Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 543 - Chương 543. Máu Tươi Ngưng Tụ Thành Đường

Chương 543. Máu tươi ngưng tụ thành đường Chương 543. Máu tươi ngưng tụ thành đường

Giống như được uống một bát nước mát lạnh sau ba ngày khát khô vậy, Lý Phàm cảm thấy sảng khoái cả về thể chất lẫn tinh thần.

Thần hồn đang không ngừng mạnh mẽ hơn với một tốc độ nhanh đến nỗi hắn có thể cảm nhận được.

“Vậy mà lại khả thi thật!”

“Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, kết hợp với Sinh Tử Cảm Ứng Thiên, quả là có tác dụng thần kỳ!”

Suy đoán thành thật, Lý Phàm lập tức cảm thấy vui mừng khôn xiết.

“Nếu cứ như vậy, tốc độ cường hóa của thần hồn mình, e là sẽ đạt đến cảnh giới cực kỳ khủng bố.”

Nhưng khi Lý Phàm muốn tiếp tục nỗ lực, thử vận chuyển lại Sinh Tử Cảm Ứng Thiên một lần nữa.

Kết quả lại không nằm trong mong đợi của hắn.

Có lẽ là vè vừa rồi đã trải qua sự sợ hãi, tâm lý đã có sự thích ứng.

Vậy nên lần này dù gương mặt của Thiên Y đã sắp sửa chạm vào mặt Lý Phàm đến nơi, trong lòng Lý Phàm vẫn không cảm thấy có chút sợ hãi nào.

Thậm chí trong đầu thỉnh thoảng còn lóe lên những suy nghĩ như “Thôi bỏ đi, cứ như vậy đi. Giết chết ta, mau làm đi”.

“Nếu như trong lòng không sợ, thì tai sao lại có thể sợ chết được?”

Lý Phàm như thể đã lĩnh ngộ ra được điều gì đó, khẽ lắc đầu, dừng việc tu luyện lại.

“Cuối cùng cũng biết tại sao Chung Thần Thông lại muốn quyên sinh rồi. Xem ra thật sự là do ảnh hưởng của Sinh Tử Huyền Công này.”

“Nhưng mặc dù còn có thiếu sót, nhưng pháp môn có thể kết hợp tu luyện với Luyện Tâm Chú, nếu như từ bỏ thì cũng thật đáng tiếc.”

“Dù sao muốn hoàn thành một lần nghịch luyện đạo tâm hoàn chỉnh, vẫn khá là phiền phức.”

“Với sự trợ giúp của Sinh Tử Cảm Ứng Thiên này, gần như có thể lập tức thấy ngay hiệu quả.”

“Hơn nữa có thể kết hợp hai thứ lại, đồng thời sử dụng.”

“Kiếp này chờ sau khi thời kỳ thích ứng trôi qua, lại thử tu luyện một lần, xem xem hiệu quả như thế nào.”

“Kiếp sau, có lẽ có thể thông qua Diễn Pháp Giác để bổ sung hoàn thiện ‘Sinh Tử Huyền Công’.”

Đối với hắn, công pháp thiếu sót hoàn toàn không phải là vấn đề gì to tát.

Chỉ cần có chỗ có lợi, đều có thể thu thập để bản thân mình dùng.

Có lẽ, sau khi hắn thu thập đủ công pháp, thì có thể dựa vào Diễn Pháp Giác để suy diễn ra một công pháp chỉ thuộc về riêng bản thân mình, “Thiên La Thần Công”chân chính.

...

Chuyến thăm bất ngờ của Chung Thần Thông, đã khiến cho Lý đại sư trước giờ vẫn luôn nổi tiếng là người cần mẫn siêng năng, lại phải bế quan nghỉ ngơi trong vài ngày hiếm hoi.

Các tu sĩ trong Giáp Tuất Hào lại chẳng có ý kiến gì.

Bọn họ còn mong Lý Phàm có thể nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa kìa.

Nếu như Lý Phàm thật sự đột ngột qua đời vì kiệt sức trong công việc, vậy thì đám người bọn họ e rằng sẽ bị người đời bàn tán sau lưng cả đời mất.

Thế nhưng kỳ vọng của các tu sĩ chắc chắn là sẽ phải tan vỡ rồi.

Sau khi Lý Phàm đi ra khỏi mật thất bế quan, thì bắt đầu công việc xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh trận liên tục không ngừng nghỉ.

Hơn nữa, lần này sau khi bắt đầu, thì không hề có phút giây nghỉ ngơi nào.

Khi kết cấu trận pháp bên ngoài được khớp lại, sau khi hội họp với Tiết Mạc và các Trận pháp sư khác.

Lý Phàm chủ động thỉnh cầu xin được đảm nhiệm trọng trách, dẫn đầu trong việc đi về vị trí trung tâm, xây dựng trận pháp phía trong.

Nỗ lực như không màng mạng sống này khiến Tiết Mạc và những người khác cảm thấy xấu hổ không thôi.

Họ cũng chỉ có thể đi theo phía sau, làm việc quên mình.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua đến năm thứ 35 sau Lưu Điểm.

Một ngày nọ, Lý Phàm đang tập trung tinh thần xây dựng đơn nguyên trận pháp, bỗng nhiên tay khẽ run lên, không ngờ lại là một lần thất bại hiếm có trong việc bố trí trận pháp.

Tu sĩ bảo vệ ở bên cạnh, ai nấy đều ngạc nhiên nhìn Lý Phàm.

Đây là chuyện chưa từng xảy ra bao giờ kể từ khi bọn họ đi theo Lý Phàm.

Phải biết rằng, vị Lý đại sư này, nổi tiếng với việc bố trí trận pháp hiệu quả và chính xác đấy.

Trong bảng vàng, hiện giờ đã thuộc vào hàng mười người đứng đầu.

Rất nhiều Trận pháp sư thậm chí không ngại đường xá xa xôi đi hàng nghìn dặn chỉ để đến đây quan sát, tự thẹn rằng mình không bằng người.

Chẳng lẽ là do quanh năm vất vả, cơ thể cuối cùng cũng không chịu được rồi sao?

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong mắt đều là sự lo lắng.

Nhưng một lúc sau, từ trên người Lý Phàm truyền đến từng luồng linh khí dao động, lại khiến bọn họ vui mừng khôn xiết.

“Lý đại sư, tu vi của người đề cao hơn rồi sao?” Hà Sâm không nhịn được hỏi.

Lý Phàm thì lại bình ổn tu vi phản hồi đột ngột trào dâng, cuồn cuộn không ngừng trong cơ thể lại, khẽ gật đầu.

Nhìn thấy Lý Phàm đích thân thừa nhận, đám người Hà Sâm đều cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Làm việc trong một môi trường khó khăn như vậy, bao nhiêu năm qua gần như không hề tu hành.

Bản thân hắn cũng đang trong tình trạng thọ nguyên sắp cạn kiệt.

Vô vàn yếu tố bất lợi chồng chất lên nhau, vậy mà Lý đại sư lại có thể đột phá được sao?

Điều này hoàn toàn lật đổ nhận thức của bọn họ.

Trừ khi, đây chính là cát nhân tự có thiên tướng trong truyền thuyết ư?

Lý Phàm lại không có thời gian để quan tâm đến những suy nghĩ của các tu sĩ bên cạnh mình.

Hắn đang cố gắng kiểm tra tình huống của Tô Tiểu Muội và Trương Hạo Ba phía bên kia thông qua Vô Tướng Sát Cơ.

Bình Luận (0)
Comment