Chương 2048: Thánh truyên cùng căm thù
Chương 2048: Thánh truyên cùng căm thùChương 2048: Thánh truyên cùng căm thù
"Hơn nữa... Truyền Pháp không thể thua được." Pho tượng kia bổ sung.
Ánh mắt của bốn pho tượng, toàn bộ tập trung đặt lên người Vô Ưu thiên tôn dường như mãi mãi say ngủ.
Triệu sư tỷ có chút thất vọng nói: 'Ầy, ta còn định nhân cơ hội này, chọc phá đám người Vạn Tiên Minh kia. Dù sao đều toàn bộ đều là gương mặt mới, kích thích hơn nhiều."
Thư sinh, đạo sĩ, cùng với pho tượng không nhĩn rõ mặt kia, đều làm như không nghe thấy.
"Thân gửi ở thiên địa, quả nhiên thiếu hụt quá nhiều, Huyền Hoàng giới rút sức trợ giúp, ta cũng trở nên yếu hơn rất nhiều." Triệu sư tỷ lấy tay che chiếc môi thơm, ngáp một cái, lười biếng mà nói.
"Ta về tĩnh dưỡng một chút. Có việc gọi ta."
Lời còn chưa dứt, tượng đá của Triệu sư tỷ lại yên tĩnh trở lại.
Pho tượng thư sinh cười nhẹ: "Vẫn là nhịn không được, đi tham gia náo nhiệt thôi."
"Nghìn người nghìn mặt, Triệu Nhược Hi lại đâu chỉ là vạn người? Có chút tâm thân phân liệt, không quản được bản thân cũng là bình thường." Pho tượng đạo sĩ không chút khách khí mà nói,'Mặc kệ nàng đi, nàng muốn chết cũng không dễ vậy đâu."
Sau khi Triệu sư tỷ đi, pho tượng không rõ mặt kia, lại đột nhiên sống dậy.
Rõ ràng là hình dáng một vị tu sĩ trung niên mặt vuông, thần sắc nghiêm túc.
"Vô Ưu Nhạc Thổ, trải qua bao nhiêu năm phát triển, đã trải dài đến biên giới tinh hải, bắt đầu thâm nhập tường cao rồi."
"Lúc này chính là thời điểm mấu chốt."
"Đột nhiên bạo phát trận giết chóc này, bất luận kết quả cuối cùng ra sao, đối với chúng ta đều là có lợi không có hại. Ít nhất là, nhiều người thương vong... Sau chuyện này, lại có một lượng sức mạnh to lớn của Vô Ưu được bổ sung. Nói không chừng, Vô Ưu có thể mượn hành động làn này xông phá trói buộc của tường cao." Tu sĩ mặt vuông trâm giọng nói.
"Dù sao, độ lực phong toả của tường cao đối với loại ý thức không gian 'Vô Ưu Nhạc Thổ này, yếu hơn nhiều so với sức mạnh thực thể."
Theo lời này của tu sĩ mặt vuông, một bầu không khí kỳ lạ cũng theo đó dâng lên trong cuộc nói chuyện.
Mà Vô Ưu ký thác hy vọng thoát khỏi lên năm vị thiên tôn, như cũ vẫn im lặng duy trì say ngủ. Chỉ là, thỉnh thoảng hắn chớp động lông mày, hiên rõ sự dao động kịch liệt trong nội tâm.
Yên lặng một chốc, pho tượng đạo hữu cất tiếng: "Bên ngoài tường cao... cũng không phải là nơi yên bình. Từ nhóm người năm đó trốn ra ngoài, lại muốn trốn trở về, có thể thấy cũng chỉ có thế. Chỉ tiếc là, tường cao khó vượt. Trong tường ngoài tường, đều là như vậy."
"Cho dù là kế hoạch này cuối cùng thành công, ta đợi cuối cùng mượn lực mộng cảnh của Vô Ưu Nhạc Thổ, thành công trốn khỏi tường cao. Nhưng không có sức mạnh của Huyền Hoàng giới làm căn cơ, thực lực của ta cũng chắn chắn giảm mạnh. Cảnh giới Hợp Đạo, bên ngoài tường cao, e rằng nửa bước khó đi."
Tu sĩ mặt vuông lại trâm giọng nói: "Cho dù có nguy hiểm như thế nào, tổn hại cũng chỉ là thân thể trong mộng cảnh. Đối với bản tôn mà nói, sẽ không tổn thương đến gân cốt. Tuy nhiên, nếu như bên ngoài tường cao là Nhạc Thổ thực sự, thì có thể dùng mộng thân từ đó tu hành. Dần dần có thể chuyển dời sức mạnh của bản tôn."
"Đợi khi mộng thân triệt để ngưng kết ở hiện thực, lúc thực lực vượt qua bản tôn, chúng ta có thể hoán đổi với nó, kim thiên thoát xác thành công rồi!"
Pho tượng thư sinh nghe hai vị kia nói chuyện, gật gật đầu: "“Đích thực là cách ổn thoả nhất mà trước mắt có thể nghĩ đến rồi. Nếu không phải thực lực của Truyền Pháp thiên tôn thật sự đáng sợ, cũng sẽ không ôm một mẫu ba phần đất Huyền Hoàng giới này không buông, chúng ta cũng không cần chịu đựng như vậy."
Pho tượng đạo sĩ nói: "Đã như vậy, vậy chúng ta mỗi người lại châm thêm mồi lửa. Sức của Vô Ưu, càng nhiều càng tốt. Chỉ cần không nguy hại cho Huyền Hoàng giới, bất kể chết bao nhiêu, cũng đều như nhau. ...
Chính vào lúc bọn họ đang bàn luận, dường như có một trận gió lớn từ bên ngoài Huyền Hoàng giới quét đến.
Chùm sáng chính giữa năm pho tượng, trong một biên độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, xảy ra sự lắc lư nhè nhẹ.
Ba vị Trường sinh thiên tôn, trong mắt đều vụt qua một tia kinh hãi.
"Truyền Pháp ngang ngược như vậy, còn có thể hiểu được. Dù sao bọn họ cũng đã sống nhiều năm như vậy."
"Vị Thánh Hoàng ngang trời xuất thế này, vậy mà cũng đáng sợ như vậy? Cho dù có sự giúp sức của Huyền Hoàng giới, cũng không đến nỗi vậy chứ?"
Ba vị thiên tôn nhìn nhau một cái, kinh ngạc bối rối.
Mà Vô Ưu thiên tôn, lại đang ngủ đến là ngon lành. ...
"Thân Hoá..." "Huyền Hoàng Thiên!"
Một luồng sức mạnh mạnh đến cực đại, đột nhiên ập vào cơ thể, Thánh Hoàng hét lớn.
Tím, vàng, cam vàng, nhiều loại màu sắc hoà quyện, thân ánh Thánh Hoàng biến mất dưới cự chưởng của Truyền Pháp.
Mà thay vào đó, mà những cảnh tượng liên miên không dứt của trời đất Huyền Hoàng.
Huyền Hoàng giới, cõi của một giới.
Tuy nói là gắn kết, dung hợp nhiều tu Tiên giới khác còn sót lại, nhưng quy mô cuối cùng lại có hạn mức tối đa.
Mà ngay lúc này, trời đất Huyền Hoàng bị cự chưởng truyền pháo trấn áp bên dưới, lại là vô cùng bát ngát, căn bản không nhìn thấy điểm tận cùng.
Trời cao đất rộng, cảnh tượng giữa trời đất thay đổi.
Thế sự xoay vần, vật đổi sao dời.
Theo thời gian trôi, khoảng cách giữa trời đất, cũng từ từ tăng lên.