Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 602 - Chương 602. Sự Thật Về Huyền Hoàng Giới (2)

Chương 602. Sự thật về Huyền Hoàng giới (2) Chương 602. Sự thật về Huyền Hoàng giới (2)

“ Chúng ta… Thế giới này, có thể bị nó hút tất cả lên không?” Tô tiểu muội há miệng, có chút ngơ ngác hỏi mọi người.

“ Lệnh Hồ Xương cười lạnh một tiếng:” Năm đó, tiên đạo thập tông vốn âm thầm tranh đấu, không ngừng phát sinh xung đột.”

“ Nhưng bất ngờ từ một khoảng thời gian nào đó, bọn họ lại trở nên vô cùng đoàn kết, cùng chung một tiếng nói.”

“ Có lẽ Huyền Hoàng giới có thể an nhiên tồn tại đến bây giờ, bọn họ chắc là đã góp một phần công sức vào đó.”

Tiêu Hằng bọn họ nghe vậy cũng nhẹ nhõm phần nào. Thế nhưng trong một khoảng thời gian ngắn, cảm giác lo lắng trong lòng lại không thể nào xóa bỏ được.

Trong khi bọn Tiêu Hằng cuối cùng cũng phát giác được hoàn cảnh thật sự của Huyền Hoàng giới, Lý Phàm lúc này vẫn chưa hề biết gì cả.

Hắn đã hoàn thành nghiệm thu Tỏa Linh Trận ở châu thành cuối cùng.

Khi Thiên Huyền Tỏa Linh Trận sắp hoàn toàn bao phủ phạm vây của Vạn Tiên Minh, tổng bộ đồng minh đã phát thiệp mời cho tất cả những trận pháp sư tham gia xây dựng trận pháp.

“ Đến châu Thiên Linh, xem bộ kịch hay khi Tỏa Linh Trận thể hiện tác dụng của nó.”

“ Thế này là có ý gì?”

Lý Phàm nhìn tấm ngọc bài đen vàng giống thiệp mời trong tay mình, quay qua hỏi Hoàng Phủ Tùng.

“ Có lẽ liên quan đến vùng hư không ở châu Thiên Linh.”Hoàng Phủ Tùng trả lời với vẻ âu lo.

“ Nói chung không biết vì sao mà gần như có thể khẳng định, Ngũ Lão hội sẽ lần nữa phát động chiến tranh.”

“ Cho nên đồng minh quyết định, vừa hay có thể mượn cơ hội này để Tỏa Linh Trận xuất hiện, cho bọn họ một bài học đích đáng.”

Lý Phàm nghe vậy, nhẹ gật đầu.

Nhìn ngọc giản trong tay, không hiểu sao trong lòng Lý Phàm bất ngờ tuôn ra cảm giác bất an.

“ Đi thôi, không ít người đã đến nơi rồi.”

“ Bữa tiệc long trọng như vậy, nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.”

Hoàng Phủ Tùng điều khiển thuyền Độ Trần bay về Dương Hoa tiên thành. Sau đó thông qua truyền tống trận, không ngừng đi về hướng châu Thiên Linh.

Giữa đường, Lý Phàm lại bất ngờ ngừng bước.

“ Hoàng Phủ Tùng tiền bối cứ đi trước đi.”

“ Ta còn có chuyện cần phải đi tổng bộ Vạn Tiên Minh trước.”

Chỉ một lúc sau, Lý Phàm nói với Hoàng Phủ Tùng như vậy. Đồng thời lộ ra ánh mắt: ngươi hiểu đó.

“ Tổng bộ Vạn Tiên Minh?” Hoàng Phủ Tùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã phản ứng trở lại.

“ Vậy nên chúc mừng đạo hữu trước rồi!” Lão ngưỡng mộ nhìn Lý Phàm, trong lòng thầm lắc đầu, rời đi trước.

Sau khi Hoàng Phủ Tùng đi khỏi, thần sắc của Lý Phàm cũng không hề biến đổi, nhưng trong lòng hắn lại đang nghĩ về tin tức do Lục Tuyết Tịnh truyền đến.

