Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 698 - Chương 698. Chương 698: Giống Như Cố Nhân Đến

Chương 698. Chương 698: Giống như cố nhân đến Chương 698. Chương 698: Giống như cố nhân đến

“Thế trận lớn như vậy, đây là muốn nghiên cứu, xây dựng ra Thiên Huyền Toả Linh trận sớm à?”

“Hy vọng bên Ngũ Lão hội cố gắng hơn nữa, ta không muốn đời này lại nhìn thấy bầu trời xanh mơn mởn đâu.”

Trong lòng Lý Phàm thầm nghĩ như thế.

Trong thời gian chờ Tiêu Tu Viễn thăm dò báo lại tin tức, Lý Phàm lại lặng lẽ một mình rời đảo Vạn Tiên, biến ảo thành hình dáng sứ giả ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’, đi thẳng đến hòn đảo chỗ đám người ‘Đế quốc’.

Hắn không quên một ngàn vạn độ cống hiến của Ngũ Lão hội còn ở trong tay đối phương.

Một ngàn vạn độ cống hiến này tuy đều là lấy hình thức linh thạch chế thức tồn tại, có thể tùy thời đổi thành độ cống hiến của bản thân trong Thiên Huyền Kính.

Chỉ có điều không thể so với trước kia, ngạch số này quá lớn, lại còn không rõ lai lịch.

Nếu là một mình Lý Phàm đổi, nói không chừng sẽ khiến cho tu sĩ liên quan cảnh giác.

Đặc biệt là dưới tình huống đã đổi năm trăm vạn độ cống hiến vào lần trước.

Suy cho cùng yêu cầu đổi kỹ thuật khống chế dị thú từ bên Đế quốc không bằng trực tiếp đưa củ khoai lang phỏng tay cho bọn họ.

Số lượng kẻ trộm pháp nhập cư trái phép từ Đế quốc không ít, tin chắc hẳn có thể rất dễ dàng tẩy trắng độ cống hiến kếch xù đến từ Ngũ Lão hội này.

Một đường đi nhanh, rất nhanh đã tới trên không hòn đảo.

Cảm ứng được Lý Phàm đến, Thanh cũng lắc mình, tiến lên nghênh đón.

So với thái độ lạnh như băng trước đó thì khách khí hơn rất nhiều.

Xem ra là bất kể ở thời đại nào, lực lượng tiền tài luôn vượt quá tưởng tượng.

“Thế nào, đạo hữu có hài lòng với lễ vật của Vạn Giới Liên Hiệp hội bọn ta không?” Lý Phàm mỉm cười hỏi.

“Ha ha, đâu chỉ hài lòng. Quả thực còn có chút hoảng sợ.” Thanh đưa Lý Phàm đến trong mật thất.

“Một ngàn vạn độ cống hiến, đạo hữu quả thật là bút tích thật lớn. Nhưng vì sao lại đột nhiên phái người đưa tới? Không phải nói trước là lúc gặp mặt lần sau lại giao dịch à? Nếu không phải đối phương tự báo thân phận, ta đều không nhịn được muốn động thủ.” Trong giọng nói của Thanh mang theo một tia ý cười, đồng thời có phần nghi hoặc hỏi.

Lý Phàm lắc đầu: “Xảy ra một số biến cố, khoảng thời gian sau này, Vạn Tiên Minh có thể sẽ tăng mạnh cường độ quản giáo trong cảnh. Cho nên giao dịch của chúng ta phải hoàn thành nhanh chút.”

“Trước đó ta chậm chạp không tới là vì tìm kiếm một điểm dừng chân thay các ngươi...”

Nói tới đây, Lý Phàm cố ý ngậm miệng, ngừng lại.

“Tin rằng bọn ta đã bày tỏ đủ thành ý. Kế tiếp phải xem Đế quốc các ngươi nghĩ thế nào.” Lý Phàm uống cạn một ly trà nhỏ Thanh chuẩn bị cho mình, chầm chậm nói.

