Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 612 - Chương 612. Di Niệm Ẩn Giấu Trong Quán

Chương 612. Di niệm ẩn giấu trong quán Chương 612. Di niệm ẩn giấu trong quán

Trong khi tiếp tục tham quan Thần Tàng Quán dưới sự chỉ dẫn của Bính Dần, Lý Phàm phân chia tâm thần để kiểm tra biến hóa của Hóa Đạo Thạch.

Có lẽ tất cả Hóa Đạo Thạch trong thiên hạ đều được sinh ra từ ( Hóa Đạo Thạch Mẫu ), cùng nguồn cùng gốc với nhau.

Tinh thể Hóa Đạo Thạch trong thức hải của Lý Phàm có thể tự hấp thu toàn bộ thần thức đang tán loạn. Đồng thời, căn cứ vào ấn ký trong ký ức thần thức để suy diễn, hồi phục lại thế giới mà Lý Phàm đã trải nghiệm trong ( Thời đại ).

Đáng tiếc, có vẻ như phẩm chất của Hóa Đạo Thạch trong người Lý Phàm không tốt lắm, lực diễn đoán có hạn.

Khi Lý Phàm muốn xem kĩ hơn những thế giới này, mới phát hiện chúng chỉ là những cái vỏ rỗng mà thôi. Cảnh tượng không liên tục với nhau mà chỉ trình chiếu từng phần, từng phần đứt quãng.

Chỉ hiển hiện được một phần phạm vi khung cảnh trong kí ức, vượt khỏi phạm vi đó sẽ trở nên gấp khúc, vỡ vụn.

Lý Phàm quan sát một lúc, phát hiện số thế giới này, không gian và thời gian đang tăng trưởng một cách chậm chạp.

Bị hạn chế bởi năng lực diễn đoán, tốc độ tăng trưởng chậm đến mức gần như không thể phát hiện được.

Nếu Hóa Đạo Thạch cứ như vậy, e là Lý Phàm có luân hồi trăm kiếp cũng chưa chắc có tiến triển rõ ràng.

Nhưng Lý Phàm không quên, trong mộ Y Hành còn có một mảnh Hóa Đạo Thạch bị cố định trong đó. Mỗi một lần luân hồi, hắn đều có thể hấp thụ nó. Tinh thể Hóa Đạo Thạch trong não hải hắn nhờ đó sẽ được tăng cường thêm vài phần.

“ Đến lúc đó, không chừng có thể tự hình thành ( Thời đại )?

“ Nhưng nó có tác dụng gì?”

Lý Phàm bất ngờ nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt lóe sáng.

“ Bính Dần tiền bối, ta bất ngờ nghĩ đến một vấn đề. Lúc nãy ngươi vừa nói, đã đặt trăm vạn thần hồn trống rỗng vào ( Thời đại ) để tiến hành thử nghiệm.”

“ Vậy lúc này trong ( Thời đại ) đang vận hành có còn tồn tại thần hồn của chính nó không?”

Hắn hỏi giảng giải viên.

“ Hà hà, tất nhiên là còn.”

Liên quan đến việc này, Bính Dần có vẻ như không muốn đề cập tới, chỉ đơn giản trả lời như vậy.

Lý Phàm như nghiệm ra được điều gì, bất ngờ lại tiếp tục thắc mắc:” Ngươi nói, số lượng thần hồn lớn như vậy, không ngừng được ( Thời đại ) thanh tẩy. Vậy có hay không một thần hồn đã ý thức được thế giới mà mình đang ở chỉ là hư ảo, không phải thực sự tồn tại hay không?”

“ Cho dù ( đỉnh cấp của hư ảo gần như chân thật ) thì cũng có khác biệt với thế giới hiện thực mà?”

Bính Dần ngạc nhiên nhìn Lý Phàm.

Quan sát xung quanh một vòng mới thấp giọng trả lời:” Lúc trước, khi ta tiếp nhận công việc từ Bính Dần đời trước, hắn cũng từng kể cho ta nghe một lời đồn đãi.”

“ Khoảng ba mươi chín năm trước, ( Thời đại ) đã ngừng vận hành một thời gian.”

“ Toàn bộ Bác Vật Thần Tàng Quán đã bị phong tỏa, không cho phép bất cứ ai ra vào.”

“ Lúc đó chẳng ai hiểu vì sao, nhưng về sau có lời đồn, nghe nói trong trăm vạn thần hồn đã biến mất một mảnh.”

“ Lục soát toàn bộ Thần Tàng Quán, cuối cùng cũng chẳng phát hiện được gì.”

“ Việc này rồi cũng chuyện to hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.”

“ Về việc mảnh thần hồn đó thật sự đã thoát ra hay bị biến mất vì biến cố nào đó…”

Đến đây, Bính Dần không nói tiếp nữa.

Lý Phàm nhẹ gật đầu.

Chỉ cần một chuyện có khả năng phát sinh thì chỉ cần tiêu bản đủ lớn mạnh, làm được chuyện đó sẽ trở thành điều tất nhiên.

Trăm vạn thần hồn, liên tục luân hồi trùng lặp. Tổng quy sẽ có kẻ may mắn phát hiện được sự thật của thế giới mình đang ở.

Lý Phàm cũng không cảm thấy kì quái.

Hắn chỉ muốn xác nhận từ Bính Dần một việc: Có lẽ tác dụng thật sự của ( Thời đại ) không phải là dùng để tẩy não. Mà là dùng để chọn lọc, bồi dưỡng thiên tài thật sự.

Kết cục của một người như thế nào không thể chỉ đơn giản mà nhìn thiên phú. Khí vận, tâm tính, tâm trí,... Đều có ảnh hưởng quan trọng.

Cái gọi là thiên tài, thường thì chưa kịp trưởng thành đã yểu mạng.

Ngược lại có một số kẻ không hề gây chú ý lại có thể bước xa, bước cao hơn.

Trong thế giới hiện thực, bồi dưỡng một tu sĩ cần số lượng lớn tài nguyên. Còn cần phải chấp nhận nguy cơ tu sĩ chết ngoài ý muốn, đầu tư thời kỳ đầu chẳng khác gì như muối bỏ biển.

Nhưng trong ( Thời đại ), hoàn toàn không phải lo lắng về điều này. Thậm chí thông qua chọn lọc của ( Thời đại), hiệu quả càng tốt hơn.

Quả thật, thời đại đại hắc ám, thời đại phế thổ… trong lịch sử Huyền Hoàng giới vô cùng nguy hiểm, tỉ lệ tử vong rất cao.

Nhưng ngược lại mà nói, nếu một mảnh thần hồn có thể đạt được thành tựu trong thời kì này, thậm chí lập nên đại nghiệp, thay đổi lịch sử. Vậy thì có thể chứng minh được sự phi phàm của nó.

Lý Phàm tin rằng, trong những năm tháng dài đằng đẵng của ( Thời đại ) chắc chắn sẽ xuất hiện không ít trường hợp như vậy.

Sau khi lựa chọn bọn chúng, rồi lại ban cho một thân xác mới, tiến hành tẩy não hoặc đặt lên người họ một loại pháp thuật cấm chế khiến họ phải tuyệt đối trung thành.

Nuôi dưỡng, huấn luyện thành con chó tuyệt đối trung thành, làm trợ thủ cho Vạn Tiên Minh.

Thực lực của những tu sĩ này, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment