Nếu không cũng sẽ không lựa chọn đóng cửa không tiếp.
Bị người vạch trần nội tình, cảm giác thần bí biến mất.
Việc thu nợ cũng dần trở nên khó khăn.
Đầu tiên là Tiêu Hằng và Tô tiểu muội bị người tập kích, suýt chút nữa bỏ mạng.
May mà có bảo vật hộ thân Lý Phàm đưa, mới thoát được một kiếp.
Mà vận khí Gia Cát Vũ và Tư Mã Tàng lại không tốt như vậy.
Tư Mã Tàng bị người bắt đi, sống chết không rõ.
Gia Cát Vũ trọng thương phản phệ, hôn mê bất tỉnh.
Tình thế trở nên cấp bách, mắt thấy đống nợ bên ngoài sắp không có cách đòi lại.
Lý Phàm bất chấp, trực tiếp khởi động Sát Cơ Vô Tướng, truy sát hai ba vị tu sĩ có ý khất nợ.
Lúc này mới tạm thời trấn áp cơn gió thiếu nợ không trả xuống.
“Tự mình gây dựng sự nghiệp, thật là quá khó khăn mà.” Nhìn mọi người ỉu xìu bên trong Minh Nguyệt cung, Lý Phàm không khỏi thở dài.
“Có thể chống đỡ được một ngày thì một ngày. Tốt một cái, ta cảm thấy ngày đột phá Trúc Cơ trung kỳ đã không còn xa.”
“Thật sự không được thì đổi tên, đổi châu, làm lại từ đầu.”
Dưới khốn cảnh, Minh Nguyệt cung tạm dừng nghiệp vụ độ pháp.
Toàn lực thu lại cống hiến, chuẩn bị lúc nào cũng có thể rút lui.
Nhưng hình như lần này thiên mệnh khó thấy mà đứng về phía Lý Phàm.
Một việc lớn đột nhiên phát sinh, khiến cho châu Nguyên Đạo lại rơi vào tinh phong huyết vũ một lần nữa.
Phần lớn tu sĩ Nguyên Anh, Hoá Thần đều bị liên lụy, rơi vào cuộc chém giết không điểm dừng.
Cũng không rảnh để ý tới Minh Nguyệt cung nho nhỏ này.
Hai vị thiên kiêu mạch Lam Vũ của châu Nguyên Đạo, Độc Cô Khê, Độc Cô Thức.
Đồng thời mất tích.
Hai vị tiên quân Hóa Thần đột nhiên mất tích.
Nghe giống như chuyện nghìn lẻ một đêm.
Nhưng lại xảy ra bất thường như vậy.
Hai người này kể từ khi Lam Vũ Thiên Tôn vẫn lạc, hàng năm đều sẽ vì quyền sở hữu “Thiên Đô Hóa Vũ Công” mà tỷ thí trên diễn võ trường Thiên Đô.
Đã nhiều năm như vậy mà vẫn chưa phân thắng bại.
Mỗi lần đều sẽ có khả năng thu hút rất nhiều tu sĩ tới để xem cuộc chiến.
Gần như trở thành tiết mục giữ chân của châu Nguyên Đạo, thậm chí có không ít những tu sĩ châu khác ngưỡng mộ mà đến, cố gắng xem phong thái đại chiến của hai vị tiên quân Hóa Thần.
Và thời gian ước định đại chiến của hai bên lại đến.
Nhưng bên trong diễn võ trường Thiên Đô một bóng người cũng không thấy.
Mọi người đợi đã lâu, cũng không đợi được Độc Cô Khê và Độc Cô Thức.
Chỉ cho rằng thời gian ước chiến được sửa lại, lúc ấy chúng tu sĩ cũng không nghĩ nhiều.
Cho tới vài ngày sau, tin tức khiến người khiếp sợ tuyền tới.
Thuộc hạ thân thiết của hai người, thử đủ loại phương pháp, đều không thể liên hệ được với hai người.
Thậm chí còn mời Thiên Cơ đường thôi diễn, cũng không tìm được chút tung tích nào của bọn họ.
Giống như cứ như vậy mà biến mất trong hư không, sống không thấy người, chết không thấy xác!
Chịu đả kích nhất chính là mạch Lam Vũ.
Hai chiến lực đứng đầu mất tích, lòng người nội bộ Lam Vũ hoang mang.
Thần kinh căng thẳng, nhìn ai cũng giống như kẻ chủ mưu sau màn.
