“Ta đã gấp không chờ nổi chờ đến ngày đó!” Lý Phàm thu hồi nhẫn trữ vật chứa một ngàn viên Thú Hồn châu.
Rời khỏi mật thất, phi thân bay lên.
“Chờ sau khi ta tìm được điểm dừng chân thích hợp cho các ngươi sẽ lại đến giao dịch với các ngươi.”
“Hy vọng ngoại trừ kỹ thuật, tốt nhất Đế quốc còn có thể cung cấp chi viện về phương diện nhân lực.”
“Đến lúc đó bọn ta sẽ phụ trách tiếp ứng, di dời nhân viên.”
Lý Phàm nhìn mọi người Đế quốc phía dưới, truyền âm nói.
“Không thành vấn đề.” Thanh đồng ý ngay.
Lý Phàm gật đầu, ngay sau đó phá không mà đi.
Không trở về đảo Vạn Tiên mà trực tiếp đi tới trên đảo Thân Hóa.
“Tiểu sư đệ, xin hộ pháp giúp ta.”
Thiên Dương đang ngoẹo đầu, khổ tu bí thuật ‘Chích Thủ Phần Thiên’.
Sau khi nghe được lời của Lý Phàm, tức khắc dừng tu luyện.
Thình lình đứng dậy, cảnh giác quan sát bốn phía.
“Phong Sinh Bảo Hạp, xem ra Đế quốc quả nhiên là truyền thừa của Ngự Thú tông năm đó.”
Có Thiên Dương thực lực Hóa Thần thủ hộ, Lý Phàm lúc này mới yên tâm xem xét thu hoạch giao dịch với Đế quốc lần này.
Tư liệu tường tận của rất nhiều dị thú và thực thể dị thú đóng băng trong Phong Sinh Bảo Hạp có lẽ tác dụng không lớn đối với tu sĩ khác.
Nhưng đối với Lý Phàm tu hành “Dung Lô Vạn Tượng Công” lại tuyệt đối là bảo khố khổng lồ.
Năng lực kỳ dị của các loại dị thú, Lý Phàm đều có thể dùng Dung Lô Vạn Tượng Công sau khi biến hóa nắm giữ từng cái.
“Vẻ đẹp của sinh linh cùng lắm cũng chỉ thế này thôi!”
“Những điều trong Thiên Y Tiên Kinh ghi lại sợ rằng không phải là toàn cảnh sinh linh thế gian!”
Lý Phàm nhẹ chỉ tay, lấy ra tất cả Thư Trùng trong nhẫn trữ vật.
Thần thức đồng thời lật thư tịch, chỉ trong thoáng chốc, vô số quang ảnh phóng ra trên không trong động phủ.
Hoá Đạo thạch trong đầu nở rộ ra quang mang xanh thẳm trước đó chưa từng từng có, Lý Phàm híp mắt, cố gắng thu lại văn tự, hình ảnh chứng kiến lúc này vào trong đầu.
Thông tin như thủy triều tuôn trào, phân loại, lần nữa cất chứa, sắp xếp trong Hoá Đạo thạch.
Trong tiếng lật trang sột soạt, quang ảnh không ngừng biến ảo.
Sau khi ghi lại toàn bộ nội dung mấy trang, Lý Phàm cảm thấy huyệt thái dương hơi trướng đau.
Sau khi nghỉ ngơi một hồi, lại uống một viên Ngộ Đạo đan, Lý Phàm lại tiếp tục “đọc”.
Trong mấy ngàn năm diễn biến, Đế quốc ra đời rất nhiều giống loài độc đáo.
Tuyệt đại đa số đều là loại Lý Phàm chưa từng nhìn thấy trong Thiên Y Tiên Kinh.
Cũng không tồn tại trong Huyền Hoàng giới hiện nay.
Đủ loại năng lực kỳ dị chúng nó, tuy rằng Lý Phàm kiến thức rộng rãi cũng tấm tắc lấy làm lạ.
