Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2017 - Chương 2018: Di Niệm Ẩn Tàn Hồn

Chương 2018: Di niệm ẩn tàn hồn Chương 2018: Di niệm ẩn tàn hồnChương 2018: Di niệm ẩn tàn hồn

"Xảo Công tiền bối, đại chiến có thể sẽ bắt đầu sớm. Thiên Dương tiền bối hắn..."

Xảo Công hình như cũng đã nhận được chiếu lệnh, ánh mắt chưa từng rời khỏi thân thể Thiên Dương, lạnh nhạt nói: "Yên tâm. Đến lúc đó ta nhất định có thể cho Vạn Tiên Minh một bất ngờ cực lớn. Đám khốn nạn đó những năm trước đã nuốt không ít nguyên lực của ta...

"Phải rồi! Đã sắp đại chiến, đám Thiên Linh giáo cũng có thể dùng lại rác rưởi.' Xảo Công võ đầu, sau đó sau khi nhắm mắt báo cáo qua với Thánh Hoàng lại đánh ra một truyền lệnh bay tới khôi lỗi châu Cửu Sơn nơi xa.

Trong mắt lóe lên một tia đắc ý, lực chú ý của Xảo Công lại vê tới trên người Thiên Dương đang chịu đựng dòng chảy địa mạch và lực tinh hải đồng thời tôi luyện.

Xảo Công có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, bên trong viên này đá cứng màu đen đang dựng dục một lực lượng khổng lồ.

Thân thể khẽ run, trong hai mắt Xảo Công lóe qua một tia điên cuồng: "Con khôi lỗi này là tác phẩm đỉnh phong của tài nghệ luyện chế của ta. Dù là ở Thiên Cơ giới lúc trước cũng tuyệt đối không ai có thể vượt qua. Thượng Quan, ngươi nhìn cho kỹ đi. Đệ tử bị ngươi coi thường, chắc chắn sẽ vượt xa ngươi..."

Xảo Công coi nhẹ Tôn Nhị Lang bên cạnh, lẩm bẩm tự nói. Hai tay còn thỉnh thoảng đánh ra từng pháp quyết, tung bay trên thân thể Thiên Dương.

Tôn Nhị Lang thấy thế, thức thời lặng yên rời đi.

Lúc quân dân Đại Khải khua chiêng gõ mõ chuẩn bị chiến đấu, trong Thánh triều lại có hai người đã cả người nhẹ nhàng, rời đi tiểu thế giới, trở về trong Huyền Hoàng.

Chính là Hứa Khắc và Ân thượng nhân.

Ân thượng nhân híp mắt, ngẩng đầu nhìn lên trời, dường như có chút không quen với ánh nắng của Huyền Hoàng giới.

Hứa Khắc thì phân biệt phương hướng.

Bọn họ phải lẻn vào trong Bác Vật Thần Tàng quán trước một bước trước khi chiến tranh nổ ra.

"Đế Tam Mô này kể ra cũng thú vị, rõ ràng là một trong ba đế tôn dị thú lại gia nhập tông môn nhân loại tu hành; lúc tai vạ đến nơi lại không mảy may do dự, lựa chọn làm phản gia nhập Vạn Tiên Minh mới..." Ân thượng nhân cười mỉa nói.

Hứa Khắc lắc đầu giải thích: "Tam gia gia thần bí khó lường, ai cũng không làm rõ được rốt cuộc hắn nghĩ gì. Suy cho cùng năm đó không theo Đế Nhất rời Huyền Hoàng giới cũng có phần làm người ta không hiểu rõ. Huống chi, thực ra hành vi của hắn cũng đâu tính là phản bội Ngự Thú tông. Dù sao cả Ngự Thú tông đều gần như là dựa vào pháp môn hắn mang tới mới hưng thịnh. Hắn có ân với Ngự Thú tông chứ không phải Ngự Thú tông có ân với hắn."

"Nương nhờ Vạn Tiên Minh, ta nghĩ có lẽ vẫn vì hai chữ sinh tôn."

