Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 610 - Chương 610. Thời Đại Mĩ Hảo Nhất

Chương 610. Thời đại mĩ hảo nhất Chương 610. Thời đại mĩ hảo nhất

“ Cho dù là tỷ lệ tu sĩ sinh tồn hay tổng thể cảnh giới tu hành của tu sĩ, đều vượt xa những thời kỳ khác.”

“ Cái tên Thời đại mĩ hảo này không hổ danh chút nào!”

Bính Dần kiêu ngạo mà nói vậy.

Nói xong, Bính Dần nhìn thần sắc Lý Phàm, hắn hỏi một cách hiển nhiên: “ Thế nào? Ngươi không tin?”

Lý Phàm không trả lời.

Bính Dần chỉ tay vào quần sáng trước mắt, cảnh sắc biến ảo liền tan biến, lộ ra một phần tinh thể xanh lam bên trong.

Từ phía sau những hình ảnh chớp nháy, một luồng ánh sáng xanh lam vươn đến trước mặt Lý Phàm.

“ Có thể nhập một sợi thần thức vào bên trong, thử là sẽ biết.”

Bính Dần đầy tự tin mà nói.

Lý Phàm chỉ trầm ngâm một lúc, ánh mắt lóe sáng, phân ra một sợi thần thức. Khi thần thức vừa chạm vào ánh sáng xanh lam thì nó liền thu hồi trở về. Cảm giác chóng mặt truyền đến, Lý Phàm phải nhắm mắt để thích nghi.

Gần như lập tức, thần thức bất ngờ quay trở lại. Lý Phàm mở mắt, có chút kinh ngạc. Cảm ứng được ký ức truyền đến từ thần thức, Lý Phàm không tránh khỏi có chút cạn lời.

Hắn sinh ra vào thời kỳ đại ôn dịch, là một tán tu Trúc Cơ bình thường. Chỉ vì đi đến một thành thị mua nguyên liệu cần thiết để luyện đan, không may bị nhiễm phải Tiên Phàm Chướng. Lúc đầu, cơ thể trở nên hư nhược, hoa mắt chóng mặt. Hắn còn ngỡ là do tu luyện công pháp xảy ra vấn đề, sau khi nuốt đan dược đã cưỡng hành bế quan khổ luyện.

Nào ngờ chỉ qua một đêm, chờ khi hắn tỉnh lại, tu vi đã hoàn toàn biến mất, đường đường một tu sĩ Trúc Cơ lại trở thành một phàm nhân không có chút pháp lực.

Do không thể chấp nhận được sự khác biệt quá lớn, thêm vào đó cơ thể ngày càng yếu ớt hơn. Dưới hai cú đả kích nặng nề này, hắn đã về chầu tổ tông.

Thời gian sinh tồn: 7 ngày.

“ Thời kỳ đầu của Tiên Phàm Chướng, uy lực quả thật quá khủng khiếp rồi.”

Lý Phàm nhớ lại một đời ngắn ngủi lúc nãy, hơi chau mày, sau đó nhìn về hướng diễn giải viên Bính Dần.

“ Ta muốn thử lần nữa.”

Bính Dần cười cười, không hề tỏ ra ngạc nhiên. Hắn bắt pháp quyết, lần nữa triệu hoán ra ánh sáng xanh lam.

Lần này Lý Phàm sinh ra trong ( thời đại phế thổ ). Đôi tay nhuốm đầy máu tanh, chưa từng tin tưởng bất cứ người nào, là độc hành hiệp trong phế thổ, một khổ tu sĩ đơn thân một mình.

Khi bị Lý Phàm thay thế, trong một lần độc thân thám hiểm di tích, trải qua ngàn khó vạn khổ, cuối cùng may mắn tìm được một bộ công pháp Hợp Đạo. Từ đó hắn bắt đầu âm thầm tìm kiếm thông tin về Thiên Địa Chi Hồn, hi vọng có thể đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo.

Đáng tiếc, cho dù hắn vạn phần cẩn thận, không hiểu vì sao vẫn để lộ tin tức ra ngoài, bị vài tên tu sĩ vây công ở một nơi hoang vắng, ngậm hận mà chết.

