Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 703 - Chương 703. Phi Bằng Lòng Tham Không Đáy

Chương 703. Phi Bằng lòng tham không đáy Chương 703. Phi Bằng lòng tham không đáy

Tôn Nhị Lang chỉ có võ công, tự xưng biết mọi môn võ nhìn đám tiểu quỷ nước mắt nước mũi lèm nhèm trước mặt, nhất thời rơi vào thế khó.

Nhị Lang Tôn gia vò đầu bứt tai ở bên trong, quả thật tốn một lúc lâu mới có thể khiến đám con nít Ly giới an tĩnh lại.

Mà Lý Phàm cũng mang theo bọn nó, đi lên Thân Hóa Đạo.

Tuy động phủ xây dựng không lớn, nhưng cũng thừa sức để sắp xếp cho đống nhóc này.

Lý Phàm vừa trở về đảo Vạn Tiên một chuyến, ở trong Thiên Huyền Kính mua ‘nguồn suối linh sinh’, ‘cây Chu Hồng Quả’ vân vân... giải quyết vấn đề ăn uống của bọn nhóc.

Bọn nhóc dùng ánh mắt ngây thơ nhìn Lý Phàm.

“Mấy đứa có biết, Tiên là như thế nào không?” Lý Phàm hỏi.

Phần lớn đám trẻ đều theo bản năng lắc đầu.

Bao gồm cả Diệp Phi Bằng cũng mặt đầy mờ mịt.

Chỉ có Tôn Nhị Lang lớn tuổi hơn, trong mắt hiện lên một tia nóng rực và hướng tới.

Hắn cướp lời nói: “Ta biết! Tiên nhân, có thể bay lên trời, chui xuống đất, dời núi lấp biển, hô mưa gọi gió, không gì không làm được!”

Lời nói của Tôn Nhị Lang hình như khiến cho lũ nhóc vốn còn rụt rè trở nên dũng cảm hơn.

Lại có một đứa nhóc nhỏ giọng nói: “Ta cũng biết. Từ nhỏ, cha ta đã dạy ra hát ‘Học theo thần tiên, cưỡi hạc phi thiên. Biến đá thành vàng, tuyệt không thể tả’!”

Lý Phàm nghe vậy, không khỏi thấy buồn cười.

Hắn nhận ra đứa nhóc này, chính là phụ thân của Hàn Vô Ưu nhiều năm sau.

Lần này, Lý Phàm bắt cả hắn và mẫu thân của Hàn Vô Ưu tới.

Muốn nhìn thử xem, dưới tình huống biến hóa to lớn như vậy, Hàn Vô Ưu có thể ra đời được hay không.

Kết quả trong ‘biến và bất biến’ này đối với Lý Phàm thì có ý nghĩa vô cùng quan trọng.

Nhẹ nhàng vung tay lên, khiến đám trẻ đang nhao nhao thảo luận nháy mắt yên tĩnh lại.

Lý Phàm trầm giọng chỉ bảo: “Thứ gọi là Tiên, thật ra chính là người mạnh một chút.”

“Nhưng một người phàm tục, muốn trở nên mạnh như Tiên, dễ vậy sao?”

“Có người thiện văn, có người thì năng võ. Quan trọng là tìm được phương pháp phù hợp, khiến mình trở nên mạnh mẽ.”

Lý Phàm cố ý dừng lại chốc lát, sau khi đợi bọn nhỏ rơi vào suy nghĩ, lại nói: “Ta có Tam Tiên pháp, có thể giúp các ngươi trở nên mạnh mẽ như Tiên nhân.”

“Đầu tiên, phương pháp nghịch thiên mà đi. Cái gọi là thuận thì phàm, nghịch thì tiên, nghịch thiên địa chi lý thì có thể trực tiếp chứng trường sinh đại đạo. Đây chính là phương pháp thượng đẳng nhất.”

Tuy bọn nhỏ không hiểu được nhiều lắm, nhưng nghe rõ ý tứ trong lời nói đó, chúng không khỏi nhao nhao mở to hai mắt nhìn.

