Vốn muốn trước tiên dùng Thiên Sát, Mặc Sát chi pháp ngưng kết kim đan.
Nhưng sau khi ngoài ý muốn nhìn thấy lam quang Hãn Hải, Lý Phàm lại có điều do dự.
Lam quang Hãn Hải này hình như đồng tông đồng nguyên với biển Tùng Vân.
Mà Lý Phàm cực kì quen thuộc với biển Tùng Vân, còn từng tự mình dùng Thương Hải châu trúc tựu đạo cơ.
Lấy Hãn Hải chi pháp ngưng kết kim đan hiển nhiên ưu thế càng lớn.
“Từ cảnh Thiên Sát có thể xâm nhiễm chuyển hóa lam quang là có thể nhìn ra. Có lẽ đơn thuần Thiên Sát chi pháp, sẽ đối tâm chí tạo thành một chút ảnh hưởng, khó có thể ức chế bạo ngược sát ý.”
“Mà lam quang Hãn Hải vừa lúc có thể coi như hoà hoãn.”
“Hơn nữa nếu Mặc Sát, Hãn Hải chi pháp chưa đủ thì có thể lấy pháp Lam Viêm phụ trợ thêm...”
“Một lần ngưng kết thành một viên kim đan tứ tượng.”
Bước đầu định ra tư tưởng chính, Lý Phàm tạm thời vứt chuyện khác ra sau đầu, bước vào bế quan khổ tu.
Quá trình ngưng kết kim đan dài hay ngắn là dựa theo tư chất cá nhân, pháp tu luyện khác nhau mà có khác biệt của từng người.
Lúc trước Trương Hạo Ba dưới sự thêm vào của ý chí biển Tùng Vân, trước sau chỉ hơn một tháng đã lấy pháp Thủy Phong ngưng kết ra một viên đan giả.
Nhưng đổi thành Lý Phàm, e rằng lại không dễ dàng như vậy.
Kỳ vật Trúc Cơ lặng yên biến hóa thành Thương Hải châu.
Từng tia lam quang lực pháp tắc đại biểu cho thuộc tính thủy từ Thương Hải châu tràn ra.
Giống như tơ tằm lấy kỳ vật Trúc Cơ làm trung tâm, quấn quanh bên ngoài.
Lý Phàm quan tưởng hình ảnh Hãn Hải ra tay.
Trộn lẫn cảm ngộ pháp tắc của mình vào trong đó.
Lam quang Thương Hải châu tràn ra trong nháy mắt như đã xảy ra biến hóa.
Trở nên càng thâm thúy và cổ xưa hơn.
Bởi vì đạo cơ Thương Hải châu lúc này và Hãn Hải chi pháp có rất nhiều chỗ chung.
Tiến trình này nhanh hơn trong dự đoán của Lý Phàm rất nhiều.
Dần dần, xung quanh Thương Hải châu phủ kín một vòng vầng sáng màu xanh đậm.
Một viên “kim đan” vô cùng thô sơ hiện ra hình thức ban đầu.
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, thuần túy lấy Hãn Hải chi pháp kim đan, nói không chừng là có thể lập tức ngưng kết.”
“Song đây lại không phải là mục tiêu của ta.”
“Kế tiếp, tăng thêm Thiên Sát chi pháp.”
Trong thức hải không ngừng chiếu lên khoảnh khắc Thiên Sát Kiếm ra khỏi vỏ.
Từng sợi đen nhánh bỗng từ trong trung tâm kỳ vật trào ra.
Giống như mực nước lan ra bốn phía trong lam quang.
Nhưng làm Lý Phàm khẽ cau mày là, màu đen nhánh đại biểu cho Thiên Sát chi pháp này lại không thể kéo dài quá lâu.
Chỉ kiên trì được trong bao bọc của lam quang một lát rồi lại tiêu tán vô tung.
Lý Phàm đã từng đọc kinh nghiệm kết đan của rất nhiều tu sĩ, trong lòng lập tức hiểu được.
Đây là vì, Thiên Sát chi pháp không có căn cơ trong cơ thể Lý Phàm,.
