Lời vừa nói ra, đám nhóc lập tức trở nên hưng phấn.
Ai lại không muốn học được một thân Tiên thuật, uy phong lẫm liệt trở về nhà khoe khoang chứ?
Huống hồ vị đại nhân kỳ lạ này trông có chút ngờ nghệch, bộ dáng không phải quá khó đối phó.
Thấy được hi vọng, tâm tư trở nên lung lay, bọn nhỏ cũng bắt đầu tu hành khắc khổ hơn.
Lý Phàm âm thầm nhìn những thành viên nòng cốt sau này của Vạn Giới Liên Hợp hội, không khỏi âm thầm gật đầu.
Hắn đương nhiên sẽ không thật sự trông cậy vào việc phản công được Tu Tiên giới, lật đổ sự thống trị của Vạn Tiên Minh.
Nhưng giao dịch thu hoạch được lần này của Đế quốc cũng khá, cũng nảy ra gợi ý cho Lý Phàm.
Có thể thông qua danh nghĩa Vạn Giới Liên Hợp hội, tiếp tục cùng tiếp xúc cùng với những tiểu thế giới có sức mạnh hệ thống đặc biệt kia, để kiếm chác được món lợi kếch xù.
Cũng giống như giá trị cấp bậc sức mạnh ở trong tiểu thế giới và Huyền Hoàng giới, là không ngang ngàng.
Cầm một nghìn miếng Thú Hồn châu kia, năm trăm Trúc Cơ, bốn trăm chín mươi Kim Đan, thậm chí còn chín Nguyên Anh.
Muốn tạo dựng đội ngũ có chiến lực như thế trong Huyền Hoàng giới, điểm cống hiến tiêu hao không chỉ dừng ở nghìn vạn thôi đâu.
Nhưng cũng vì Đế quốc tách khỏi Nguyện cảnh của Huyền Hoàng giới, rất cần lượng lớn điểm cống hiến, lúc này mới có thể khiến Lý Phàm dễ dàng có thu hoạch.
Đế quốc như thế, những tiểu thế giới khác cũng vậy.
Nhưng lại vì những động thiên này, toàn bộ tiểu thế giới đều âm thầm che dấu, không hiện ra thế gian. Muốn bắt được liên lạc với bọn họ, sẽ cần rất nhiều nhân thủ.
Vậy nên bồi dưỡng những đứa trẻ này, cũng rất cần thiết.
Huống hồ mang theo Toạ Sơn Quyết, bọn họ trở nên càng mạnh, lợi ích Lý Phàm nhận được cũng càng nhiều.
Lặng lẽ dặn dò Thiên Dương không cần đánh quá ác, chiến lực chỉ cần tương đương với tu sĩ Kim Đan, sau đó lại nhường cho đám nhóc này thắng là được.
Sau khi Lý Phàm để lại sát cơ vô tướng để theo sõi, thì âm thầm lặng lẽ trở về đảo Vạn Tiên.
Trong khoảng thời gian hắn ra ngoài này, Vạn Tiên Minh ngoài mặt bình tĩnh, nhưng mạch nước ngầm đã sớm bắt đầu chuyển động rồi.
Sau khi điều động nhóm lớn tu sĩ, lại ban phát lệnh thu nhân tài.
Chỉ cần là tu sĩ đi trên con đường trận pháp, có đóng góp, đều được triệu tập.
Không cần phải trải qua kỳ thì nhận chức, lại có thể nhận được đủ loại đại ngộ tương đương với trận pháp sư của Sách Trận đường.
Mà biểu hiện xuất sắc hơn người, thì sẽ lại nhận được phần thưởng công pháp đạo cao nhất.
Trong nhất thời, nhóm trận đạo tuấn kiệt của Vạn Tiên Minh xắn tay áo, nóng lòng muốn thử.
Trận Pháp Sư khắp thiên hạ gần như tề tụ tại tổng bộ của Vạn Tiên Minh. Trận địa lớn như vậy, đương nhiên không thể lừa được Ngũ Lão hội.
Vùng đất biên cảnh, Ngũ Lão hội không ngừng phát động khiêu khích và thăm dò.
Thỉnh thoảng lại có tin tức gián điệp của Ngũ Lão hội bại lộ, bị xử tử truyền ra.
Đối với chiến tranh, thái độ song phương trước mắt vẫn còn tương đối thận trọng. Dưới sự bình tĩnh quỷ dị, phảng phất có bão táp khổng lồ đang chậm rãi nổi lên.
Lý Phàm cũng đã nhận ra một tia bất thường.
Nếu như chỉ muốn tạo ra Thiên Huyền Tỏa Linh trận, thì không cần nhiều trận pháp sư như vậy.
Thôi diễn trận đồ Tỏa Linh trận, căn bản không phải trận pháp sư cấp bậc chính là Nguyên Anh có thể tham gia.
“Lục thủ tịch, ngươi lại đang có ý đồ gì?” Ánh mắt Lý Phàm lóe lên, nhanh chóng xem xét mọi sự kiện phát sinh gần đây trong Thiên Huyền Kính, cố gắng tìm chút dấu vết từ đó.
Rất lâu, sau khi nhìn thấy một thông tin thoạt nhìn rất bình thường, tầm mắt Lý Phàm đột nhiên dừng lại.
Tu sĩ Trúc Cơ Quách Diệp Trọng, thời điểm đột phá Kim Đan, bất hạnh thất bại, chết bất đắc kỳ tử.
“Quách Diệp Trọng, sao người này đã chết rồi?”
Đối với tu sĩ chỉ dựa vào điểm tích lũy thành công đạt được hãng nhất trong giải đấu kiến thiết Tỏa Linh trận, ấn tượng của Lý Phàm lại vô cùng sâu sắc.
Đời này lại chết không rõ ràng, sau lưng đương nhiên có cổ quái.
Cho nên Lý Phàm cẩn thận thăm dò chuyện Quách Diệp Trọng đã trải qua trước khi chết, xem xem có thể phát hiện điều dị thường nào hay không.
Trải qua mấy ngày cố gắng, lượng lớn điểm cống hiến ném ra như không cần tiền.
Cuối cùng Lý Phàm cũng từ trong miệng một gã bạn tốt của Quách Diệp Trọng Quách Diệp Trọng, tìm được nguyên nhân có thể phát sinh ngoài ý muốn.
Con người Quách Diệp Trọng này, bình sinh đam mê trận đạo.
Tâm tư nhanh nhẹn, thường xuyên có những kỳ tư diệu tưởng. Vui thì uống rượu, thường thường sau khi say mèm thì nói ra đủ loại mộng tưởng trong đầu cho bạn tốt của mình nghe.
Đám bạn tốt của hắn chỉ cho là hắn say rượu nói bừa, phần lớn đều cười trừ.
Trước đó không lâu, Quách Diệp Trọng lại một lần uống say như chết.
Hắn tường thuật lại cảnh tượng mình từng nhìn thấy trong mộng: Thiên Huyền nhô lên cao, giống như mạng nhện, bao phủ khắp nơi, trói chặt muôn dân.
Bởi vì quá mức lạ thường, lần này bạn tốt của hắn vẫn giống như trước, không coi là thật, đều cho rằng là chuyện cười.
Lại còn lấy chuyện này ra cười nhạo Quách Diệp Trọng sau khi hắn tỉnh rượu.
Ai ngờ Quách Diệp Trọng nghe xong lập tức biến sắc, cảnh cáo các vị bạn tốt không nên nói lung tung, sau đó phất tay áo bỏ đi.