Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2027 - Chương 2028: Cây Kim So Với Cọng Râu

Chương 2028: Cây kim so với cọng râu Chương 2028: Cây kim so với cọng râuChương 2028: Cây kim so với cọng râu

"Nhưng mà... Ta không nhìn thấy nơi này có người của chúng ta."

"Lam Tướng Văn ngươi đang nói mê sảng gì vậy? Bọn ta vẫn luôn ở địa điểm giao hẹn chờ ngươi, nửa cọng lông của ngươi cũng không thấy! Ngươi rốt cuộc ở đâu!"

"Không đúng, biểu thị vị trí của đám người Lam Tướng Văn còn đang ở trong phạm vi châu La Yên! Binh đoàn ba mươi sáu các ngươi đang làm cái gì?!"...

Trong truyền tin bên trong chiến trường phía đông bắt đầu xuất hiện một vài hỗn loạn.

Tổng chỉ huy chiến trường phía đông Vương Huyền Bá quyết đoán cách ly ra truyền tin của đám người này, sau đó bắt đầu dò hỏi kỹ càng bọn họ.

Lúc này âm thanh của Tôn Nhị Lang cũng truyền tới.

"Huyền Bá, chỗ này có cổ quái. Dựa vào xác định của ta, sau khi toàn thể tướng sĩ binh đoàn ba mươi sáu vào châu La Yên này, vị trí của bọn họ thì từ đầu đến cuối đều chưa từng thay đổi. Giống như đã rơi vào ngủ say."

"Cho nên bất kỳ tin tức bọn họ báo cáo đều không nên tin. Hẳn là ảo giác trong giấc mơ."

Vương Huyền Bá hơi có phần hoảng hốt: "Ta đã phái một thân thể dị thú lẻn vào trong đó, không tìm được bọn họ. Nhưng thật sự không nghĩ tới, thế mà lại là ảo giác?"

"Lúc trước quả thực đã công phá La Yên thiên thành mới xây. Nhóm tướng sĩ di chuyển trước quả thực đã di chuyển rời đi từ châu La Yên. Hẳn là thủ đoạn nào đó Tiên Minh phát động sau đó. Thậm chí không phải Vạn Tiên Minh... Tôn Nhị Lang nói ra kết luận của mình.

"Một thân thể khôi lỗi của ta đã tới trong biên cảnh châu La Yên..."

Trước mắt Tôn Nhị Lang truyền đến hình ảnh châu La Yên.

Biển tinh thân cảm ứng vị trí chỗ thân thể dị thú Vương Huyền Bá, cũng không thấy bóng dáng.

Thậm chí toàn bộ châu La Yên, một chút chiến đấu đều không nhìn thấy.

Gió êm sóng lặng.

"Ngay cả thân thể khôi lỗi đều có thể kéo vào trong ảo cảnh?" Tôn Nhị Lang trong lòng có phần nghiêm trọng.

"Chỉ tiếc là giả đã định trước không thể thành thật!"

Khôi lỗi đồ văn đen vàng đan xen vươn tay về phía trước.

Năng lượng thân thể khôi lỗi tuôn ra, một cây trường cung từ năng lượng màu vàng thuần túy tạo thành thoáng chốc xuất hiện trên ngón tay nó.

Cung cong như trăng, một mũi tên màu bạc theo đó xuất hiện.

Vụt!

Sau khi tụ lực ngắn ngủi, ngân quang như rồng, đâm rách trời cao.

Năng lượng khổng lồ khuấy nát không gian phía trước, sắp lộ ra chân thực phía dưới bê ngoài hư ảo.

Đúng lúc này, một bàn tay có chút trắng xám không một dấu hiệu từ trong hư vô duỗi ra.

Nhẹ nhàng nắm chặt Tuần Thiên tiễn.

Mặc cho ngân quang trên thân tên bộc phát thế nào, nó trước sau vẫn bị tóm chặt, không thể động đậy.

