Kết quả là, chỉ trong giây lát, số dư tài khoản của Lý Phàm liền biến thành 826000 điểm độ cống hiến.
“Vẫn là mua đi bán lại công pháp kiếm lời nhanh, nhẹ nhàng, còn nhanh hơn Minh Nguyệt cung trước đây của ta truyền pháp nhiều năm đạt được.”
“Thật không hổ là cương nhu.”
Lý Phàm không khỏi cảm thán.
“Hơn tám mươi vạn độ cống hiến, đủ để chống đỡ một thời gian. Nhưng vẫn chưa đủ...”
Lý Phàm hiện giờ vẫn là tu vi Kim Đan trung kỳ.
Mà tám năm sau, cũng là miêu định năm thứ mười sáu, Ngũ Hành đại động thiên sẽ bị phát hiện sau đó di chuyển về trung bộ của Vạn Tiên Minh.
Miêu định năm thứ ba mươi sáu, hư không châu Thiên Linh tái hiện Ngũ Hành động thiên, một lần nữa hấp dẫn lực chú ý của Vạn Tiên Minh.
Nói cách khác, thời gian để lại cho Lý Phàm chỉ có hai mươi năm.
Thời gian cấp bách, Lý Phàm nhất định phải thăng cấp đến Kim Đan viên mãn trong tám năm.
Sau đó mới có tư cách đi mưu hoa hư không châu Thiên Linh.
Thời gian tám năm, từ Kim Đan trung kỳ đến Kim Đan viên mãn.
Lấy tư chất tu hành của Lý Phàm thì có chút khó khăn.
Vì vậy tự nhiên phải dùng một vài thủ đoạn.
Lý Phàm nhìn chính mình trong gương.
Không phải dáng vẻ trẻ tuổi hai mươi tuổi vốn có.
Mà là người trung niên bốn năm chục tuổi.
Đúng là hình dạng thông qua “Kỳ Huyền Chân Linh Biến” biến ảo thành.
“Phủ thêm một lớp da, không lấy khuôn mặt thật nhìn người, ở Huyền Hoàng giới nguy cơ rất mạnh này có cảm giác an toàn đặc biệt.”
“Nếu sự việc bại lộ cũng chỉ là chuyện đổi một thân phận.”
Lý Phàm hơi mỉm cười, mua vật liệu cần để luyện chế phân thân trong Thiên Huyền Kính.
Sau đó thông qua Truyền Tống trận, đi tới đảo Thái An.
Sau khi dùng Sát Cơ Vô Tướng tỏa định trấn thủ đảo Thái An, cũng là gián điệp Ngũ Lão hội Chu Thanh Ngang.
Giả vờ như rời khỏi đảo Thái An, thực ra là không đi bao xa, ẩn nấp dưới đáy biển.
Ước chừng đợi hơn một tháng mới cuối cùng chờ được cơ hội Chu Thanh Ngang đơn độc ra biển.
Một đường theo đuôi, đi theo hắn tới hải vực bốn bề vắng lặng.
Thần thông Phược Trùng bỗng phát động, lùng bắt hắn.
Sau khi mang hắn tới đáy biển, theo thường lệ đào một mật thất.
Lý Phàm cũng không nói lời thừa, ngón trỏ điểm nhẹ, phát động Vân Thủy Huyễn Mộng Công.
Chu Thanh Ngang lập tức hôn mê.
Có kinh nghiệm đời trước, Lý Phàm biết trong thần hồn Chu Thanh Ngang tồn tại cấm chế đặc thù của Ngũ Lão hội.
Nếu cưỡng chế sưu hồn thì sẽ dẫn động cấm chế, khiến hắn hồn phi phách tán.
Vì thế đời này Lý Phàm đổi cách khác, thông qua cấu tạo thế giới mộng cảnh giả dối, từ đó nhìn trộm bí mật sâu trong nội tâm hắn.
Chỉ thấy chậm rãi, khóe miệng Chu Thanh Ngang dần lộ ra một ý cười.