“ Nguy.”

“ Xem ra dự cảm trong lòng mình là đúng, ở châu Thiên Linh quả nhiên có vấn đề.”

Lý Phàm bắt đầu toan tính trong lòng.

Đối với việc châu Thiên Linh sẽ phát sinh nguy hiểm gì, Lục Tuyết Tịnh vốn không biết rõ. Nàng ta chỉ cảm giác được một chút khác lạ lúc trò chuyện với mẫu thân Lục Khê Thuyền, cảm nhận được nguy cơ từ sự lãnh đạm trong lời nói của mẫu thân khi nhắc đến châu Thiên Linh. Trước kia mỗi lần Lục thủ tịch biểu lộ thần thái như vậy là cứ như có thể chắc chắn rằng, tiếp theo sẽ xuất hiện một màn tinh phong huyết vũ.

“ Chẳng lẽ Vạn Tiên Minh muốn nhanh chóng ra tay được chim bẻ ná rồi sao?”

Trong lòng Lý Phàm có chút nghi cảm.

Nếu thật sự như vậy, thật sự có phần quá ư gấp gáp rồi.

Ngay cả khi Tỏa Linh Trận hoàn thành xong phải ra vẻ ra dáng một khoảng thời gian, giả vờ khen tặng một chút cũng lười rồi sao?

Hay là, trong đây có một ẩn tình nào đó?

“ Không cần biết như thế nào, lần này mình nhất quyết không thể đi châu Thiên Linh.”

“ Trước kia đã từng chứng kiến uy thế của Ngũ Hành Đại động thiên, vậy nên sức mạnh của Tỏa Linh Trận sợ là sẽ trên cả Hợp Đạo.”

“ Tình huống không rõ ràng, lấy thân mạo hiểm hiểm chính là hành động ngu muội.”

“ Vả lại, còn cần phải tìm hiểu rõ ràng châu Thiên Linh rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhưng cũng không cần tự mình ra tay.”

Trong mắt Lý Phàm vụt qua một tia sáng khó lòng nắm bắt, hắn ở yên tại truyền pháp quảng trường chờ đợi. Đây chính là nơi trung chuyển duy nhất để có thể đến được châu Thiên Linh. Đa số những trận pháp sư nhận được thiệp mời có lẽ đều sẽ đi ngang qua đây.

Quả nhiên, không bao lâu sau, Lý Phàm từ xa đã phát hiện được mục tiêu thích hợp.

Lạc Hoàn, Kim Đan trận pháp sư, là một trong những tu sĩ tham gia vào cuộc thi Tỏa Linh Trận này.

Không ai chú ý đến Lý Phàm đang ẩn nấp, chỉ vội vàng phát động truyền tống trận để đi đến mục tiêu.

Trước khi hắn kịp rời đi, Sát Cơ Vô Tướng đã vô thanh vô thức mà khóa chặt hắn.

Lý Phàm cứ âm thầm đi theo hắn ở một khoảng cách xa nhất, nhưng vẫn đủ để Sát Cơ Vô Tướng có thể vận hành bình thường.

Sao hơn nửa ngày, Lạc Hoàn đã đến được vùng đất châu Thiên Linh.

Từ rất xa đã có thể nhìn thấy một chiếc thuyền Độ Trần khổng lồ đang treo lơ lửng phía chân trời. Thi thoảng có một số tu sĩ từ bốn phương tám hướng bay về phía nó.

Thần sắc Lạc Hoàn kích động bay về phía trước, chỉ một chốc sau đã đến bên ngoài thuyền Độ Trần. Trong tay hắn nắm giữ thiệp mời Hắc Kim, tiếp nhận một luồng ánh sáng quét qua người. Sau đó hắn đã có thể xuyên qua vòng sáng bảo hộ, vào được bên trong thuyền Độ Trần.

“ Lạc đạo hữu!”

Chân vừa chạm đất, đã có người quen biết lên tiếng thăm hỏi. Lạc Hoàn cũng nhiệt tình đáp trả từng người.

Bình Luận (0)
Comment