Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 399 - Chương 399. Phi Bằng Lần Đầu Vỗ Cánh (2)

Chương 399. Phi Bằng lần đầu vỗ cánh (2) Chương 399. Phi Bằng lần đầu vỗ cánh (2)

Ai ngờ, Diệp Phi Bằng lại không trốn không tránh, bình tĩnh vươn tay ra, vững vàng tóm lấy nắm đấm kia.

Mọi người thấy vậy, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc.

Ấn tượng của mọi người về Diệp Phi Bằng vẫn chỉ dừng lại ở mấy năm trước, ỷ bản thân có tốc độ nhanh, không ngừng chạy trốn khắp nơi để giành chiến thắng.

Không ngờ mới mấy năm ngắn ngủi, y đã có thể đấu trực diện với Tô tiểu muội rồi!

Đòn tấn công dễ dàng bị hóa giải, Tô tiểu muội lập tức bùng lên lửa giận.

Quyền cước liên tiếp được tung ra như gió, không ngừng ập về phía Diệp Phi Bằng.

Nhờ có thiên phú, lại thêm lửa giận đang liên tục tích lũy trong lòng, uy lực từng chiêu từng thức của nàng ta đều không ngừng tăng lên.

Mà gương mặt của nàng ta lại vô cùng khác thường, vẫn bình tĩnh và phẳng lặng như nước.

Còn về phía Diệp Phi Bằng, khi chiến đấu với Tô tiểu muội, từng cảnh tượng khiến y cảm thấy bị sỉ nhục trong quá khứ thỉnh thoảng lại hiện lên trong tâm trí.

Cơn thịnh nộ trong lòng y cũng bỗng bùng nổ.

Mặc dù biết đây là hiệu quả của công pháp “Lục Dục Vô Tướng” mà Tô tiểu muội tu luyện nhưng lúc này, Diệp Phi Bằng cũng chẳng thèm để ý.

Y dự định dạy cho tiểu cô nương này một bài học ra trò.

Mọi người Ly giới đều kinh ngạc hô lên, Diệp Phi Bằng phát động “Kinh Bằng Biến”.

Đôi cánh màu nâu bỗng xòe ra, cơ thể của y nháy mắt phình to ra một vòng.

Tốc độ và sức mạnh gần như tăng gấp đôi, Tô tiểu muội bị đánh cho không kịp trở tay, bị một quyền đánh bay, rơi ùm vào trong biển.

“Tiểu muội!”

Tiêu Hằng hô lên thất thanh.

Song, không chờ hắn ta lao vào trong biển tìm Tô tiểu muội.

Thì một tia lửa đỏ rực đã lóe lên, chia biển ra làm đôi.

Trong nháy mắt, nó lại bắn về phía Diệp Phi Bằng.

Năng lượng nóng rực không gì sánh được, ngay cả không khí cũng bị thiêu đốt đến biến dạng.

Mọi người Ly giới bất giác lùi về sau.

“Ngay cả kỳ vật Trúc Cơ “Linh Nộ Hỏa” mà tiểu muội cũng dùng đến rồi, xem ra nàng đã thực sự tức giận.” Ân Vũ Trân lè lưỡi, nhỏ giọng nói.

Ánh lửa tràn ngập bầu trời, từng tiếng nổ lớn không ngừng vang lên.

Mọi người có thể lờ mờ nhìn thấy bên trong có một tầng sáng xanh đã chặn những ngọn lửa đỏ rực này ở bên ngoài.

Hai người chiến đấu liên tục cả nửa ngày trời.

Tu vi tương đương.

Một người thiên phú dị bẩm, càng giận càng mạnh, lần bạo phát cao nhất gấp tám lần bình thường, vô cùng mạnh mẽ.

Người còn lại thì luôn gặp kỳ ngộ, trên người có hai đạo cơ là Thanh Phong Chân Ý và Thương Hải châu, lại cộng thêm truyền thừa huyết mạch của côn bằng, dưới bí pháp bạo phát, tốc độ lẫn sức mạnh của y đều không kém gì Tô tiểu muội.