Trong mộng cảnh, hắn cẩn trọng ẩn nấp ở Vạn Tiên Minh mấy trăm năm.
Một đường từ cơ sở làm lên, sau khi hắn đột phá đến tu vi Hóa Thần, cuối cùng lên làm Vạn Tiên đảo chủ.
Sau đó dưới nội ứng ngoại hợp của hắn, Ngũ Lão hội tiến công ồ ạt, thế như chẻ tre, ngắn ngủn mấy ngày thời gian đã công chiếm toàn bộ biển Tùng Vân.
Mà Chu Thanh Ngang hắn cuối cùng cũng công đức viên mãn, khí phách hăng hái trở về quê nhà.
...
“Quân tử chi quốc?”
Lý Phàm nhìn Chu Thanh Ngang rơi vào trong ảo mộng không thể tự kềm chế, như suy tư điều gì nói.
Dựa theo ký ức của Chu Thanh Ngang, dưới sự thống trị của Ngũ Lão hội có tổng cộng ngũ đại “Thiên Vực”, thuộc sự quản hạt của các thiên tôn khác biệt.
Mỗi một “Thiên Vực” có những đặc điểm riêng hoàn toàn khác biệt với những địa phương khác.
Quê hương của hắn có tên là “Quân tử chi quốc”.
Sở dĩ địa phương này có tên gọi như vậy là vì không ai trong đó có thể nói dối.
Tất nhiên, đó là cách mà mọi người trong vực “Quân tử chi quốc” tự xưng.
Còn các tu sĩ ở địa phương khác của Ngũ Lão hội càng thích gọi nó là “Chân thực chi quốc” hơn.
Bất kể mọi người dùng tên nào để gọi nó thì cũng không ảnh hưởng đến bản chất tốt đẹp của nó.
Ở nơi đó, mọi người luôn luôn đối đãi thẳng thắn với nhau cũng như thể hiện ra mặt chân thật nhất của mình.
Tuy thỉnh thoảng ở đó sẽ không thể tránh khỏi phát sinh một vài cuộc chém giết, nhưng so với ngoại giới đầy sự dối trá thì Chu Thanh Ngang cực kỳ yêu quê hương của mình.
Ở phía bắc của “Chân thực chi quốc” lại là vùng đất mơ ước của vô số tu sĩ, “Vô Ưu Nhạc Thổ”.
Đối với tam vực còn lại, khi Chu Thanh Ngang được tuyển chọn tiếp nhận huấn luyện gián điệp thì vẫn còn trẻ nên hắn không hề biết gì.
…
Mộng cảnh diễn hóa sắp tan vỡ, Lý Phàm lại lần nữa tái hiện mộng cảnh.
Để đảm bảo độ chuẩn xác của thông tin thu được.
Hắn cứ làm như vậy lặp lại ba lần.
Lý Phàm lấy một chút vật liệu sinh lý từ trên thân thể của Chu Thanh Ngang xuống và bắt đầu làm mô bản, luyện chế thành phân thân.
Mấy ngày sau.
Một thân thể giống hệt Chu Thanh Ngang xuất hiện.
Lý Phàm khẽ gật đầu, sau đó hắn làm tương tự, phát động linh biến Kỳ Huyền Chân hóa thân thành dáng vẻ của Chu Thanh Ngang.
Một cảnh tượng khá là quỷ dị xuất hiện trong mật thất nho nhỏ dưới đáy biển này.
Ba thân thể có ngoại hình giống hệt nhau nhưng biểu cảm lại khác nhau.
“Thật kỳ diệu, quá tuyệt vời!”
Lý Phàm hài lòng gật đầu.
Nhìn thấy Chu Thanh Ngang đang hôn mê mà khóe miệng nhếch lên, ánh mắt Lý Phàm lóe lên tia khác lạ.
“Kiếp này ta sẽ không giết ngươi, tránh để lộ sơ hở.”