Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 611 - Chương 611. Thời Đại Mĩ Hảo Nhất (2)

Chương 611. Thời đại mĩ hảo nhất (2) Chương 611. Thời đại mĩ hảo nhất (2)

Vào thời đại tân pháp vừa được lan truyền, hân hạnh trở thành một trong những tu sĩ đầu tiên được lắng nghe thiên tôn truyền pháp. Hắn vốn là tán tu, tu luyện dị thường khó khăn, sau khi thay đổi tu luyện tân pháp, tu vi tăng cường một cách nhanh chóng. Cứ ngỡ rằng từ đây con đường tu tiên sẽ thuận lợi rộng mở, nhưng bất ngờ lại bị một nhóm người tìm đến. Đối phương mở miệng đã gán cho hắn cái danh “ tà ma ngoại đạo “, không nói thêm lời thứ hai đã giết chết hắn.

Thậm chí ở một thời đại không rõ tên, có một thứ nghịch thiên hiện hữu tên là ( Tiên Linh Tháp ). Chúng phân bố khắp thế giới, ngày đêm không ngừng lan tỏa linh khí tinh tú ra ngoài. Thời kỳ đó, linh khí đậm đặc hơn cả lúc khai mở Khải Linh trong Thiên Huyền Kính. Càng khiến người ngưỡng mộ hơn nữa là tất cả công pháp, chỉ cần ngươi muốn, đều có thể thông qua Tiên Linh Tháp để tìm kiếm học tập, không hề có một hạn chế nào. Nếu như có thắc mắc về công pháp, còn có thể mời tiên linh trong tháp giải đáp nghi vấn, cũng có thể thỉnh giáo những tu sĩ luyện cùng một loại công pháp với mình.

Quả thật là vùng đất mơ ước của tu tiên giả.

Nhưng mà…

Có lẽ cái gì sinh ra đã có sẵn sẽ trở nên quá tầm thường, nên con người sống trong thời đại này, đối với chuyện tu hành không hề mang nhiệt huyết ưu ái. Vì trong cái xã hội nhanh chóng phát triển đó, cho dù tu vi của ngươi có cao đến mấy, cũng phải tuân theo quy chế của người cao nhất đặt ra. Và cho dù ngươi chỉ là một phàm nhân không tu luyện thì quyền lợi cơ bản của ngươi vẫn sẽ được tôn trọng.

Sinh sống trong hoàn cảnh linh khí đậm đặc, có thể tùy tiện dùng các loại thiên tài địa bảo ăn thay cơm cũng được. Tuổi thọ lại vô cùng lâu dài, có thể nói là hoàn toàn không thấy được đoạn cuối của sinh mạng. Bất cứ dục vọng gì của ngươi cũng sẽ được đáp ứng.

Cứ như vậy trải qua một thời gian dài, cảm giác trống rỗng sẽ dần dần ăn mòn ngươi, thâm nhập vào linh hồn ngươi.

Sau khi sinh ra, Lý Phạm tận tình hưởng lạc 500 năm, ăn không ngồi rồi 500 năm, mơ mơ màng 500 năm, rồi lại rơi vào tuyệt vọng 500 năm. Cuối cùng, sau khi sống được 2000 năm, sau một tràng cười lớn đã chủ động kết thúc sinh mạng của mình.

Cả trăm phần thần thức, trừ phần được sinh ra trong ( Tu Tiên Lạc Thổ ), lâu nhất cũng chỉ sống được 43 năm. Trung bình thời gian có thể tồn tại của mỗi thần thức chỉ ngắn ngủi có nữa năm. Tu vi cao nhất đến Kim Đan tiền kỳ, thấp nhất còn chưa kịp bước lên con đường tu hành đã phải kết thúc một đời.

Cuộc đời của hàng trăm thần thức diễn biến qua một lần trong não hải Lý Phàm.

Khi hắn từ từ lấy lại được tỉnh táo, những khung cảnh cũng dần biến mất.

Hắn dường như nhìn thấy một hình ảnh mơ hồ đứng trước mặt, nhẹ giọng nói:” Ghi nhớ, không phải Vạn Tiên Minh cần các ngươi.”

“ Mà là các ngươi cần Vạn Tiên Minh.”

“Thời đại này, là thời đại mĩ hảo nhất.”

“ Điều này là chắc chắn, không cần phải nghi ngờ.”

Tất cả những khung cảnh cứ như lưu ly bị nổ tung, tựa ánh sao trời, trải đều trong thức hải.

Ngay lúc này, một đường ánh sáng xanh lam lóe lên từ vùng trung tâm. Ánh Sao cứ như bị thu hút, thay đổi phương hướng, bay về phía tinh thể xanh lam.

Lý Phàm bất ngờ mở mắt.

“ Cảm giác thế nào?”

Bên tai truyền đến câu hỏi của giảng giải viên Bính Dần, Lý Phàm nhẹ gật đầu.

“ Thời đại mĩ hảo, danh phúc kỳ thực.”

Lời nói này có một nửa là ứng phó để không lộ ra sơ hở, một nửa là thành tâm thật ý.

Quả thật, nếu luận về cơ hội “ sống sót”, dưới sự thống trị của Vạn Tiên Minh với Ngũ Lão hội so với đa số những thời kỳ khác, những tu sĩ dễ dàng sinh tồn hơn nhiều.

Thậm chí độ khó dễ để có thể có được một bộ công pháp thích hợp, cũng không vất vả hơn bao nhiêu so với tán tu ở thời thượng cổ.

Tuy nói là một khi gia nhập Vạn Tiên Minh đồng nghĩa với việc cả đời phải làm trâu làm ngựa. Nhưng ít ra, trâu ngựa bị nuôi dưỡng mà không tự tìm đường chết, muốn được sống lâu một chút cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

Trong lịch sử Huyền Hoàng giới, vào các thời kỳ khác, những tu sĩ đoản mạng muốn được làm trâu ngựa cũng chưa chắc đã có đủ tư cách.

Còn vấn đề sinh mạng đáng quý hay thứ gọi là tự do mới là chân lý vĩnh hằng, đề tài nghiêm túc này, Lý Phàm không có ý đi đắn đo lựa chọn.

Điều làm hắn chú ý là 100 phần mảnh vỡ thần thức vừa được thanh tẩy qua các thời đại, vốn sắp tan rã trong thức hải lại được hấp thụ bởi Hóa Đạo Tinh Thạch của mật pháp ( Hóa Đạo Thần Nhất ). Những trải nghiệm trong các ( Thời đại ) vốn đang nhanh chóng trở nên mơ hồ, dần dần lại trở nên rõ ràng hơn.

Trong Hóa Đạo Thạch xanh lam, có thể mơ hồ nhìn thấy từng khung cảnh độc lập đang dần hình thành. Thoạt nhìn lại có chút tương tự với ( Thời đại ).

“ Đây là?”

Trong lòng Lý Phàm có hơi chấn động.

“ Sau khi kết thúc trải nghiệm ( Thời đại ), hình ảnh người mà mình mơ hồ nhìn thấy được kia có lẽ không phải ảo giác.”

“Cứ như một thủ đoạn cấy ghép ý nghĩ tẩy não vào lòng những tu sĩ trải nghiệm ( Thời đại ).”

“ Nhưng bản thân mình vốn sở hữu Hóa Đạo Thạch, chẳng những miễn nhiễm với lần tẩy não này, mà còn…”

Bình Luận (0)
Comment