Dù sao thì đối với hắn, hoàn toàn có thể thông qua nhiều cách thuận tiện hơn, tiến vào bên trong hệ thống Vạn Tiên Minh.
Hơn nữa nhiệm vụ chủ yếu của kiếp này bây giờ, là dựa vào Ngũ Hành động thiên thăng lên cảnh giới Nguyên Anh.
Sau khi nhận chức Vạn Tiên Minh, lại nhiều thêm một tầng xiềng xích, không có lợi cho hành động.
“Còn có một tháng rưỡi, cố gắng chờ là được.”
Lý Phàm vừa tu luyện, vừa cẩn thận suy nghĩ biến số có thể xuất hiện trong tương lai.
Thời gian từ từ trôi.
Đoạn thời gian này, để không lộ ra sơ hở, Lý Phàm nhiều lần mời Hà Chính Hạo tới Đảo Thái An làm khách.
Phong bế trận pháp, trò chuyện thâu đêm.
Lý Phàm người biết rõ tính tình của Hà Chính Hạo, tự nhiên đã tán gẫu vô cùng vui vẻ với hắn.
Sau một vài lần, càng xem “Chu Thanh Ngang” như tri kỷ.
Mà Hà Chính Hạo trong nói chuyện, cũng nhiều lần tự hào nhắc đến việc mình từng được “tu sĩ Thượng Cổ của Thiên Kỳ Tông” chỉ điểm.
Một làn nhập tâm, triệt để trở mình, từ đó thay đổi vận mệnh bản thân.
Sau khi tu luyện công pháp Nguyên Anh, nay cũng sắp thành Kim Đan rồi.
Ngoài mặt Lý Phàm tỏ vẻ vô cùng ghen tị.
Liên tục ca ngợi Hà Chính Hạo, liên tục cầu xin, để lần sau hắn có cơ hội phát tài nữa, nhất định phải nghĩ tới mình.
Hà Chính Hạo chịu được sự nài nỉ của Lý Phàm, nên đã đồng ý.
Lý Phàm liền lộ ra nụ cười vui vẻ.
Ngoài ra, biển Tùng Vân sóng yên biển lặng, cũng không có chuyện gì khác xảy ra.
Rất nhanh, cách ngày thi sát hạch nhận chức chính thức bắt đầu, chỉ còn lại thời gian ba ngày thôi.
Hẹn gặp lại Hà Chính Hạo để nói chuyện lần nữa, đợi sau khi hắn rời đi.
Lý Phàm đột nhiên đứng lên: “Đến lúc rồi.”
Lén lút bay về phía nơi đã hẹn với mặt người đoạn thạch.
Tương tự như lần trước, tìm được thấy địa điểm kết nối lần này.
Sau khi được xác minh, Mặt người đột nhiên hiện lên.
“Sao rồi? Lấy được đề thi chưa?” trong giọng nói Mặt người, xuất hiện một chút lo lắng và mong đợi hiếm hoi.
Lý Phàm cũng không giấu được sự hưng phán.
Hắn gật đầu, lấy ra chiếc ngọc giản có ghi đề thi ngày đầu tiên, đặt lên trên đoạn thạch.
Ánh sáng vàng bao phủ ngọc giản, hình ảnh của Mặt người cũng trở nên mờ đi.
Một lúc sau.
“Rất tốt! Ngươi đợi ở đây. Ba ngày sau, sẽ có kết quả.”
Chưa đợi Lý Phàm trả lời, Mặt người đã đợi không nổi mà biến mất rồi.
Ánh sáng vàng dần trở nên ảm đạm, nhưng lần này đoạn thạch lại không bị vỡ nát.
Lý Phàm nhìn đoạn thạch, trong mắt tràn đầy ẩn ý.
Ba ngày sau.
Lúc mặt trời lặn.
Lý Phàm ngồi xếp bằng dưới đáy biển, nhắm mắt tu luyện.
Đột nhiên cảm nhận được ánh sáng vàng trên đoạn thạch sáng lên, Lý Phàm vội vàng mở mắt.