Thời gian sinh tồn: 3 tháng.

Sau khi tỉnh táo trở lại, Lý Phàm suy xét kỹ lưỡng về hai cảnh ngộ này. Sau đó hắn lại nói với Bính Dần:” Ta có thể chọn bắt đầu từ một thân phận hoàn toàn mới không?”

Bính Dần có vẻ như hiểu được Lý Phàm đang nghĩ gì, tiêu sái nở một nụ cười. Hắn điểm nhẹ ngón tay, ánh sáng xanh lam lần nữa vọt đến trước mặt Lý Phàm.

Lần này, hắn được sinh ra vào thời đại phồn vinh, khi đại kiếp vẫn chưa giáng xuống. Tông môn dày đặc như rừng, Nguyên Anh dạo bước đầy đường, Hóa Thần không bằng chó.

Lý Phàm xuất thân ở một làng núi nhỏ thuộc phạm vi của Xích Viêm Tông sơn môn, vào “ Thăng tiên đại hội” năm năm một lần, may mắn trở thành ngoại môn đệ tử của Xích Viêm Tông.

Tận tận tụy tụy dốc sức hai năm mới thành công bước vào Luyện Khí Kỳ. Mắt thấy có thể thăng cấp thành nội môn đệ tử, từ đó có thể thật sự bước lên con đường tu hành.

Nhưng không ngờ chỉ vì tranh giành một dãy linh mạch, Xích Viêm Tông đã nổ ra đại chiến với Cửu Dương Phủ.

Tuy rất không tình nguyện nhưng lại không thể không tuân theo, Lý Phàm trở thành tấm bia đỡ đạn, bước lên chiến trường. Chỉ kiên trì được không đến hai ngày đã bất hạnh tử chiến.

Thời gian sinh tồn: mười lăm năm rưỡi.

“ Phải chăng, đã cố ý điều chỉnh cao tăng thêm tỷ lệ phát sinh các loại bất hạnh?” Lý Phàm có chút nghi ngờ nhìn Bính Dần.

Bính Dần lắc đầu:” Người đời đều nói tiên tạo tốt, nhưng không biết vào thời thượng cổ, dưới chân một vị tu tiên giả bình thường là biết bao nhiêu thi thể của kẻ thất bại.”

“ Ta thấy ngươi vẫn còn có chút nghi ngờ, thôi vậy, ta sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.”

Sắc mặt của Bính Dần tăng thêm vài phần nghiêm chỉnh, tay bắt pháp quyết, để tinh thể xanh lam lộ rộng ra thêm một chút. Tinh thể phát ra một đồ án xanh lam hình thoi đến trước mặt Lý Phàm.

“ Hãy chia thêm nhiều một chút thần thức để tiến hành thử nghiệm.” Bính Dần nhắc nhở.

Lý Phàm gật gật đầu.

Khi thần thức chạm vào, lập tức, trời đất xoay chuyển.

Ý thức bị chia thành một trăm phần, phân chia vào các địa điểm khác nhau trong ( Thời đại), trở thành những cuộc đời khác nhau.

Thời đại đại ôn dịch, hắn miễn cưỡng vượt qua được Tiên Phàm Chướng nhưng lại vì phát tiết mà tùy tiện đồ sát phàm nhân, khiến Tiên Phàm Chướng trong cơ thể tái phát, tu vi hoàn toàn biến mất, bị những phàm nhân tìm đến báo thù, dùng đá đập chết.

Trong thời đại đại hắc ám, hắn giết chết tất cả những tu sĩ cùng luyện một loại công pháp với mình, trở thành cổ vương - kẻ sống sót duy nhất. Vốn có kế hoạch sẽ trốn vào một động phủ kín đáo trong rừng sâu, chờ cho đại kiếp qua đi. Nhưng không ngờ lại bị cuốn vào cuộc chiến đấu giữa hai vị đại năng, thế là phải chết một cách hồ đồ.

Bình Luận (0)
Comment