Ví dụ như ‘Trí Thức Trùng’ ký sinh trong đầu người, có thể giúp tăng lên năng lực tư duy, ví dụ như ‘Mô Thú’ sau khi cắn nuốt dị thể có thể ngụy trang hoàn toàn, lại ví dụ như ‘Thiên Linh Điểu’ lấy cảm xúc của nhân loại làm thức ăn...
Tất cả những loại này đều khiến cho Lý Phàm mở rộng tầm mắt.
“Hồng lô vạn tượng, đây mới là vạn tượng sinh linh chân chính nên có!”
Trong tiếng cảm khái của Lý Phàm, trang sách không ngừng lật qua.
Tích lũy mấy ngàn năm Đế quốc trong khoảng thời gian ngắn đều bị hấp thu trở thành tri thức trong đầu Lý Phàm.
Mười ngày sau.
Lý Phàm thở phào nhẹ nhõm, đè trán ẩn đau, thu hồi Thư Trùng vào trong nhẫn trữ vật.
Cảm nhận được ánh mắt quan tâm Thiên Dương truyền đến, Lý Phàm xua tay, tỏ vẻ bản thân không sao.
Nghỉ ngơi non nửa ngày, chờ sau khi lần nữa khôi phục một ít tinh thần, Lý Phàm lại lấy ra hộp gỗ màu đỏ.
Dựa vào tin tức từng xem qua trong Thiên Huyền Kính lúc trước, Phong Sinh Bảo Hạp này chính là vật đặc hữu của Ngự Thú tông vào thời kỳ thượng cổ.
Nghe nói là dùng ‘Vạn Hóa Linh Mộc’ chế tạo, có thể niêm phong, cất giữ yêu thú sống.
Thời gian thay đổi, mấy ngàn năm qua đi, Vạn Hóa Linh Thụ hiện giờ sớm đã gần như diệt sạch.
Phong Sinh Bảo Hạp cũng là một vật khó cầu.
“Xem ra dự cảm của ta không sai.”
“Mấy phần quen thuộc cảm nhận được từ trên người nữ tử áo xanh hẳn đến từ Thanh Loan điểu Hứa Khắc từng gặp được trong Vẫn Tiên cảnh.”
“Không biết bạch hạc hiện tại còn ở đây không.”
“Nói như vậy, người sáng lập Đế quốc, tiên dân lĩnh ngộ ‘phương pháp ngự thú’ trước nhất chính là Hứa Khắc?”
“Trong ký ức của Lý Thần Phong, hắn sớm đã qua đời. Chẳng qua chuyện cũng chưa chắc thoạt nhìn đơn giản giống như mặt ngoài.”
Lý Phàm âm thầm suy nghĩ.
“Suy luận từ tin tức đã biết trước mắt, Ngự Thú tông năm đó dường như chỉ có một mình Hứa Khắc tới tiểu thế giới kia, tạo thành truyền thừa của Đế quốc bây giờ.”
“Những người khác của Ngự Thú tông lại đã đi đâu? Lục Nhai đâu?”
“Vì sao Đế Tam Mạc lại đến Vạn Tiên Minh, trở thành quán trưởng của Bác Vật Thần Tàng quán?”
“Những chuyện này và nhiệm vụ của Bạch tiên sinh lúc trước lại có quan hệ gì?”
Có quá nhiều nghi hoặc, tạm thời không thể hiểu hết.
“Chờ hành trình Vẫn Tiên cảnh lần sau hẳn là có thể giải quyết một phần nghi vấn.”
“Sắp rồi.” Lý Phàm tính thời gian, thầm nghĩ trong lòng.
Thu hồi Phong Sinh Bảo Hạp, Lý Phàm lại lấy ra một viên Thú Hồn châu cấp bậc Trúc Cơ.
Có thể nói, lần này Đế quốc hào phóng như thế vượt xa ngoài dự liệu của Lý Phàm.
Chiến lực Thú Thần giáp của năm trăm Trúc Cơ, bốn trăm chín mươi Kim Đan, chín Nguyên Anh, nếu lợi dụng tốt chắc chắn có thể dấy lên sóng gió không nhỏ.