Đứng dậy hỏi: “Đầu? Thế nào? Đề thi có thật không?”
“Haha, thằng nhóc ngươi lần này lập được công lớn rồi!” Tiếng của Mặt người không kìm được sự phấn khích.
“Đề thi là thật! Không lệch một phân nào!”
“Sớm đã nghe nói Vạn Tiên Minh bề ngoài hào nhoáng, thực tế bên trong sớm đã thối nát không chịu được. Không ngờ lại còn quá tệ hơn cả những lời đồn thổi!”
“Việc lớn liên quan đến tương lai số phận của tổ chức như sát hạch nhận chức này, lại bị người khá dùng để chuộc lợi!”
“Đây chỉ mới là một nhà Hoành gia ở châu Thiên Vũ!”
“Những kẻ có quyền thế hơn thì sẽ ra sao, thật là không dám tưởng tượng tới!”
Nhận thức của Mặt người dường như đã chịu phải ảnh hưởng rất lớn, liên tục líu lưỡi, đầy hoài nghi.
Lúc này Lý Phàm trả lời: “Việc này chẳng phải càng tốt cho chúng ta sao? Vạn Tiên Minh chết càng nhanh, Ngũ Lão hội chúng ta càng sớm ngày, có thể thống nhất Huyền Hoàng Giới.”
Mặt người gật đầu: “Đúng! Chiến thắng cuối cùng sẽ thuộc về Ngũ Lão hội chúng ta!”
Hắn dừng lại một chút, tâm trạng phấn khích cũng dần lắng xuống.
Sắc mặt nghiêm trọng, dặn dò: “Việc không nên chậm trễ, ngay lập tức liên lạc với Hà Chính Hạo, nhanh chóng thể lấy phần đề thi còn lại.”
“Địa điểm giao dịch, cứ hẹn ở bên trong ‘Vạn Tàng các’.”
“Ta sẽ cử người đi trước, ngươi chịu trách nhiệm tiếp ứng.”
“À phải rồi, để phòng đề thi còn lại không đúng, nhất định phải đợi đến sát hạch kết thúc, sau khi nhận được thông báo, mới để hắn đi.”
...
Mặt người cẩn thận nhắc nhở Lý Phàm nhiều điều cần chú ý, sau đó lại giao cho cách liên lạc, mới biến mất.
Lý Phàm theo thói quen là phá hủy dấu vết hiện trường, trở lại Đảo Thái An.
Sâu trong đại trận phòng vệ, Lý Phàm và phân thân ngồi đối mặt nhau.
“Vạn Tàng các...”
Nơi này, Lý Phàm cũng từng đến qua.
Chính là kiếp thứ mười hai, trước khi Hà Chính Hạo chết oan, để lại di sản “Lý giải trận đồ trăm mạch” cất giữ ở đây.
Nằm ở đảo Du Lan của Biển Tùng Vân.
Mà kiếp trước Chu Thanh Ngang lấy được linh thạch tiếp tế của Mặt người, cũng là thông qua nơi này.
“Xem ra nơi này, nói không chừng là cứ điểm ẩn giấu của Ngũ Lão hội.”
Lý Phàm trầm ngâm một lát, liền thi triển bí thuật ‘Một tay lật trời’, đeo ‘Ẩn Khí Phù’, che giấu tu vi của phân thân, chờ đợi người của Ngũ Lão hội xuất hiện.
Bản thân thì là ngẫu nhiên biến hóa thành một bộ dạng khác, thông qua truyền tống trận, sớm một bước đi tới đảo Du Lan.
Qua được nửa ngày, sau khi bổn tôn đã lặng lẽ ẩn náu ở vùng biển ngoài đảo Du Lan.
Trong truyền tống trận của Đảo Thái An, đột nhiên xuất hiện một vị tu sĩ.
Người này nhìn không rõ dung mạo, sau khi đến Đảo Thái An, trước tiên là ở trên không đảo dạo quanh một vòng, sau đó làm ra bộ dạng lắc đầu thở dài.