Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 662 - Chương 662. Tầm Quan Trọng Của Sống Sót

Chương 662. Tầm quan trọng của sống sót Chương 662. Tầm quan trọng của sống sót

Nói rồi nàng đưa tới một chiếc ngọc giản.

Thần thức vừa lướt qua đã phát hiện bên trong là một danh sách vật tư thật dài.

Lục lọi trong ký ức một lúc, Lý Phàm nhận ra tuy giá trị của những đồ vật không quá đắt nhưng số lượng thiếu hụt đáng bất ngờ.

E rằng độ cống hiến hơn năm trăm vạn trong tay hắn cũng không gánh nổi tổng tiêu hao này.

Hắn khẽ nhướng mày nói: “Nếu gia nhập vào ‘Liên minh Vạn Giới’ tổ chức đương nhiên sẽ xem xét giúp đỡ với những gì người nói.”

“Nhưng mà các ngươi đã quyết tâm muốn chạy, liên minh bọn ta cũng không phải làm từ thiện.”

Nữ tử thanh y nói: “Giống như sứ giả nói, rời khỏi Huyền Hoàng giới có khả năng sẽ phải chịu số phận bị tiêu diệt.”

“Tuy quyết tâm của đế quốc không thay đổi nhưng cũng không ngăn cản được việc bọn ta đánh cược riêng lẻ.”

Hai mắt Lý Phàm sáng lên: “Ý ngươi là...”

“Không sai, đế quốc sẽ điều động một phần lực lượng gia nhập vào Liên minh Vạn Giới.”

“Là ngòi lửa của văn minh khác, bọn ta vẫn sẽ ở lại Huyền Hoàng giới. Nếu như sau này đế quốc thật sự gặp phải cảnh ngộ bất trắc, bọn họ cũng có thể là một nhánh tiếp tục kế thừa đế quốc.” Ánh mắt nữ tử thanh y sáng rực, nói đầy thản nhiên.

Lý Phàm nghe vậy không khỏi cười nhạo: “Các ngươi có phải đánh giá bản thân hơi cao rồi không? Để không khiến các thành viên nội bộ đế quốc trở nên cảnh giác, lực lượng mà các ngươi điều động nhất định không quá nhiều. Chỉ dựa vào những thứ này mà muốn đổi lấy các đồ vật trong danh sách e rằng vĩnh viễn cũng không đủ.”

Nữ tử thanh y thản nhiên nói: “Sử giả các hạ e là hiểu lầm rồi. Nếu đã là ngòi lửa văn minh đế quốc duy trì, vậy tất cả những kỹ thuật hiện tại đế quốc đang nắm giữ đương nhiên cũng sẽ tồn tại. Sau khi gia nhập vào liên minh, những kỹ thuật này tất nhiên có thể chia sẻ với tổ chức.”

“Không nói những thứ khác chỉ dựa vào giá trị của ‘giáp Thần Thú’ cũng đã gánh được hơn phân nửa vật tư trong danh sách rồi.”

Không ngờ rằng đối phương lại dứt khoát như thế, dám đem toàn bộ kỹ thuật trong tay làm vật trao đổi.

Cho dù ‘tất cả các kỹ thuật’ mà bọn họ nói có thể sẽ giảm giá nhưng chỉ dựa vào đủ loại đế quốc nhìn thấy trong đầu của Lý Thần Phong cũng đủ khiến Lý Phàm động lòng.

Quả thật những thứ này có lẽ không có tác dụng gì với cảnh giới tu hành của Lý Phàm.

Nhưng hệ thống lực lượng khác biệt với Huyền Hoàng giới của đế quốc lại có thể nâng cao bối cảnh của Lý Phàm rất nhiều.

Có câu nhiều nghề lo chi đói, nói không chừng sau này trong luân hồi nào đó sức mạnh có thể điều khiển dị thú này sẽ có đất dụng võ.