“Ồ? Trà này khá ngon đấy.” Nước trà màu xanh da trời vào bụng, Lý Phàm hơi kinh ngạc nói.

Khác với linh trà Lý Phàm uống trước kia, không có ích gì cho mấy thứ như tu vi, linh lực, thần thức.

Chỉ cảm thấy từng luồng nhiệt lưu từ tứ chi bách mạch chảy xuôi mà ra, cải thiện, cường hóa thân thể Lý Phàm.

Lý Phàm tu hành “Tạo Hoá Hồng Lô Công” tự nhiên vô cùng quen thuộc với thứ này.

Vậy mà cực kỳ tương tự với lực mật tàng nhân thể.

“Đây là ‘trà Cực Linh Long Tu’, nếu đạo hữu thích thì tặng ngươi một ít.” Thanh cười nói.

Sau khi giao một chiếc nhẫn trữ vật cho Lý Phàm, Thanh chỉnh lại vẻ mặt.

“Vừa rồi là việc tư, chuyện muốn nói kế tiếp là hạng mục giao dịch giữa Đế quốc và Vạn Giới Liên Hiệp hội.”

“Bọn ta cho rằng Liên Hiệp hội quả thực có ý giúp Đế quốc. Vì vậy Đế quốc có qua có lại, tuyệt đối tăng cường mức độ hợp tác.”

“Đầu tiên, đây là phần đầu tiên của giao dịch.”

Thanh nói, lại đưa tới một chiếc nhẫn trữ vật tạo hình độc đáo.

Trên nhẫn điêu khắc một con Thanh Loan điểu, rất sống động, đôi mắt còn đang không ngừng chuyển động.

Lý Phàm nhìn Thanh Loan điểu trên nhẫn trữ vật, cảm thấy hơi quen mắt.

Nhưng loài chim trong thiên hạ đại khái đều cực kỳ tương tự.

Cho nên trong lúc nhất thời hắn cũng không dám kết luận.

Chỉ nhận lấy nó, cẩn thận xem xét nội dung trong đó.

Không nghĩ tới thần thức bị cản trở, xem xét thất bại.

Mãi đến khi Thanh Loan điểu lười biếng nhìn Lý Phàm, đập cánh.

Lúc này Lý Phàm mới thấy rõ nội dung bên trong.

Trong không gian trữ vật dài mười trượng, rộng bốn trượng, cao ba trượng bày từng hàng giá gỗ đỏ.

Trên giá phân loại chất đầy đồ vật tương tự như thư tịch.

Ý niệm Lý Phàm chợt động, lấy ra một quyển trong đó.

Cầm trong tay quan sát một lúc, Lý Phàm phát hiện, cái gọi là “thư tịch” này vậy mà là sống.

Tuy nó không hề nhúc nhích nhưng là Lý Phàm lại nhạy bén nhận ra khí tức độc hữu của sinh linh trên người nó.

Lý Phàm hiểu ra ngay, lúc chúng nó trong nhẫn trữ vật là đang ở một loại trạng thái ngủ say tương tự như tử vong. Nhưng một khi rời khỏi nhẫn trữ vật, tiếp xúc với bên ngoài thì sẽ khôi phục sinh cơ một lần nữa.

Mở ra “thư tịch”, từng luồng ánh sáng từ trên thư tịch bắn ra, hội tụ trên không.

Trong quang cảnh tràn ngập rất nhiều chữ nhỏ và tranh vẽ chi chít.

Đúng là văn tự thông dụng của Huyền Hoàng giới, Lý Phàm cẩn thận phân biệt, phát hiện trên này ghi lại tư liệu liên quan đến dị thú ‘Ám Cổ Đường Lang’. Từ kết cấu thân thể, đến tập tính sinh hoạt, lại đến giá trị cụ thể mỗi bộ phận trên người Ám Cổ Đường Lang cùng với phương pháp đào tạo sinh sản nó. Cái gì cần có đều có, có thể nói là sách bách khoa toàn năng.

Bình Luận (0)
Comment