Nhưng đi ngược như thế nào, rốt cuộc phải như thế nào mới được coi là đi ngược, phải đi ngược đến mức độ nào mới có thể trở nên trường sinh...
Rất nhiều vấn đề, đều chỉ là những suy đoán không đáng tin mà thôi.
Việc bọn họ đưa ra những suy đoán như vậy về hiệu quả thần kỳ của “Thương Sinh Linh Nguyên Công”, cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng rõ ràng, suy đoán này là sai lầm.
Hoàng Nguyệt tiên tôn có cảnh giới Hợp Đạo, là người từng trải nhiều, có đạo hạnh cao thâm ở châu Thiên Khánh, sau khi đọc một lượt “Thương Sinh Linh Nguyên Công”, cuối cùng cũng đã giải mã được bí ẩn này.
Nguyên lý trời đất rằng công pháp không thể cùng tu luyện, căn bản không hề bị đi ngược.
Mà những tu sĩ tu hành Linh Nguyên Công dường như không hề chịu bất cứ ảnh hưởng nào, chỉ đơn thuần là vì đặc tính riêng của bản thân công pháp “Thương Sinh Linh Nguyên Công” mà thôi.
Trong cùng một khoảng thời gian, số lượng người tu luyện Linh Nguyên Công càng nhiều thì tốc độ tu hành sẽ càng nhanh.
Đây chính là hiệu quả công pháp của Linh Nguyên Công.
Nhưng đồng thời, bởi vì hạn chế của nguyên lý trời đất, nên mỗi lần có thêm một tu sĩ tu hành, tốc độ tu hành của công pháp cũng sẽ ngày càng chậm.
Hiệu quả của hai điều này cùng lúc tồn tại.
Tạo thành kết quả là, một nhanh một chậm, triệt tiêu lẫn nhau.
Linh Nguyên công trở thành một bộ công pháp có thể miễn cưỡng tu hành được.
Trên thực tế, theo như những gì Hoàng Nguyệt tiên tôn nói, lúc mới bắt đầu, khi số lượng tu sĩ tu hành Linh Nguyên Công từ một đến năm rồi dần dần tăng lên.
Hạn chế của nguyên lý trời đất lớn hơn nhiều so với đặc tính tăng tốc của công pháp.
Với công pháp thông thường, khi có năm người tu hành cùng lúc, thì đã đã đạt đến mức dù ngươi có tài giỏi đến đâu, đều không thể nào tiến bộ.
Thế nhưng, sau khi số người tu hành Linh Nguyên Công, tiếp tục tăng lên từ con số năm, biến thành mười, một trăm, một nghìn, một vạn.
Hiệu quả tăng tốc ngày càng rõ ràng, đây mới là điều sau cùng có thể triệt tiêu hạn chế công pháp không thể cùng tu luyện của nguyên lý trời đất.
Về mặt nào đó, đây chính là cái gọi là “Nhân định thắng thiên”.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Bởi vì hiệu quả tăng tốc của Thương Sinh Linh Nguyên Công cũng có giới hạn nhất định.
Sau khi triệt tiêu ảnh hưởng tiêu cực của trời đất, hiệu quả gia tăng tốc độ tu hành của Linh Nguyên Công cũng gần như trở nên chỉ hơn không có một chút.
Mà vốn dĩ bản thân công pháp Linh Nguyên Công ngoại trừ hiệu quả gia tăng tốc độ tu luyện ra, thì không còn bất cứ hiệu quả đặc biệt nào nữa.
Điều này cũng dẫn đến một thực tế là, với hầu hết các tu sĩ đã có lựa chọn, thì nó đều không được tính là một môn công pháp tốt.
Ngoài ra, Linh Nguyên Công dường như cũng vẫn còn tồn tại những giới hạn khác.
Nhưng Hoàng Nguyệt tiên tôn cũng không nói rõ hẳn ra.
“Thương Sinh Linh Nguyên Công, quả thật là sinh không đúng thời. Nếu như đổi lại là ở bất kỳ thế giới nào khác, đây tuyệt đối được coi là một môn công pháp nghịch thiên khiến người khác chấn động. Chỉ tiếc rằng, ở Huyền Hoàng giới lại bị hạn chế khắp chốn.” Lý Phàm vừa chế tạo trận pháp, vừa nghe đám người Yến Hàng tán gẫu thầm cảm thán trong lòng.
Linh Nguyên giáo này, Lý Phàm cũng không xa lạ gì.
Đây chính là tổ chức đã thiết lập thẻ thu phí ở quan ải Cửu Sơn mà ban đầu đám người Tô tiểu muội gặp phải.
Cái người tên Thẩm Ngọc Nhu bất nam bất nữ, sống ẩn cư ở đó bị một kiếm của “Ta vô địch” đâm bị thương, vẫn còn để lại chút ấn tượng cho Lý Phàm.
“Căn cứ theo những gì Hoàng Nguyệt tiên tôn nói, chỉ có mới ban đầu đã tập hợp được rất nhiều tu sĩ, cùng nhau tu hành Linh Nguyên Công này, thì mới có khả năng nhập môn.”
“Ở nơi hỗn loạn như châu Cửu Sơn, có thể lôi kéo được nhiều người như vậy, người đứng đầu của Linh Nguyên giáo này cũng không đơn giản.”
...
Từng dòng máu tươi phun ra, làm dịu đi bầu không khí ngày càng căng thẳng trong Ngũ Hành động thiên.
Nhưng cũng không duy trì được bao lâu.
Khi tần suất xuất hiện của quái vật dung hợp ngày càng nhiều, các tu sĩ phấn đấu trong các động thiên cuối cùng cũng bắt đầu không cầm cự được nữa.
Sau khi thương vong đầu tiên xuất hiện, có một vài Trận pháp sư đã trực tiếp lựa chọn đình công không làm nữa.
Đương nhiên là không gióng trống khua chiêng công khai.
Chỉ là lấy lý do đối phó với quái vật, để làm những chuyện bằng mặt không bằng lòng.
Về điều này, Thích Bất Dịch cũng cảm thấy có chút bất lực.
Cũng không thể nào cứ mời hai vị tiên tôn Hợp Đạo tọa trấn ở đó đại khai sát giới được đúng không?
Đầu tiên không nhắc đến việc các Trận pháp sư trong động thiên đều có chút thân phận bối cảnh.
Nếu như nàng ta thật sự làm như vậy, cố tình bắt ép bọn họ, e rằng sẽ chỉ càng phản tác dụng hơn thôi, dẫn đến việc chế tạo trận pháp trong Ngũ Hành động thiên sẽ trực tiếp bị buộc phải dừng lại.
Thích Bất Dịch rất ít khi gặp phải trường hợp như thế này, nhất thời cảm thấy lo lắng sứt đầu mẻ trán.
Chỉ đành báo cáo tình huống với Lục thủ tịch, đồng thời cố gắng hết sức xoa dịu mọi người.
Để tránh cho sự bạo động càng tồi tệ hơn xảy ra.
Tuy bản thân Lý Phàm không hề quan tâm đến mưa gió nơi ngoại giới.
Nhưng hiệu quả bố trí trận pháp của hắn, cũng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng theo.