Giống như nước không nguồn cây không rễ, chỉ có thể hiện ra, không thể kéo dài.
Hãn Hải chi pháp có đạo cơ Thương Hải châu, tự nhiên có thể liên tục không dứt.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao tu sĩ kết đan thường thường không thể bao đồng nhiều pháp.
Không có đạo cơ của bản thân làm căn bản, muốn tụ pháp làm đan, nói dễ hơn làm.
Lý Phàm thử nghiệm hồi lâu, tốc độ ngưng tụ Thiên Sát chi pháp vẫn trước sau không đuổi kịp tốc độ nó tán dật.
Trầm ngâm phút chốc, Lý Phàm tạm thời từ bỏ thử nghiệm.
Mà là suy tư hình ảnh khi Trương Hạo Ba kết đan trước đây.
Hư ảnh kiếm ý màu đen bị phóng đại vô số lần, sừng sững giữa thiên địa.
Gió màu xanh từ mũi kiếm phía trên thổi quét vào thân kiếm.
Nước màu lam từ chuôi kiếm phía dưới chảy xuôi vào thân kiếm.
Ba màu xanh lam đen trộn lẫn, thân kiếm dần dần ngưng thật.
...
Đôi mắt Lý Phàm hơi sáng lên, như suy tư điều gì.
“Trương Hạo Ba hắn đây là lấy pháp Thủy Phong vốn tồn tại trong thiên địa cộng thêm Thiên Sát kiếm ý của mình đồng thời kết đan.”
“Pháp Thiên Địa vô cùng vô tận. Tự nhiên không cần lo lắng vấn đề dật tán.”
“Đây cũng có lẽ là nguyên nhân rất nhiều tu sĩ kết đan đều phải vân du tứ phương, tự mình cảm ngộ hấp thu pháp Thiên Địa.”
“Ta lại không thể làm theo.”
“Thiên Sát chi pháp, Hãn Hải chi pháp, Mặc Sát chi pháp, một cái nguy hiểm hơn một cái.”
“Tự mình đến hiện trường quan sát sợ rằng kết đan không được còn phải chôn vùi đem tính mạng tự thân.”
“Nhưng may mà ta có ‘Hoàn Chân’.”
Tâm niệm chợt động, kỳ vật Trúc Cơ nháy mắt biến ảo thành Thiên Sát kiếm ý.
Hãn Hải chi pháp màu lam vốn tụ thành một đoàn nháy mắt mất đi căn cơ, bắt đầu dật tán.
Nhưng nó đã tạo thành thế của riêng mình, tốc độ tiêu tán lại chậm đi rất nhiều.
Khoảng thời gian này đủ để Lý Phàm ngưng tụ Thiên Sát chi pháp.
Màu đen dần dày đặc.
Giống như mang lên từng tầng gông xiềng đen kịt cho thủy cầu màu lam.
Thời gian dần trôi đi.
Sau khi hình thức ban đầu của Thiên Sát chi pháp thành lập, Lý Phàm lập tức đổi kỳ vật Trúc Cơ về Thương Hải châu.
Một lần nữa duy trì Hãn Hải chi pháp màu lam.
Cứ không ngừng lặp lại như vậy, chậm rãi, trong đan điền Lý Phàm.
Hư ảnh kim đan lấy ‘Hoàn Chân’ làm trung tâm từ từ hiện ra.
“Thiên Sát chi pháp, Hãn Hải chi pháp.”
“Nếu ta tiếp tục cô đọng như vậy thì e rằng không cần bao lâu nữa là ta có thể lấy hai loại chi pháp này thành tựu Kim Đan.”
Trong lòng Lý Phàm có hơi vui vẻ.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi trong đầu hắn sinh ra ý tưởng này, một cảm giác nguy cơ bất chợt nổi lên trong lòng hắn.
Giống như lúc trước gặp phải Thiên Y thần bí khó lường.
Nguy cơ nặng nề khiến hắn hãi hùng khiếp vía, kinh sợ khó hiểu.
“Hửm?”