Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 653 - Chương 653. Giao Dịch Vạn Tàng Các

Chương 653. Giao dịch Vạn Tàng các Chương 653. Giao dịch Vạn Tàng các

Yên lặng đứng trên trời một lúc, mới từ từ bay đi.

Phân thân Lý Phàm thấy vậy, lặng lẽ theo sau.

Tốc độ bay của người kia cũng không nhanh, cứ chầm chậm như vậy, dường như cố tình chờ đợi.

Bay cách đảo Thái An một đoạn, đến một vùng biển mênh mông không người.

Hắn đột nhiên dừng lại, truyền âm nói: “Vị đạo hữu này, vì sao âm thầm theo sau ta?”

Phân thân Lý Phàm làm theo giao phó của mặt người đoạn thạch, không trả lời.

Mà trực tiếp tung ra một chưởng chứa sức mạnh thuộc tính thổ vàng màu.

Người kia dường như không ngờ Lý Phàm sẽ một lời không hợp đột nhiên tấn công, không hề có chút phản kháng nào, choáng váng tại chỗ.

Khi một chưởng này của Lý Phàm sắp đánh trúng hắn, thuộc tính thổ đột nhiên biến thành thuộc tính mộc.

Đối phương không hề né tránh, chịu hết một chưởng này của Lý Phàm, vững vàng không lay động.

“Đi thôi, đến đảo Du Lan.”

Sau khi xác minh danh tính được của Lý Phàm, cũng không chào hỏi, hắn trực tiếp dùng giọng quái dị nói.

“Dùng truyền tống trận hay là sao?” Lý Phàm hỏi.

“Bay qua.”

Nói xong, hắn ở cự ly gần tóm lấy Lý Phàm, sau đó bước về phía trước.

Phong cảnh xung quanh thay đổi nhanh chóng, thậm chí so với Thuyền Độ Trần Lý Phàm đi qua kiếp trước, cũng chỉ chậm hơn một chút.

“Tốc độ này, cảnh giới Hóa Thần?”

“Cũng có thể là tu sĩ Nguyên Anh chuyên về tốc độ...”

Lý Phàm trong lòng vẫn bình tĩnh, cũng không đánh giá vị tu sĩ bên cạnh này.

Một đường không nói gì.

Không lâu sau, người kia liền dẫn theo Lý Phàm đến đảo Du Lan.

Quét mắt một vòng, không phát hiện ra bóng dáng Hà Chính Hạo.

“Đã nói với Hà Chính Hạo chưa?”

Lúc này, hắn hỏi lại như thể xác nhận.

Lý Phàm gật đầu: “Hay là, để ta hỏi lại xem hắn đến đâu rồi?”

Người kia ngăn cản Lý Phàm: “Đợi một chút. Không dùng linh phù truyền tin vẫn tốt hơn.”

Như thể có ý gì đó, Lý Phàm gật đầu đồng ý.

Đồng thời bổn tôn cũng không hề che giấu gì, bay về phía vị trí hai người.

Rất nhanh, tên tu sĩ tiếp ứng Ngũ Lão hội kia lập tức phát hiện ra sự tiếp cận của bản tôn.

Hắn nhíu mày, nâng cao cảnh giác.

Lý Phàm hào sảng đến trước mặt hai người: “Chu Thanh Ngang phải không?”

“Hà Chính Hạo bảo ta đến.”

Lời này vừa nói ra, tu sĩ Ngũ Lão hội và phân thân Lý Phàm, sắc mặt đều thay đổi.

Trước tiên hắn nhìn “Chu Thanh Ngang” một cái, sau đó sắc mặt tối sầm lại, lạnh giọng hỏi: “Đạo hữu có ý gì?”

Lý Phàm thì là vẻ mặt không để ý, nói: “Ý gì là ý gì. Dĩ nhiên là đến giao dịch.”

“Sao không phải Hà Chính Hạo hắn tự mình đến?” tu sĩ Ngũ Lão hội do dự một chút, vẫn là lên tiếng hỏi.