Trong lúc nhất thời, hai người đánh đến mức khó có thể ngừng lại.

Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, cả hai cũng vẫn chưa phân ra được kẻ thắng người thua.

Cũng may là nhờ có mọi người khuyên can, cuộc chiến mới dừng lại.

Hai người ai cũng không phục ai, hẹn ngày sau tái chiến.

Lúc này, Tiêu Hằng cũng đi lên với vẻ mặt tò mò, hỏi có chuyện gì đã xảy ra với Diệp Phi Bằng vậy, tại sao y lại bỗng trở nên mạnh mẽ đến thế.

Bị mọi người vây quanh dùng ánh mắt ngạc nhiên lẫn ngưỡng mộ nhìn mình.

Diệp Phi Bằng không khỏi cảm thấy có chút lâng lâng.

“Quả đúng là phú quý không về làng, như mặc áo gấm đi đêm mà.”

Y thầm nhủ bụng.

Biểu tượng của sức mạnh huyết mạch rõ ràng như vậy, cũng chẳng có gì để giấu cả.

Y bèn kể lại chuyện mình thức tỉnh và kế thừa máu côn bằng cho mọi người nghe.

Nghe Diệp Phi Bằng kể xong, ai nấy đều tấm tắc.

Mọi người đều nhìn đôi cánh màu nâu sẫm sau lưng y với ánh mắt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.

Trong lúc đó, ở một nơi xa ngàn dặm, Lý Phàm ngồi trong Thiên Huyền Kính, thu hết những cảnh tượng này vào mắt, không khỏi lộ ra vẻ bất ngờ.

“Máu của côn bằng?”

“Chỉ một giọt máu thôi mà lại có thể truyền thừa trong huyết mạch, dù đã qua hàng ngàn năm nhưng vẫn có thể khiến cơ thể thay đổi nghiêng trời lệch đất như vậy.”

Lý Phàm đã đạt được chút thành tựu từ “Tạo Hóa Hồng Lô Công” nên hắn hiểu rất rõ đây là loại sức mạnh khủng khiếp thế nào.

“Rốt cuộc thì ở thời kỳ đỉnh cao, côn bằng mạnh mẽ đến mức nào?”

“Càng đứng nói đến việc vẫn còn rất nhiều yêu thú mạnh như côn bằng, thậm chí còn hung hãn hơn.”

“Nhưng hiện nay, ngay cả một con cũng không thấy đâu.”

“Cũng không biết hồi đó rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra...”

Lý Phàm không khỏi cảm thán.

“Không biết dùng máu của yêu thú cường hóa cơ thể thì sẽ thế nào. Liệu có gì khác gì với việc điều động sức mạnh đến từ mật tàng trong cơ thể của “Tạo Hóa Hồng Lô Công” không nhỉ?”

“Lấy đá núi khác về mài dao ta, có lẽ sẽ có cơ hội để rút ra được chút kinh nghiệm gì đó.”

Nhớ đến tốc độ và sức mạnh đáng kinh ngạc của Diệp Phi Bằng mới vừa rồi, Lý Phàm lại không khỏi suy nghĩ:

“Hiện giờ, xem ra tiểu mập mạp này dường như cũng không tính từ bỏ ý đồ tranh đoạt thiên địa chi phách. Chỉ là không biết giữa y và Trương Chí Lương, rốt cuộc ai sẽ là người thành công cuối cùng. Mặc dù trước mắt, tu vi của Trương Chí Lương vượt xa Diệp Phi Bằng, nhưng trong thâm tâm, mình lại lờ mờ cảm thấy tiểu mập mạp này có cơ hội lớn hơn một chút, cũng không biết tại sao lại như vậy...”

“Chờ xem đến khi y kết đan, liệu rằng còn có tạo hoá gì nữa đây.”

Ánh mắt của hắn không ngừng lập loè ánh sáng.

Sau một hồi, Lý Phàm dần bình ổn suy nghĩ lại.

Hắn lại nghịch khối vuông màu trắng phát sáng trong tay mình.

Bình Luận (0)
Comment