Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2042 - Chương 2043: Truyên Pháp Đấu Thánh Hoàng

Chương 2043: Truyên Pháp đấu Thánh Hoàng Chương 2043: Truyên Pháp đấu Thánh HoàngChương 2043: Truyên Pháp đấu Thánh Hoàng

Tiếng gió, mưa, sấm đan xen, toàn bộ Huyền Hoàng giới chỉ trong phút chốc đã biến thành như tận thế.

Bản tôn Truyền Pháp tuy chưa đến nhưng sinh linh khắp thiên hạ đều đã run cầm cập dưới bóng ma của hắn.

Những tu sĩ Tiên Minh bởi vì lắng nghe Thánh Hoàng truyền đạo mà nội tâm dao động thoáng chốc đỉnh đầu như bị dội xuống một chậu nước lạnh, từ đầu óc nóng lên trở lại tỉnh táo.

"Ta đang nghĩ gì vậy! Đây chính là Truyền Pháp thiên tôn! Truyền Pháp thiên tôn một tay trấn áp Huyền Hoàng giới mấy ngàn năm đó! Ta vậy mà có thể ảo tưởng Thánh... Không đúng, là đám cường đạo này sẽ giành thắng lợi?"

"Thánh Hoàng... Thánh Hoàng tuy mạnh nhưng tuyệt đối sẽ không là đối thủ của Truyên Pháp thiên tôn. Đáng chết, tân pháp cũng phải mau mau quên đi."

"Thiên tôn tại thượng, thứ lỗi cho tiểu nhân nhất thời bị ma quỷ ám ảnh đi..."

"Truyên Pháp thiên tôn xuất thủ, mọi chuyện đều sẽ tốt lên!"

Tu sĩ Vạn Tiên Minh bị uy thế của Truyền Pháp chấn nhiếp, sợ mất mật.

Mà tướng sĩ Thánh triều, bởi vì chênh lệch to lớn của cảnh giới trời sinh đều có kinh hãi trong chốc lát.

Nhưng rất nhanh, ánh mắt của bọn họ lại trở nên kiên định lân nữa.

Bọn họ có người nhớ lại câu nói Thánh Hoàng nói với bọn họ trước lần xuất chinh này.

Thế là có người hô về phía bầu trời: "Thánh triêu tất thắng, Thánh Hoàng tất thắng!"

Lúc đầu chỉ là tiếng hò hét lẻ tẻ vụn vặt.

Song rất nhanh đã tạo thành thế lửa rừng cháy lan ra đồng cả. Không có ai cố ý chỉ huy, toàn bộ tướng sĩ Thánh triêu giống như tâm linh tương thông, trật tự hô vang.

Âm thanh cũng càng lúc càng vang dội, từ tiếng hò hét biến thành gào thét, từ gào thét lại biến thành gào rú.

Âm thanh của tướng sĩ Đại Khải như sóng lớn cuồn cuộn, lấy thế đổ núi nghiêng biển truyên khắp toàn bộ Huyền Hoàng giới.

Như đáp lại lời kêu gọi của bọn họ, trăng sáng trên trời bộc phát ra quang mang màu tím vàng.

Từ trong mây đen lại ló rạng.

Mưa gió tung bay trong Huyền Hoàng vậy mà có xu thế từ từ dừng lại trong tiếng gào thét này.

Truyền Pháp giả Nhậm nghe âm thanh phía xa truyền đến, cười mỉa: "Vùng vẫy giấy chết mà thôi."

Như tương ứng với lời của hắn, tại bốn châu trung tâm Tiên Minh, từng cánh cửa truyên tống xuất hiện.

Không ngừng có hàng ngũ phi chu to lớn từ bên trong bay ra, trong phút chốc đã rải ra khắp bầu trời bốn châu.

Trên mũi những chiếc phi chu đều có một Truyên Pháp giả đứng đấy.

Các Truyền Pháp giả ngửa mặt nhìn lên bầu trời, hướng về Truyền Pháp thiên tôn bên ngoài tinh không hơi hành lễ.