Lý Phàm cười khẩy một tiếng: “Việc nguy hiểm như vậy, hắn làm sao có thể tự mình ra mặt. Nếu bị phát hiện, không phải hắn sẽ bị liên lụy sao?”

“Xem ra các ngươi vẫn chưa hiểu rõ người này nha.”

Ngũ Lão hội tu sĩ lại nhìn “Chu Thanh Ngang” một cái.

Tiếp tục hỏi: “Nếu như ngươi bị bắt, thì sẽ không liên lụy hắn sao? Năm triệu độ cống hiến, chẳng lẽ hắn yên tâm ngươi như vậy sao?”

Lý Phàm thì là hoàn toàn không kiên nhẫn nổi: “Điều này không cần các ngươi lo lắng. Nói đi, các ngươi cuối cùng có giao dịch nữa hay không?”

“Không giao dịch thì ta đi. Ra ngoài lăn lộn mà gan còn nhỏ vậy!”

Lý Phàm bất mãn nhìn hai người.

“Hơn nữa, ngươi quan tâm giao dịch với ai làm gì, chỉ cần đề thi là thật không phải là được rồi sao?”

Tiếng như tiếng chuông, không có một chút giấu diếm nào.

Tu sĩ Ngũ Lão hội hơi biến sắc, theo bản năng quan sát xung quanh một lượt.

Nghĩ một chút, lại cảm thấy lời của đối phương nói có lý.

Liếc “Chu Thanh Ngang” một cái, hắn trầm giọng nói: “Được rồi, nhỏ giọng một chút.”

“Đi theo ta.”

Sau đó dẫn hai người, vào trong Vạn Tàng các.

Nhân viên bên trong Vạn Tàng các, toàn bộ giống như không nhìn thấy dám người Lý Phàm.

Đi thẳng đến nơi sâu nhất của mật thất, mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Đóng mật thất lại, tu sĩ Ngũ Lão hội trầm giọng nói: “Đề thi đâu?”

Lý Phàm thì là phản hỏi: “Năm trăm vạn đâu?”

“Một tay giao tiền...”

“Một tay giao hàng...”

Hai người đồng thanh nói, cùng nhìn nhau một lúc.

Giắng co một lúc, mới trao đổi nhẫn trữ vật.

“Bây giờ ngươi còn chưa được đi.” tu sĩ Ngũ Lão hội lạnh giọng nói.

“Biết rồi, biết rồi! Các ngươi sợ đề thi sai phải không?” Lý Phàm vẻ mặt có chỗ tựa nên không sợ, nói.

“Nhìn cái bộ dạng chưa thấy thị trường bao giờ của các ngươi.”

Hắn tỏ ra hơi khinh thường, sảng khoái ngồi xuống, vắt chéo hai chân.

“Không sao, ta ở đây đợi tới khi sát hạch kết thúc là được.”

Lý Phàm nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật.

5000 viên linh thạch có chất lượng cực phẩm được sắp xếp ngăn nắp bên trong, trong suốt long lanh, khiến người ta choáng ngợp.

500 vạn cống hiến là con số lớn nhất mà Lý Phàm từng nhìn thấy trong suốt quá trình luân hồi không ngừng của mình.

Cho dù là người vô dụng đến mức nào nhưng với tân pháp và độ cống hiến khổng lồ này cũng đủ nghịch thiên cải mệnh, đạt được ít nhất là cảnh giới Hóa Thần.

Nhưng Lý Phàm chỉ nhìn thoáng qua, không hề kích động chút nào.

Lý Phàm lấy một viên linh thạch ra để vào trong tay thưởng thức rồi thuận miệng nói: “Chất lượng cũng được!”

Có được tài sản khổng lồ như thế mà vẫn có thể vô cùng bình tĩnh.

Hơn nữa còn có thể thấy được là hắn không hề giả vờ mà thật sự không thèm để ý hay cũng có thể nói là hắn đã quen với việc này rồi?

Bình Luận (0)
Comment