Không lâu sau đó, một lão giả dáng vẻ tiều tụy, mặc quần áo rách rưới đối chiến với nàng cũng xuất hiện trong không gian mới này.
“‘Bất Tôn Đạo Nhân’? Không biết có lai lịch gì.”Ánh mắt của Lý Phàm tập trung lên người lão giả này, trong đầu xuất hiện một đoạn thông tin.
“Mời!”
Hai bên đồng thanh, sau đó đại chiến bắt đầu.
Trận chiến luận đạo chỉ là mô phỏng của Thiên Huyền Kính.
Đương nhiên không thể giống với trận chiến của cường giả Hợp Đạo trong thực tế rồi, mỗi chiêu thức đều có dư âm của Đại Đạo, chỉ đứng ngoài quan sát thôi đã có thể khiến tu sĩ giác ngộ.
Nhưng ở trong vùng không gian ảo vô tận rộng lớn này, những hiệu ứng như ánh sáng, bóng tối, rung động đã đạt đến cực hạn.
Ngoại trừ không có khí tức chân thật ra, dường như khó mà phân biệt được thật giả.
Với lại vì không cho người đứng xem cảm thấy mù mờ, Thiên Huyền Kính sẽ giảng giải chi tiết chiêu thức của hai bên.
‘Bất Tôn Đạo Nhân’ dùng gậy tre đánh vào trong hư không.
Chỉ một thoáng, xung quanh Triệu sư tỷ đã xuất hiện vô số vết nứt không gian.
Thần lôi màu đen lao ra từ vết nứt sắp đồng loạt đánh đến người nàng.
Thế mà, ngay khoảnh khắc tất cả lôi quang đến gần Triệu sư tỷ, chúng đồng thời mất đi công kích.
Giống như ác hổ hung mãnh nhất biến thành mèo nhỏ vô cùng ngoan ngoãn.
Lôi quang vờn quanh bên cạnh nàng, ngoan ngoãn giống như thê thiếp chờ được sủng hạnh vậy.
Ngón tay nhỏ nhắn của Triệu sư tỷ chỉ đến, tia sáng đen đánh về phía Bất Tôn Đạo Nhân.
Bất tôn Đạo Nhân lạnh lùng hừ, xoa ở trên người, há miệng nuốt thần lôi vào.
...
Mà Lý Phàm thông qua sự giải thích của Thiên Huyền Kính cũng biết được đã xảy ra chuyện gì.
Bất Tôn Đạo Nhân sử dụng ‘Diệt Không Thần Lôi’ để công kích.
Bị ‘Đại Đạo Độc Ta’ của Triệu sư tỷ nhẹ nhàng phá giải.
Đại Đạo Độc Ta chính là công pháp tu luyện của Triệu sư tỷ, một loại thần thông có được sau khi ‘Tru Thiên Đại Đạo Kinh’ đại thành.
Ở chung quanh thân thể hình thành từ trường đặc thù, tất cả công kích của kẻ thù đều sẽ bị từ trường đồng hóa, trở thành một phần chiến lực của bản thân.
“Đại Đạo Độc Ta...”
“Thiết lập có hơi bỉ ổi. Này làm sao đánh?” Lý Phàm than thầm trong lòng.
Quả nhiên Bất Tôn Đạo Nhân này không biết đến từ phương nào tuy nhiên thực lực không tầm thường, mỗi chiêu thức đều có sức phá hoại xé rách không gian kinh khủng.
Nhưng dù làm cách nào đi chẳng nữa cũng không thể tạo thành bất kỳ thương tích nào cho Triệu sư tỷ.
Ngược lại mỗi lần công kích đều sẽ bị sao chép lại một cách hoàn mỹ.
Triệu sư tỷ bất động như núi, Bất Tôn Đạo Nhân càng đánh càng yếu.
Không lâu sau đó đã bị Triệu sư tỷ nắm được sơ hở, một chiêu ‘Tru Thiên Kiếm Khí’ diệt sát dễ dàng.
Hình ảnh xung quanh biến mất, Lý Phàm về lại bên trong Thiên Huyền Kính.
“Chiêu ‘Đại Đạo Độc Ta’ này của Triệu sư tỷ có hơi vô sỉ quá. Chỉ là trước đó lúc giới thiệu quy tắc, Giang Chính Tịch đã từng nói qua.”