Mà những thế lực khác sau khi khiếp sợ lúc ban đầu, toàn bộ cũng dần lấy lại tinh thần.
Mạch Lam Vũ, lớn mà không đổ.
Nhưng đây là trước kia.
Hiện tại, vốn trải qua mấy năm tự giết lẫn nhau, nội bộ Lam Vũ hao binh tổn tướng.
Sau đó lại là hai vị tiên quân Hóa Thần không hiểu sao biến mất.
Hiện tại mạch Lam Vũ rốt cuộc còn dư lại bao nhiêu thực lực?
Ý niệm tham làm nảy sinh trong đầu nhiều thế lực.
Một liên minh Nhiên Vũ âm thầm ra đời.
Đầu tiên là xung đột quy mô nhỏ.
Rồi sau đó lấy “Thiên Đô Hóa Vũ Công” làm ngòi nổ, cuộc chém giết quy mô lớn bắt đầu.
Cánh cửa chân công Hợp Đạo này, được Lam Vũ Thiên Tôn trước khi vẫn lạc chia làm năm phần, đưa vào năm miếng ngọc giản mã hoá.
Bốn miếng trong đó được chia ra giao cho bốn vị thuộc hạ trung thành nhất.
Còn lại một miếng, thì giao cho Vạn Tiên Minh thần bí nhất, cũng là đảm bảo Hộ Pháp đường không tranh quyền thế nhất.
Chỉ khi năm miếng ngọc giản hợp nhất, thì “Thiên Đô Hóa Vũ Công” mới có thể xuất hiện đầy đủ.
Khi huynh đệ Độc Cô tự nhiên biến mất, dẫn tới đám sói rình rập. Thoạt nhìn ngoài mặt trung thành nhất trong mạch Lam Vũ, cũng là tiên quân Hóa Thần đi theo Lam Vũ Thiên Tôn lâu nhất, lai lịch lâu đời nhất: Vệ Tu Đà.
Lại mang theo một phần năm “Thiên Đô Hóa Vũ Công”, tạo phản rồi.
Lấy lý do thương thảo kế sách chống địch, mà lừa một vị tiên quân Hóa Thần nắm giữ ngọc giản khác - Võ Thông Thiên vào trong cạm bẫy mai phục của liên minh Nhiên Vũ.
Võ Thông Thiên ôm hận mà chết, Vệ Tu Đà chiếm được hai phần “Thiên Đô Hóa Vũ Công”. Liên minh Nhiên Vũ nhân cơ hội trắng trợn chiếm đoạt địa bạn của mạch Lam Vũ.
Nhận được tin tức, đầu tiên mạch Lam Vũ khiếp sợ.
Sau đó lại vô cùng tức giận.
Con rết trăm chân, chết mà không cương.
Bắt đầu cuộc phản công đẫm máu.
Cuộc đại chiến bùng lên, cuốn sạch cả châu Nguyên Đạo theo sau.
Vô số tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần bị liên lụy.
Dị tượng từ trên trời giáng xuống, triền miên không dứt, một khắc không ngừng.
Ngược lại là tu sĩ Luyện Khí số lượng nhiều nhất, vì chiến lực quá thấp, ngay cả pháo hôi cũng không làm được.
Vậy nên không chịu ảnh hưởng gì.
Minh Nguyệt cung.
“Đây cũng là nước cờ lớn của vị kia hạ xuống...”
Thu toàn bộ những chuyện lớn nhỏ trong thời gian ngắn của châu Nguyên Đạo vào trong mắt, ánh mắt Lý Phàm chớp động.
Hơi thở âm mưu dày đặc phía sau lưng, thật sự quá rõ ràng.
“Người sáng suốt vừa nhìn cũng biết được chỗ kì lạ trong đó.”
“Đáng tiếc, lúc này đã hãm sâu vào trong thế cờ, thân bất do kỷ rồi.”
“Tu sĩ Luyện Khí, thực lực thấp kém, ngay cả tư cách làm con ngờ cũng không có.”
“Không sao, ngươi chướng mắt, nhưng ta không chê.”
Lập tức, Lý Phàm triệu tập mọi người Minh Nguyệt cung, hạ chỉ thị chiến lược mở rộng mạnh.
Đám người Tô tiểu muội tuy có chút không hiểu với mệnh lệnh này, những vẫn nghiêm túc thực hiện.
Cuối năm Miêu Định thứ 43, nghiệp lớn độ pháp dừng gần nửa năm, lại lần nữa nổi lên.