Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2046 - Chương 2047: Truyên Pháp Đấu Thánh Hoàng (5)

Chương 2047: Truyên Pháp đấu Thánh Hoàng (5) Chương 2047: Truyên Pháp đấu Thánh Hoàng (5)Chương 2047: Truyên Pháp đấu Thánh Hoàng (5)

'Pháp này tên là...

"Chưởng Trung Vật."

Lúc ba chữ Chưởng Trung Vật vang lên bên tai Thánh Hoàng, trong lòng Lý Bình lập tức nổi lên một trận bất an.

Sau đó cảnh tượng trước mắt hắn nhanh chóng biến hóa.

Thân thể trong thoáng chốc thu nhỏ vô hạn.

Cảnh tượng xung quanh nhanh chóng phóng đại.

Lão giả mũ cao vốn nhỏ hơn thân thể ba trượng ba của hắn mấy lần nhanh chóng bành trướng.

Lúc Thánh Hoàng ý thức được biến hóa xảy ra, Truyền Pháp thiên tôn cũng đã biến thành như tượng đá to lớn vững chãi trên mặt đất Huyền Hoàng.

Không chỉ là biến hóa lớn nhỏ.

Thánh Hoàng thậm chí cảm nhận được, liên hệ giữa bản thân với Thánh Hoàng, với Huyên Hoàng giới, thậm chí toàn bộ tinh hải đang theo sự thu nhỏ của chính mình mà không ngừng cắt giảm.

Trong lòng Thánh Hoàng mơ hồ có loại dự cảm, nếu cứ tiếp tục như thế, liên hệ rất có thể hoàn toàn bị cắt đứt.

Mà chính mình cũng sẽ vĩnh viễn mất phương hướng trong cảnh tượng thu nhỏ này.

Trong lúc tâm niệm nhanh chóng xoay chóng, thế công của Truyền Pháp thiên tôn cũng đã lũ lượt mà tới.

Chỉ trong thời gian suy nghĩ, toàn bộ diện mạo của Truyền Pháp đã không nhìn thấy.

Chỉ có bàn tay Truyên Pháp như núi cao biển rộng, như trời như đất đè xuống đầu.

Không gian xung quanh bị toả định, Thánh Hoàng khó mà thoát được.

Ngẩng đầu nhìn lên, ngay cả vân tay Truyền Pháp đều đã trở nên như núi cao liên miên sừng sững.

Đối mặt với cự chưởng Truyền Pháp sắp trấn áp xuống, trong mắt Thánh Hoàng không có mảy may sợ hãi.

"Huyền Hoàng giới...'

'Sao lại là vật trong tay ngươi?"

Trong mắt Thánh Hoàng lóe qua một tia lãnh quang. "Cho ngươi chứng kiến lực lượng Huyền Hoàng chân chính."

“Thân hóa...'

"Huyền Hoàng thiên!"

Thân thể hoàn toàn che giấu dưới cự chưởng Truyền Pháp.

Sau đó...

Có ánh sáng Huyền Hoàng vô tận từ phía dưới cự chưởng sáng lên.

Lúc này, sinh linh Huyền Hoàng giới tức khắc cảm nhận được mặt đất dưới chân đang điên cuồng rung lắc.

Mây đen trên trời đều bị lay động này tản xa.

Cũng không ít tu sĩ tỉnh mắt nhìn thấy giữa thiên địa như có đường cong khuyết thiếu nào đó.

Theo tiếng nổ vang kẽo kẹt như thiên trụ đứt gãy.

Bầu trời Huyền Hoàng giới rơi xuống một phần.

Cũng không phải là ảo giác của tu sĩ Huyền Hoàng, mà là trời, thật sự đang sa xuống!

Sau khoảng thời gian yên lặng ngắn ngủi, một âm thanh như tiếng sấm rên cực lớn chưa từng nghe qua bao giờ, vang vọng thế gian.

"AI" Trong đầu như bị một khúc côn trực tiếp đập vào, trước mắt vô số tu sĩ bỗng tối đen, suýt nữa trực tiếp mất đi ý thức, ngất đi mất.