Ân thượng nhân cười mỉa: "Cái khác ta mặc kệ, nếu lúc ta lấy đầu lâu Bạch tiên sinh, hắn nhảy ra ngăn cản. Ta sẽ không khách khí... Ngược lại là ngươi, sẽ không tới lúc đó phản chiến đấy chứ?"

Hứa Khắc nghiêm mặt nói: "Đạo hữu yên tâm. Ta đã sớm bố trí sẵn để Thanh và Hồng đi Linh Hư giới. Ngự Thú Chuyển Luân mô phỏng cộng thêm sự phối hợp của Ngự Thú tông hiện tại hẳn là có thể dẫn dắt Tam gia gia ra ngoài. Lui một bước để nói, cho dù mưu đồ thất bại..."

"Ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình."

"Vậy thì tốt." Ân thượng nhân nhận được sự bảo đảm của Hứa Khắc, mỉm cười, sắc mặt khôi phục như thường.

Hai người theo kế hoạch, một đường lén đi, đi tới gân thiên thành châu Thiên Vũ Vạn Tiên Minh.

"Hắn là đây, Hoành gia châu Thiên Vũ." Hứa Khắc vừa quan sát vừa dò xét hai bên.

"Theo lời ta, tùy tiện tìm gia tộc có quyền hạn tiến vào Bác Vật Thần Tàng quán là được. Vì sao còn phải xa tít tắp chạy tới nơi này?" Ân thượng nhân sờ đầu, có phần không kiên nhẫn.

"Kế hoạch lúc trước là vậy. Nhưng trước đó Thánh Hoàng đột nhiên truyền tin, nói bên phía Vạn Tiên Minh hình như đã xảy ra biến cố gì đó. Quản lý ra vào tổng bộ Tiên Minh đột ngột trở nên nghiêm ngặt hơn. Cứ như vậy, tu sĩ vẫn còn quyền hạn vào Thần Tàng quán không nhiều nữa. Ở trong đó, Hoành gia châu Thiên Vũ xem như đối tượng động thủ thích hợp nhất."

"Gia tộc hiển hách, toàn bộ dựa vào năng lực dệt kim. Thực lực không quá mạnh, đồng thời hành sự cũng tương đối khiêm tốn, cảm giác tồn tại trong lòng đại chúng tương đối thấp..." Hứa Khắc truyền âm giải thích.

Ánh mắt Ân thượng nhân xuyên qua phòng ngự Hoành gia, lộ ra nụ cười khẩy: "Người hạ thủ dễ nhất hẳn là hai nữ oa oa kia nhỉ. Thế mà còn là một đôi mẹ con..."

"Không sai, đúng là bọn hò, Hoành Nhược Thủy, Hà Hân Hân. Chỉ cần chờ khi bọn họ ra ngoài, bắt bọn họ lại, thay đổi thân phận bọn họ là được."

"Thánh Hoàng căn dặn, nếu như không cần thiết, không được đả thương người khác." Hứa Khắc lại bổ sung. Ân thượng nhân: "Yên tâm, mấy người da mịn thịt mềm này không hợp khẩu vị của ta. Nhưng mà hai chúng ta phải biến thành nữ tử? Có thể hay đổi đối tượng không?”

Hứa Khắc mỉm cười: "Ngươi còn có ý kiến với túi da này?”

Ân thượng nhân xua tay: "Như này cũng được. Lười đi, tốc chiến tốc thắng. Ta có chút không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy đầu lâu của Bạch tiên sinh rồi."

Mẹ con Hoành gia không để hai người chờ quá lâu.

Một ngày sau, Hà Hân Hân chuôn ra ngoài chơi bị hai người lặng yên không tiếng động giam cầm.

Lại hai ngày sau, Hoành Nhược Thủy dường như lời mời dự tiệc, rời khỏi động phủ. Cũng nháy mắt bị hai người bắt lấy.
Bình Luận (0)
Comment