Không băn khoăn quá lâu, chỉ trong chốc lát Lý Phàm đã quyết định.

Phải lừa hết tất cả kỹ thuật của đế quốc về tay.

Lý Phàm giả vờ không hề động lòng, do dự một lúc rồi nói: “Chuyện này vốn quan trọng, ta không thể quyết định được.”

“Ta quay về báo cáo rồi trả lời.”

Lý do của Lý Phàm cũng nằm trong dự đoán của nữ tử thanh y.

“Đêm dài lắm mộng, vẫn mong sứ giả mau chóng có câu trả lời.”

Lý Phàm chắp tay, vội vàng rời đi.

Trong mật thất chỉ còn lại đám người của đế quốc.

“Thánh sư, thật sự phải đem kỹ thuật nòng cốt mà đế quốc đã phải phát triển nhiều năm như vậy làm vật trao đổi hay sao?” Lý Thần Phong có chút không cam tâm hỏi.

Nhưng nữ tử thanh y không trả lời mà chỉ nhíu mày ngẩng đầu nhìn trời.

Sau khi bố trí một loạt cấm chế nàng mới khiển trách Lý Thần Phong: “Quên rằng ta đã dạy ngươi như thế nào rồi sao?”

“Sống sót mới là nhiệm vụ chính của văn minh phát triển.”

“Chỉ khi sống sót, kỹ thuật, văn hóa mới có ý nghĩa.”

“Nếu bản thân văn minh bị tiêu diệt thì dù những thứ này rực rỡ như thế nào cũng có tác dụng gì chứ?”

Lý Thần Phong vẫn không cam lòng: “Nhưng mà....”

Nữ tử thanh y giơ tay cắt ngang: “Chuyện này ta và đế quốc đã thương lượng đưa ra quyết định cuối cùng, không cần nhiều lời!”

Lý Thần Phong thấy vậy chỉ đành cúi đầu.

“Ta không nhìn thấu người vừa nãy, hắn chẳng qua chỉ là một sứ giả mà thôi, xem ra ‘Liên minh Vạn Giới’ thật sự có lề lối.”

Nữ tử thanh y nhìn theo hướng đi của Lý Phàm từ xa, một lúc sau khẽ lên tiếng.

Lý Thần Phong ngạc nhiên: “Dựa vào tu vi của thánh sư cũng không thể nhìn thấu căn nguyên của hắn sao? Người đó rốt cuộc có tu vi thế nào vậy?”

Nữ tử thanh y cũng thắc mắc: “Bề ngoài có vẻ cảnh giới không cao lắm, nhưng từ đầu đến cuối ta đều có thể cảm nhận được một ít khí tức nguy hiểm toát ra từ người hắn.”

“Ngoài ra, trên người hắn giống như có rất nhiều bí thuật che chắn, khiến người khác không thể nắm bắt, giống như ngắm hoa trong sương mù vậy.” Nữ tử thanh y chậm rãi nói.

Đám người Lý Thần Phong và Chúc Thiếu Đường nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng hoảng sợ.

Bọn họ biết rõ một điều, hai vị thánh sư ‘Thanh’ và ‘Hồng’ của đế quốc là những tồn tại lớn mạnh từ thời thượng cổ đến ngày nay.

Hai vị thánh sư đã tận mắt chứng kiến quần thể phàm nhân của đế quốc thuở ban đầu từng bước phát triển thành đế quốc lớn mạnh như hiện tại.

Trong đó phải kể đến công chỉ điểm của thánh sư.

Trong mắt người đế quốc, hai vị thánh sư chính là hóa thân tuyệt đối của sức mạnh và trí tuệ.

Nhưng bây giờ, thánh sư ‘Thanh’ lại nói không thể nhìn thấu vị sứ giả lúc nãy?

Nhớ lại những hành vi lỗ mãng ở trước mặt đối phương trước đấy, Lý Thần Phong không khỏi nghĩ mà thấy sợ.

Bình Luận (0)
Comment