Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 638 - Chương 638. Hà Chính Hạo Tin Phục (2)

Chương 638. Hà Chính Hạo tin phục (2) Chương 638. Hà Chính Hạo tin phục (2)

“Bọn ta muốn hưởng lợi phải hết lòng hết sức, thời khắc lo lắng hãi hùng.”

“Đâu giống như tiền bối, nhẹ nhàng thoải mái như thế...”

Hà Chính Hạo tìm mọi cách tâng bốc Lý Phàm.

Nề hà mãi đến khi hắn nhận được thông báo đến đảo Vạn Tiên tiến hành thủ tục nhập minh, Lý Phàm vẫn không có ý muốn đồng ý.

Nhìn bóng dáng Lý Phàm biến mất, Hà Chính Hạo tràn đầy tiếc nuối, bóp cổ tay thở dài.

Nhưng nghĩ tới “Sơn Hà Ẩn Long Công” chính mình đã đổi ra và độ cống hiến còn dư.

Hắn lại không khỏi có phần đắc ý.

“Thật đúng là trong hoạ có phúc, ai có thể nghĩ đến, một trận sát kiếp lại sẽ biến thành cơ duyên lớn lao của ta chứ?”

Trong lòng càng thêm hài lòng đắc ý, vậy mà ngay cả tu hành đều chẳng quan tâm, trước tiên đi tìm đám bằng hữu bình thường cùng thảo luận đạo đầu tư với mình.

...

Đường Vạn Tiên, chỗ sâu trong Bố Chính đường.

Trong không gian đã từng tới, đầy rẫy vô số tủ gỗ cao lớn màu đỏ.

Lý Phàm đứng trên Bạch Ngọc Vấn Tâm đài, nghe lão giả đầu tóc hoa râm trước mặt chất vấn.

“Ngươi nói ngươi là tu sĩ Thiên Cơ tông thượng cổ, bởi vì ngoài ý muốn ngủ say đến nay?”

Lý Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”

“Đúng vậy!”

Âm thanh vang dội của Lý Phàm quanh quẩn trong không gian này.

Bạch Ngọc Vấn Tâm đài im ắng, không hề có phản ứng.

Lão giả lại cẩn thận quan sát Lý Phàm, tiếp tục hỏi: “Không biết chỗ ngủ say của đạo hữu trước đó ở nơi nào? Đại khái khi nào tỉnh lại?”

Lý Phàm lộ vẻ không vui, nhưng vẫn trầm giọng nói: “Trong một hang động đá vôi trong lòng đất ở biên thuỳ biển Tùng Vân. Thời gian à, ước chừng hẳn là hai mươi sáu ngày trước.”

“Xin đạo hữu chờ một lát.” Lão giả mỉm cười nói, sau đó nhắm hai mắt.

Thế là Lý Phàm đành kiên nhẫn chờ đợi trên Vấn Tâm đài.

Ước chừng một ngày qua đi, Lý Phàm bắt đầu tỏ vẻ không kiên nhẫn.

“Còn chưa xong hả lão đầu?!”

“Thật đúng là một đời không bằng một đời, nhớ năm đó lúc Thiên Cơ tông bọn ta chọn đệ tử cũng chưa phiền phức như vậy...”

Trong miệng hắn nhỏ giọng nói thầm.

Không quá một lát sau, lão giả mở mắt.

“Qua xác nhận, trước đó vài ngày quả thực có tu sĩ từ trong Bách Thạch động thiên bay ra.”

“Chỉ có điều đạo hữu đừng nóng vội, còn có một trình tự cuối cùng cần đi.”

Lão giả lộ ra nụ cười xin lỗi, theo lời của hắn, một chiếc gương đồng cổ xưa hiện lên trên đỉnh đầu Lý Phàm.

Bắn ra một luồng lục quang yếu ớt bao phủ Lý Phàm.

“Tới rồi...”

Trong lòng Lý Phàm khẽ động, lại là vui mừng không lo sợ.

Tương lai đã từng, Dung Lô Vạn Tượng Công lại thêm bí thuật ‘Chích Thủ Già Thiên’ là đủ để che giấu phiên bản thăng cấp của Thiên Huyền Kính ‘Huyền Võng’.