“Thứ hai, phương pháp hồng lô mật tàng. Cơ thể con người có hồng lô, luyện được tạo hóa. Kích thích tiềm năng vô hạn trong cơ thể, luyện tới thâm sâu, chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể, cũng có thể dời núi lấp biển! Đây là phương pháp trung đẳng!”

Lời vừa nói ra, trong đám trẻ con chỉ có ánh mắt Tôn Nhị Lang và Vương Huyền Bá khẽ nhúc nhích.

“Nếu như hai phương pháp đó đều không thành công, ta còn có phương pháp thứ ba!”

“Tuy không thể so với hai phương pháp trước, nhưng cũng là một trong rất nhiều đại đạo.”

“Chính là phương pháp ngự thú!”

“Thiên địa từng tồn tại đủ loại dị thú trên đời, nắm giữ đủ loại uy năng không thể tưởng tượng được. Nếu như có thể mượn sức mạnh của những dị thú này, thì giống như dùng cơ thể người phàm thành tiên nhân!”

Lý Phàm hắng giọng nói.

Cho nên bọn nhỏ rối rít trở nên mong chờ.

“Người người khác biệt, có thể tu được phương pháp đầu tiên, chỉ có số ít. Ta dạy các ngươi Tiên pháp, tùy theo tài năng mà dạy bảo.”

“Các ngươi tự lựa chọn cách thức tu hành.”

“Suy nghĩ thật kỹ, ba ngày sau, ta lại tới!”

Lý Phàm vung tay lên, không ngừng lần lượt chiếu ra ba loại phương pháp mà hắn nói thông qua một viên Lưu Ảnh thạch trên không trung.

Bọn nhỏ đều bị đủ loại hình ảnh xinh đẹp trong hình hấp dẫn, đắm chìm trong đó.

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.

Khi Lý Phàm xuất hiện lần nữa, đám nhóc đang thảo luận lập tức yên tĩnh lại.

“Muốn tu luyện phương pháp đầu tiên, tiến lên phía trước một bước!” Lý Phàm nói.

Tô Trường Ngọc, Tôn Nhị Lang cùng với ba đứa trẻ khác hiên ngang tiến lên phía trước.

Sau khi Lý Phàm liếc nhìn một vòng, trầm giọng nói: “Trong các ngươi, không có ai có tư chất thượng gia. Nếu như sau này tu hành khó khăn thì đừng hối hận!”

Bộ dáng đám nhóc Tô Trường Ngọc vẻ mặt quyết tuyệt.

Lý Phàm bấm nhẹ đốt ngón tay, mấy đạo lưu quang bay vào trong đầu bọn chúng.

“Vậy thì truyền cho các ngươi đạo pháp khác nhau. Nhớ kỹ, Tiên pháp khó có được, không thể cùng tu. Sau này nếu các ngươi gặp phải nghi hoặc, chỉ có thể tự mình suy nghĩ, không được tiết lộ công pháp tu hành của mình cho người khác.”

Đám nhóc nghe vậy, đều hơi biến sắc.

Lý Phàm cũng không để ý bọn nó, phất lên một cơn gió nhẹ, đưa bọn nó tới những căn phòng khác nhau.

Nhìn đám nhóc còn lại, Lý Phàm tiếp tục nói: “Muốn tu phương pháp hồng lô mật tàng, tiến về phía trước một bước!”

Vương Huyền Bá dẫn đầu đi ra.

Mà phần lớn đám nhóc, sau một hồi do dự, vẫn tiến lên phía trước.

Lý Phàm không nói thêm gì, truyền “Tạo Hóa Hồng Lô Công” vào đầu bọn chúng.

Sau khi lại tách chúng ta, Lý Phàm nhìn ba đứa còn lại, mí mắt giật giật.

Bởi vì trong đó có Tiêu Hằng vẻ mặt không tập trung, cùng với Diệp Phi Bằng ánh mắt long lanh nhìn thẳng.

Bình Luận (0)
Comment