Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 348 - Chương 348. Tự Tại Ngộ Cực Ý

Chương 348. Tự tại ngộ cực ý Chương 348. Tự tại ngộ cực ý

Đối với nghiên cứu về việc lợi dùng nhân thể mật tàng càng thêm vô tận.

Đáng tiếc là hiện tại hiệu quả thực tế còn hạn chế.

Cho dù là thiên đạo phản phệ như hiện nay khiến con đường Tu Tiên càng thêm khó khăn chồng chất.

Nó cũng thực tế hơn việc thực dụng của nhân thể mật tàng.

Nhân tố mấu chốt chính là khai phát thuật nhân thể mật tàng, tốc độ tu hành không thể so sánh với con đường tu Tiên do Tiên tôn truyền pháp được.

Lý Phàm đã đọc thông tin trong những thư tịch này và phát hiện ra rằng độ khó trong việc khai phát độ khó nhân thể mật tàng bắt đầu tăng vọt sau khi sức mạnh của nó đạt đến trình độ gần như cùng cấp với Kim Đan cảnh.

Nó giống như một xiềng xích vô hình, muốn tiến lên được dù chỉ một tấc cũng phải trả một cái giá cực cao.

Với cùng một năng lượng tiêu hao, lợi ích từ việc tu Tiên sẽ lớn hơn nhiều so với lợi ích từ việc khai phát nhân thể mật tàng.

Huống hồ, tiên pháp có thể dẫn động năng lượng của pháp tắc Thiên Địa, sức mạnh của nó làm sao có thể so sánh với lực lượng tự thân của nhân thể được?

Làm sao mà tích huyết trọng sinh có thể mạnh bằng sự bất diệt của động thiên và sự bất tử của tu sĩ Nguyên Anh?

Tóm lại, theo nghiên cứu và suy luận của nhiều tu sĩ có thể sẽ có một phương pháp đặc biệt để khai phát thuật nhân thể mật tàng và cạnh tranh với Tiên đạo.

Nhưng điều kiện tiên quyết là thoát ly khỏi hoàn cảnh chung của Huyền Hoàng giới.

“Nó cũng giống như sức mạnh của súng ống và thuốc nổ sẽ bị áp chế ở thế giới này. Thuật khai phát nhân thể mật tàng này cũng như vậy.”

Lý Phàm đã từng một lần thử khẩu súng kíp mang đến từ Đại Huyền.

Uy lực của vụ nổ đã giảm xuống gần một phần trăm.

Thứ ban đầu vốn là vũ khí giết người lập tức biến thành đồ chơi của trẻ con.

Quả đúng như Khấu Hồng từng nói, nó đã biến thành một đống sắt vụn.

“Huyền Hoàng giới là thế giới Tiên đạo.”

“Các hệ thống lực lượng không phải Tiên ra sẽ bị áp chế ở các mức độ khác nhau.”

“Tựa như Thiên đạo đang có ý thức bài xích lực lượng bên ngoài.”

Dựa vào kinh nghiệm trải qua xác minh hai bên, Lý Phàm đã đi đến kết luận này.

Nhưng trước đó, Lý Phàm đã mơ hồ đoán được.

Nên lúc này hắn cũng không quá kinh ngạc.

“Tuy thiếu sức mạnh để thành công nhưng cũng đủ giúp Thiên Dương phá vỡ thế trận.”

“Tuy nhiên, chỉ đơn thuần dựa vào mỗi sức mạnh của nhân thể mật tàng mà muốn phàm nhân thắng Kim Đan trong vòng sáu năm.”

“Thì vẫn có chút bất lực.”

“Thân Hóa Tha Tự Tại…”

“Chỉ với Trúc Đạo Cơ của ta…”

Lý Phàm từ từ nghĩ đến những khả năng liên quan trong đầu hắn.

Thành thật mà nói, bộ môn ‘Thân Hóa Tha Tự Tại’ của Thân Hóa Đạo Thượng cổ gần giống như “Giả thiên địa chi kỳ, dĩ trúc đạo cơ” ngày nay.

