Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 643 - Chương 643. Thuần Phong Dị Thú Biến (2)

Chương 643. Thuần phong dị thú biến (2) Chương 643. Thuần phong dị thú biến (2)

Thậm chí, hắn có muốn tự sát thì cũng không làm được.

Một tia tuyệt vọng hiện lên trong mắt đại sư Trúc Cơ.

Lý Phàm đang định mở lời thì đột nhiên cảm giác được phía sau có thứ gì đó đang nhanh chóng tiếp cận hắn.

Hắn lập tức dịch chuyển tức thời và tránh khỏi vị trí đang đứng.

Khi quay đầu nhìn lại, ánh mắt Lý Phàm ngưng tụ.

Hắn nhìn thấy một bóng người cao khoảng hai trượng đang đứng sững, từ dung mạo của đối phương thì có vẻ hắn chính là tu sĩ Luyện Khí Lý Thần Phong.

Nhưng lúc này, vẻ ngoài của hắn đã phát sinh biến hóa cực lớn.

Thân thể bành trướng gấp mấy lần, bên ngoài thân thể cũng mọc nhiều chất sừng giống như lớp thân ngoài của một loài dị thú.

Hai đôi cánh trong suốt sau lưng hắn vỗ nhanh làm cho hắn dừng giữa không trung.

Khuôn mặt của hắn dường như được che phủ bởi một chiếc mặt nạ hóa trang giống dị thú, chỉ lộ mỗi đôi mắt.

Cả người hắn tựa như kết hợp giữa người và dị thú, dưới ánh mặt trời chiếu trông nó có một vẻ đẹp kỳ lạ.

“Thật thú vị. Đây là thứ gì?”

Những biến hóa trước mắt nằm ngoài dự liệu của Lý Phàm.

Hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thần Phong và phát hiện ra rằng thân thể hóa dị thú thực sự có thể che đậy thần thức của hắn ở một mức độ nào đó.

Người khổng lồ dài hai trượng, vậy mà thần thức của hắn chỉ cảm nhận được hắn tương đương với kích cỡ của một con phi trùng.

“Tiền bối, xin hay cho chúng tôi một con đường sống. Ngươi hãy giả vờ như không nhìn thấy được không?”

Giọng nói có trộn lẫn hai âm thanh của Lý Thần Phong vang lên.

Ngay trước khi Lý Phàm kịp trả lời thì thân hình khổng lồ của hắn đã biến mất.

Sau đó, hắn lập tức xuất hiện ở sau lưng Lý Phàm.

Hắn giơ bộ vuốt khổng lồ lên, chuẩn bị xé đầu Lý Phàm thành từng mảnh.

Sắc mặt Lý Phàm hơi thay đổi.

Bởi vì hắn phát hiện thần thông trói trùng không có tác dụng đối với Lý Thần Phong.

Đây là lần đầu tiên hắn thi triển nó sau khi học được từ trùng sư đệ.

Mặc dù kinh hãi nhưng hắn không hoảng loạn, ngay lập tức hắn thi triển nhiều trận pháp quanh mình.

Sau đó, hắn lật tay lại, dùng một chưởng để đối mặt trực diện với Lý Thần Phong.

Cự chưởng màu xanh thẳm va chạm với cự trảo ánh kim bộc phát ra tiếng nổ lớn.

Lý Phàm nhân cơ hội này kéo giãn khoảng cách, đồng thời dùng thủy kiếm màu lam chiếu sáng thiên địa để chém một nhát.

Kiếm Tùng Vân xuyên qua giữa người Lý Thần Phong, chia hắn thành hai phần.

Mưa máu phun trào nhưng Lý Phàm không hề lơi lỏng cảnh giác.

Bởi vì thân thể Lý Thần Phong vừa bị chém xong, vậy mà trong nháy mắt vết thương lập tức khép miệng.

Sau đó, một người bên trái và một người bên phải cùng tấn công Lý Phàm.

Nhưng vào lúc này, trận pháp mà Lý Phàm bày ra trước đó lặng lẽ phát động.

Sau khi bay về phía trước được một lúc, Lý Thần Phong dường như bất động trên không trung, không cách nào tiến thêm được nửa bước!

Không phải Lý Thần Phong ngừng bay.

Nhưng dường như giữa hắn là Lý Phàm có một khoảng cách không thể nào vượt qua được.

Cho dù Lý Thần Phong có tức giận đến đâu, cho dù đôi cánh sau lưng hắn có đập nhanh đến đâu thì khoảng cách gần trong gang tấc ấy lại thật xa vời.

Từ đầu đến cuối, hắn không cách nào có thể thoát khỏi lồng giam vô hình này.

Lưỡng Nghi Vi Trần trận!

Mặc dù, những gì Lý Phàm bày ra chỉ là phiên bản đơn giản hóa của trận pháp này nhưng nó cũng đủ dùng để vây khốn Lý Thần Phong, người có tu vi Luyện Khí nhưng toàn dựa vào thân thể cường hãn kết hợp với dị thú đang ở trước mắt này.

“Trói trùng thế mà lại mất hiệu lực với hắn.” Lý Phàm nhìn vẻ mặt hung dữ của Lý Thần Phong thì không khỏi hứng thú.

Lý Phàm lập tức bước lên trước đi vào trong trận pháp và xuất hiện phía sau Lý Thần Phong.

Trước khi hắn kịp phản ứng thì Đại Ngũ Hành Tịch Diệt kiếm trong tay Lý Phàm lập tức phát động, cắt đứt một mảng chất sừng lớn như khôi giáp từ trên nửa cơ thể của Lý Thần Phong.

Lý Thần Phong phát ra tiếng kêu rên thống khổ cùng phẫn nộ, khi hắn đang định phát động phản kích thì Lý Phàm lại lâ nữa rời khỏi Lưỡng Nghi Vi Trần trận khiến đòn tấn công của hắn vô ích.

Lý Phàm phớt lờ tiếng rống không cam lòng của Lý Thần Phong, hắn đặt chất sừng bị cắt khỏi cơ thể Lý Thần Phong ở trước mặt và cẩn thận quan sát.

Khi chạm vào thì nó giống như vật thể sống ấm áp nhưng kết cấu khá cứng rắn.

Lý Phàm khống chế linh lực trong cơ thể, ngưng tụ thành một thanh thủy nhận và bắn về phía chất sừng đó.

“Ding!”

Sau khi phát ra tiếng vang lanh lảnh thì thủy nhận trực tiếp bị bật ra.

Tuy nhiên, bên trên chất sừng chỉ lưu lại một dấu vết mờ nhạt và nó nhanh chóng biến mất khi máu thịt ở bên rìa chất sừng nhúc nhích.

“Một đòn công kích tương đương với một tu sĩ Kim Đan trung kỳ phổ thông thậm chí còn không thể vượt qua được phòng thủ.” Lý Phàm có chút ngạc nhiên.

“Hoạt tính của nó còn rất mạnh và tựa hồ có ý thức đơn độc. Không chừng nó còn có thể phát triển thành một cơ thể hoàn chính khác nếu được cung cấp đủ dinh dưỡng và thời gian.”

Cho tới bây giờ, Lý Phàm chưa bao giờ nhìn thấy vật nào tương tự vậy, lần này ánh mắt hắn nhìn đám người Lý Thần Phong đã hoàn toàn khác biệt.

“Một tiểu thế giới có thể điều khiển mười vạn quần thể Liệt Giới Kình, quả nhiên không đơn giản như vậy.”

Bình Luận (0)
Comment