻ khúm núm trước mặt Thánh Hoàng trước đây, ta vậy mà lại bì lừa...

"Xảo công ơi Xảo Công, ngươi đúng là hồ đồ rồi!"

Tôn Nhị Lang im lặng không nói.

Vị Bách Hoa tiền bối trông vẫn luôn hòa nhã này, đột nhiên lại bạo phát thực lực, đúng là có chút dọa người.

Nhưng mà, mục đích tìm đối phương tỷ thí lần này, cũng coi như đạt được.

Tôn Nhị Lang nhìn bảy cỗ khôi lỗi ám kim.

Nhờ vào thân người của mấy khôi lỗi này, hắn không chỉ có bước tiến thành thạo hơn với sức mạnh của bảy luồng thiên địa chi phách của cốt lõi khôi lỗi.

Còn âm ỷ nắm bắt được tinh túy nguyên lực, tiến bộ hơn một bước.
Bình Luận (0)
Comment