Cuối cùng quang mang hoàn toàn mai một, biến thành mũi tên bình thường trong bàn tay kia.

Không gian bị Tuần Thiên tiễn đâm rách cũng phục hồi một lân nữa.

Cánh tay trắng xám chặn Tuần Thiên tiễn giống như vô số khôi lỗi Tôn Nhị Lang khống chế cũng dần trở nên ảm đạm, hư vô.

Tôn Nhị Lang hừ lạnh.

Năng lượng màu vàng huyền diệu từ trong thân thể khôi lỗi tuôn trào.

"Phụt!

Một đôi cánh tay vươn ra sau lưng khôi lỗi.

Ngay sau đó là một đôi khác từ bên trái thân thể sinh trưởng ra.

Sau khi mọc ra tổng cộng tám đôi, mười sáu cánh tay, động tác của khôi lỗi mới dừng lại.

Bởi vì thân thể nhiều thêm rất nhiều kết cấu, kích thước tổng thể khôi lỗi cũng gân như bành trướng một vòng.

Đồ văn màu vàng như sống dậy, không ngừng lưu chuyển ở mặt ngoài thân thể.

Âm ầmI

Giống như tịch lôi giáng thế, tám cây trường cung lần lượt xuất hiện trong tay khôi lỗi.

Dây cung kéo căng, tám mũi Tuần Thiên tiễn chia nhau hướng về các phía khác nhau, vận sức chờ phát động.

"Phá cho taiI" Tôn Nhị Lang hét lớn.

Tám con ngân long gầm lên giận dữ, từ giữa khôi lỗi cùng nhau bắn mạnh ra ngoài.

Kim ngân tranh nhau phát sáng, thậm chí ngắn ngủi che đậy quang mang vầng trăng Đại Khải biến thành trên trời.

Hệt như giữa thiên địa chỉ tôn tại một tạo vật man lực này.

Những nơi tám mũi Tuần Thiên tiễn đi qua, không gian như mặt kính vỡ nát, tâng tâng nổ tung.

Nhưng quỷ dị là, những mảnh vỡ đó lại không bắn tung toé ra ngoài.

Mà là đứng im trên không trung.

Ngân long vẫn nhanh chóng chạy như bay về trước, triệt để phá nát những nơi đi qua.

Nhưng nơi nó từng phá hoại lại giống như rơi vào thời gian bất động.

Cảnh tượng chân thực bên ngoài hư ảo bởi thế vẫn chưa thật sự hiển lộ.

Điều làm đồng tử Tôn Nhị Lang đột nhiên co lại là, cánh tay trắng xám kia lại lân nữa xuất hiện.

Chỉ là lần này không hề ngăn cản tám mũi Tuần Thiên tiễn.

Mà là chậm rãi lại vô cùng nhanh chóng nhặt lại những mảnh vỡ ảo cảnh bất động sau đó đặt lại chỗ cũ.

Nếu như tùy ý để cánh tay trắng xám này tiếp tục phục hồi, Tuần Thiên tiễn thanh thế to lớn, đủ để trọng thương tám Hợp Đạo này e là sẽ giống như một quyền đánh vào trên bông, hiệu dụng gì cũng sẽ không đưa đến được.

Tôn Nhị Lang đương nhiên sẽ không để đối phương được như ý muốn.

"Cho dù chỉ là một thân thể khôi lỗi, nhưng từ đầu đến cuối ngay cả mặt cũng không chịu lộ..."

"Có phải hơi coi thường ta quá rồi không!"

Tám đôi cánh tay khôi lỗi du tẩu trên thân thể.

Ngọ nguậy, dung hợp, trong nháy mắt biến thành một đôi cánh tay vô cùng tráng kiện, gần như bằng với kích thước bản thể khôi lỗi.

Khôi lỗi phút chốc lách mình đi đến trước cánh tay trắng xám.

Dùng sức tóm chặt lấy!
Bình Luận (0)
Comment