Đều là “giả vu ngoại vật, phản bộ tự thân”.

Trên đảo Ân Ân, Ân Thượng Nhân từng nói với Lý Phàm về tính khả năng của ‘Dĩ ngã trúc cơ’.

Điều này không khỏi khiến Lý Phàm cũng nghĩ như vậy, ‘Thân Hóa Tha Tự Tại’ có thể Thân Hóa Tự Ngã ư?

Hoàn toàn tách biệt ý thức và cơ thể.

Trước tiên hãy coi thân thể của mình như một ngoại vật, sau đó dần dần tương hợp vật và ta.

Thân Hóa Tha Vật, tu hành đến cực hạn có thể hợp nhất vật và ta.

Còn nếu có thể Thân Hóa Tự Ngã tu hành đến cực hạn thì có nghĩa là ngươi đã hoàn toàn khống chế thân thể bản thân?

Điều này gần giống như ‘Dĩ ngã Trúc Cơ’.

Sau khi tu sĩ có thể hoàn toàn khống chế được cơ thể của mình thì lúc đó hắn có thể điều động được tiềm năng vô tận của thể nội mật tàng.

Lực lượng đáng sợ nào sẽ bộc phát ra?

Đây là phương pháp Lý Phàm đã tưởng tượng để phá vỡ thế cục.

Mà một khi thí nghiệm ở thế giới mô phỏng thành công thì Lý Phàm chưa chắc có thể phục chế nó vào trong thế giới thực.

Đương nhiên, độ khó trong đó nhất định sẽ cực kỳ cao.

Lý Phàm cũng không phải là người có thiên tư xuất chúng nên hắn không thể trực tiếp đạt được mục tiêu một cách vội vàng.

Hắn chỉ có thể thông qua nỗ lực lặp đi lặp lại mới có thể đạt đoợc mục tiêu cuối cùng.

May mắn là ‘Hoàn Chân’ đã cấp đủ vốn liếng cho Lý Phàm để hắn có thể thử nghiệm nhiều lần mà không phải lo lắng gì.

“Trong thế giới hiện thực, ta dùng các phân thân để tu hành phương pháp nhân thể mật tàng.”

“Tích lũy kinh nghiệm. Một khi cảm thấy đã nắm chặt rồi thì ta sẽ mở ra thế giới mô phỏng hóa và thử lên người Thiên Dương.”

Lý Phàm có một kế hoạch trong đầu, phân thân vẫn luôn nằm yên và không làm gì sẽ ngay lập tức di chuyển.

Về phần bản tôn Lý Phàm, hắn đã thử kết hợp ba thứ: tu hành, học tập trận pháp và nghiên cứu “Thiên Y Tiên Kinh”.

Đồng thời, hắn cầm viên Hóa Đạo Thạch thứ hai trong tay và vận hành bí pháp Hóa Đạo Thần, hấp thụ năng lượng thần bí ẩn chứa bên trong và cường hóa tinh thể màu xanh trong thức hải của hắn.

Với tâm phân tứ dụng, Lý Phàm cảm thấy rằng hắn hiện đã đạt đến cực hạn không ảnh hưởng hiệu suất của mình.

Đương nhiên, hắn có thể tách ý thức của mình để làm việc khác nhưng làm như vậy chắc chắn sẽ làm giảm tốc độ suy nghĩ, mất nhiều hơn được.

Hắn chỉ có thể chờ đợi sau này thần thức lớn mạnh hơn một chút nữa thì mới có thể giải quyết được nguồn cội của vấn đề này.

Sau khi bài trừ những tạp niệm trong đầu, Lý Phàm hoàn toàn tập trung vào tu hành.

Thời gian chậm rãi trôi qua, hắn đã bước vào neo định mười lăm năm.

Trên đảo hoang, Diệp Phi Bằng đã thảo luận với Tiêu Hằng và bị đánh bại bởi sát chiêu ‘Thủy Long Ngâm’, lúc này hắn có chút tức giận.

Bình Luận (0)
Comment