Lục Khê Thiền lén nhìn cảnh này, trong lòng thầm sợ hãi: "Những người này hẳn là lực lượng tu sĩ trong tiểu thế giới từng người của chư vị Truyền Pháp giả đại nhân. Nếu như thiên tôn đại nhân đã xuất hiện, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không trốn sau màn nữa."

"Nhìn từ khí tức của những phi chu đó phát ra, trong đó không ít tu sĩ Hợp Đạo."

"Lực lượng Tiên Minh ẩn giấu còn mạnh hơn trong tưởng tượng của ta..."

Lục Khê Thiên đang nghĩ ngợi, bất chợt có một âm thanh tràn đầy ý trào phúng từ trên trời truyền đến: "Xuất động Giải Ly điệp, còn có mười chín Thiên Huyền tái sinh thể, thời gian dài như vậy, kẻ hèn một khốn trận đều còn chưa phá xong."

"Sách Trận đường các ngươi thật đúng là một đời không bằng một đời. Nếu để Lục Hạ biết, e rằng nhất định phải tức giận đến mức đội mồ sống lại."

Lục Khê Thiền nghe thấy tên sư phụ mình và lời chế nhạo đối với mình, trong lòng không kiềm được dâng lên một trận giận dữ. Nhưng nàng cũng nhận ra, người nói chuyện là Truyên Pháp giả, Đậu. Thế nên dù lòng có giận cũng không dám biểu lộ mảy may. Chỉ cúi đầu nói: "Thuộc hạ vô năng."

"Được rồi, kêu người của ngươi ngươi tránh ra." Theo một câu lười biếng của Truyên Pháp giả Đậu, một đội đồng tử từ trên phi chu trên trời đáp nhẹ xuống.

Đầu tiên bọn họ hơi hành lễ với chưởng kính nhân trông coi Giải Ly điệp, sau khi tiếp nhận số liệu trận pháp Giải Ly điệp phân tích ra cho tới bây giờ bèn bắt đầu phá trận.

Những đồng tử này có tổng cộng ba mươi sáu người.

Trên mặt bọn họ đều không có bất kỳ biểu cảm nào. Thậm chí ngay cả trong mắt cũng không có mảy may dao động cảm xúc.

Một người trong đó vươn tay vào trong chùm sáng của đại trận Minh Nguyệt Tinh Quang. Sau đó thân thể hắn bất ngờ nháy mắt cũng biến thành hư hóa.

Từ tay đến thân thể dần dần trở nên giống như tinh quang trận pháp.

Lúc đạo đồng lấy thân thử trận sắp triệt để bị tinh quang trận pháp nuốt mất, bóng dáng bỗng dưng biến mất, hóa thành một luồng lưu quang, bay tới trước mặt một đạo đồng khác.

Đạo đồng thứ hai cũng như người trước lấy tay đụng vào, sau đó lấy thân thử trận.

Lặp đi lặp lại như thế.

Cho đến trước khi đạo đồng thứ ba mươi sáu sắp thân hóa tinh quang.

Thân thể hắn run lên một hồi, lắc ra ba mươi đồng bạn ban đầu. Bản thân cũng thay đổi trở về dáng vẻ bình thường.

Ba mươi sáu đạo đồng châu đầu ghé tai, thì thâm bàn tán.

Sau đó dường như đã đạt thành nhận thức chung, cùng nhau gật đầu.

Phân ra hai tổ, một tổ bắt tay vào phá trận. Một tổ lại lần nữa lặp lại quá trình lấy thân thử trận.

Trận pháp sư quan sát bên cạnh, cơ hồ là lập tức liền cảm nhận được bọn này đạo đồng không tâm thường.

Dựa theo tốc độ phá giải của bọn họ, đại trận Minh Nguyệt Tinh Quang nhiều nhất chỉ cần qua thêm không đến nửa ngày là tuyệt đối sẽ bị xé ra một lỗ hổng.
Bình Luận (0)
Comment