Trong tai vang tiếng ong ong, gần nửa ngày vẫn không bớt.

Nguyên do đó là do thần hồn chấn động, lập tức đóng chặt ngũ quan cũng chẳng thấm vào đâu.

Mấy tu sĩ ngẩng đầu nhìn bầu trời, ai cũng không là ngoại lệ đều phát hiện, bầu trời dường như trở nên chỉ cân vươn tay chạm là tới.

Hơn nữa nồng độ linh khí trong thế gian, vừa lúc nãy hạ xuống cực kỳ rõ rệt.

Gió mưa Huyền Hoàng, cũng theo trời đất mà bị lấy mất một phần sức lực, mà trở nên yếu ớt hơn không ít.

Đại đa số tu sĩ trong thế gian, đều không thể hiểu được nguyên nhân của sự phát sinh dị tượng đáng sợ này.

Chỉ duy nhất mấy vị đứng đầu sức mạnh ở Huyền Hoàng giới, hiểu được mấy đẳng sau mấy dị tượng này rốt cuộc đại diện cho điều gì.

Trong một không gian kỳ lạ. Năm pho tượng không nhìn rõ mặt, quây thành một vòng tròn.

Pho tượng cúi đầu, cúi nhìn phía trung tâm.

Ở đấy, từng đám mây đại diện cho Huyền Hoàng hiện nay, lặng lờ trôi.

Huyền Hoàng giới từ lúc khai chiến đã thay đổi rất nhiều, toàn bộ chi tiết lớn nhỏ đều được thể hiện trong đám mây.

Ngay lúc này, theo sự sụp đổ của trời đất, đám mây Huyền Hoàng cũng theo đó mà nhúc nhích, gân như nhỏ đi một vòng.

"Chậc chậc chậc, lân này đúng thật là bỏ hết cả vốn liếng." Một giọng nói nghe có vẻ ngả ngớn của nữ nhân, đột nhiên vang lên.

"Chúng ta, chỉ đứng xem thôi sao? Đây là là cơ hội ngàn năm hiếm có đấy...' Một pho tượng trong đó, chớp mắt sống dậy, hiện ra gương mặt vốn có.

Tóc dài như tơ, suôn mượt rũ xuống bên eo.

Bạch y thon dài ôm sát, quấn chặt lấy thân hình nở nang, nhưng lại không biết vì sao, lại để lộ phần đùi trắng nốn bên ngoài.

Ánh mắt mê ly, ngón tay thon thả đặt bên môi, nói chuyện với bốn pho tượng trong đó.

"Không xem thì phải làm sao? Chẳng lẽ đi giúp vị 'Thánh Hoàng' lại lịch bất minh kia?" Giọng nói lạnh lùng truyền đến từ trên người tượng mặc đạo bào.

"Ta nghe Thánh Hoàng truyên đạo Tân pháp, trong lòng cảm nhận được. Thánh Hoàng là sư phụ mình. Nếu như có thể, ta ngược lại thật sự muốn giúp hắn một tay. Chỉ tiếc là...' Pho tượng hình dáng thư sinh cũng sống dậy, ngẩng đầu nhìn bên ngoài Huyền Hoàng, nhè nhẹ thở dài.

"Trận chiến chính thống của Huyền Hoàng, đối với chúng ta mà nói, thực ra căn bản không quan trọng. Truyền Pháp lòng lang dạ thú, vị Thánh Hoàng không rõ gốc gác này, e rằng cũng không phải loại lương thiện. Huyền Hoàng giới, thậm chí là mảng tỉnh hải, đều không phải nơi để ở lâu. Các vị, hy vọng tương lại của chúng ta, vẫn nên đặt ở Vô Ưư'. Duy trì sự bình ổn với Vạn Tiên Minh cùng sự ổn định của Huyền Hoàng giới, đợi kết quả cuối cùng ra lò, mới là điều chúng ta nên làm. Tham gia trận tranh đấu này, thực sự không phải hành động thông minh." Trong cuộc nói chuyện, một pho tượng từ đầu đến cuối không thấy rõ mặt, trầm giọng cất lời.
Bình Luận (0)
Comment