Hiện tại Lý Phàm còn có Thất Khiếu Linh Lung Tâm thêm vào, đến đây nghiệm chứng cũng chỉ là phân thân của Thiên Huyền Kính.

Khả năng bại lộ cực kỳ nhỏ bé.

Quả nhiên, một lúc sau, Thiên Huyền Kính thu hồi lục quang, biến mất không thấy.

Vẻ mặt lão giả trở nên càng thêm ôn hoà: “Hoan nghênh đạo hữu gia nhập Vạn Tiên Minh ta!”

“Năm tháng trôi đi, vạn vật thay đổi. Những năm đạo hữu ngủ say, thế gian đã xảy ra rất nhiều đại sự.”

“Nếu đạo hữu có cần, Vạn Tiên Minh chúng ta có thể phái ra chuyên viên, hiệp trợ ngươi mau chóng thích ứng cuộc sống hiện này...”

Lý Phàm xua tay: “Ý tốt thì lòng ta nhận! Chẳng qua trước khi tới, ta và Hà Chính Hạo của đảo Lưu Ly từng có giao thoa, đã hiểu kha khá phần lớn sự vụ của quý minh.”

Lão giả gật đầu nói: “Như vậy càng tốt. Thông tin thân phận của đạo hữu đã được ghi lại, hiện tại có thể hành động tự do.”

Lý Phàm nghe vậy, đạp bộ rời đi.

“Phải rồi, đạo hữu phải nhớ rằng, sau này phải sửa miệng lại. Không phải là ‘quý minh’, mà là ‘Vạn Tiên Minh chúng ta’.” Lão giả nở nụ cười, như có thâm ý nói.

Bước chân Lý Phàm hơi khựng lại, cũng không trả lời, lập tức rời đi.

Rời khu vực trung tâm đảo Vạn Tiên, đến trước Thiên Huyền Kính.

Nhìn mặt gương nhìn như thường thường vô kỳ, vô hại với người và vật trước mắt, trong đầu Lý Phàm không nhịn được nhớ lại tấm lưới lớn màu lục bao phủ toàn bộ Huyền Hoàng giới trong tương lai.

Nhìn chăm chăm hồi lâu, Lý Phàm hít sâu một hơi, đi vào trong gương.

“Tu sĩ cổ Lý Phàm, hoan nghênh đi đến tương lai!”

Âm thanh máy móc quen thuộc của Thiên Huyền Kính vang lên.

Sau đó là một loạt giới thiệu thuyết minh của Thiên Huyền Kính.

Lý Phàm giả vờ nghiêm túc nghe, mỗi công năng đều thử một lượt.

Lúc lâu sau, âm thanh của Thiên Huyền Kính biến mất.

Lý Phàm nhìn số dư độ cống hiến của mình.

“10000 điểm.”

“Thật đúng là hào phóng ngoài dự đoán, ta nhớ lúc Trúc Cơ hậu kỳ cũng chỉ có tặng 1000 điểm mà thôi.”

“Hay là nói, cổ tu sĩ quy phục có ưu đãi thêm vào?”

Âm thầm lắc đầu, vứt mấy chuyện râu ria ra sau đầu.

Sau khi tìm tòi danh sách công pháp trong Thiên Huyền Kính một phen, Lý Phàm lấy ra một chồng ngọc giản từ trong nhẫn trữ vật, yêu cầu buôn bán.

Đúng là rất nhiều công pháp hắn thu hoạch từ trong Bách Thạch động thiên.

Tương đối may mắn là, những công pháp này đều là bản đơn lẻ.

Vốn dĩ tổng cộng có hai mươi môn công pháp Kim Đan, mười môn công pháp Nguyên Anh.

Lý Phàm để lại ba môn từng cái, lấy bị ngày sau bất cứ tình huống nào.

Còn lại đều bán đổ bán tháo hết.

Thiên Huyền Kính đưa ra giá thu mua công pháp Kim Đan trung bình 13000 một môn, công pháp Nguyên Anh trung bình 85000 một môn.

Lý Phàm không hề tính toán, trực tiếp bán ra.

Bình Luận (0)
Comment