“Thiên Huyền Kính sẽ sửa đổi thực tế với hình mẫu nhân vật, sức chiến đấu vượt xa thực tế sẽ không được dùng trong đối chiến.”
“Nhưng Triệu sư tỷ không bị ảnh hưởng chút nào...”
“Nói cách khác, trong hiện thực thật sự có công pháp tương tự như ‘Đại Đạo Độc Ta’ sao?”
“Hay nói đúng hơn...”
Lý Phàm lộ ra vẻ mặt khác thường.
“Đại Đạo tông, Triệu sư tỷ.”
“Ngũ Lão hội, Ngộ Đạo đan, bí truyền của Đại Đạo tông.”
“Cả “bí sử tu hành Thượng Cổ” ngôi thứ nhất.”
“Còn có rất nhiều thoại bản phái sinh được lưu truyền trong Vạn Tiên Minh...”
Mí mắt Lý Phàm co giật vài cái, trong lòng mơ hồ có suy đoán.
Nhưng việc này liên quan đến cao tầng, đại năng cường giả đỉnh tiêm của hai bên.
Lý Phàm chỉ yên lặng suy nghĩ, khắc sâu việc này trong đầu.
Quay lại với chính sự.
Lấy Chương Thiên Mạch của Tử Tiêu tông làm hình mẫu để tạo ra ‘luận đạo giả’.
“Tu vi Trúc Cơ.”
“Tử Tiêu Thần Lôi, vũ khí là trường kích...”
“Sau khi chết, Tử đan trong cơ thể niết bàn trọng sinh, thực lực tăng vọt, giết Kim Đan sơ kỳ dễ như trở bàn tay.”
...
Lý Phàm ghi lại số liệu chi tiết về thực lực của Chương Thiên Mạch sau mấy lần giao thủ.
Đồng thời trong lòng có chút hiểu rõ.
Trong ‘ngồi luận đạo’ có thể tạo ra ‘luận đạo giả’.
Nhưng nếu chỉ đọc sơ qua trong sách, chỉ hiểu qua loa sức mạnh công pháp của nhân vật.
Mà không biết sức mạnh cụ thể.
Như vậy thực lực của luận đạo giả được tạo ra tất nhiên còn lâu mới đạt được giới hạn thực sự của nhân vật.
Trái lại, càng hiểu rõ về nhân vật hình mẫu, luận đạo giả được tạo ra sẽ có thực lực gần sát hơn.
Lý Phàm và Chương Thiên Mạch giao chiến sinh tử mấy lần, muốn tạo ra luận đạo giả vẫn nên gần sát với thực lực của bản thân hắn.
Tối thiểu nhất cũng không thể thua kém sức chiến đấu hiện tại của Chương Thiên Mạch.
Ngay sau đó, Lý Phàm lại dùng bản thân mình hình mẫu, tiêu hao một ngàn điểm độ cống hiến để tạo ra một nhân vật.
Uy lực lớn nhất của Tùng Vân nhất kiếm và Phiên Thiên Thần chưởng đã được xác định, đổi tên chiêu thức.
Tạo nhân vật thành công.
Lý Phàm thử điều khiển hai luận đạo giả này của mình cùng đối chiến lần đầu.
Không ngờ, hắn nhận được lời nhắc nhở của Thiên Huyền Kính.
“Sau khi tính toàn, luận đạo giả ‘Phàm Lý’ có tỷ lệ thắng ước chừng bằng không.”
“Vẫn muốn tiếp tục đối chiến?”
Lý Phàm nghe vậy mặt tối sầm đi, không còn cách nào khác đành phải bỏ cuộc.
Ngẫm nghĩ, hắn đăng một dòng trạng thái cực kỳ kiêu ngạo.
“(Trúc Cơ kỳ) Lý Thiên Mạch của Thanh Tiêu tông, vô địch trong Trúc Cơ kỳ, Độc Cô Cầu Bại! Không phục thì đến đánh ta đi!”
Trong ‘ngồi luận đạo’, luận đạo giả có tu vi Trúc Cơ vẫn khá ít ỏi.
Lý Phàm đành phải để thông tin kiêu chiến ở đó, chờ người khác tới khiêu chiến.
“Hy vọng có cách đánh bại Chương Thiên Mạch mà mình bắt chước được.”
Lý Phàm nghĩ như vậy, tạm thời rời khỏi ‘ngồi luận đạo’.