Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 714 - Chương 714. Tìm Kiếm Liệt Giới Kình

Chương 714. Tìm kiếm Liệt Giới Kình Chương 714. Tìm kiếm Liệt Giới Kình

Có thể hoàn thành hành vi như thế, cho dù niên đại nào đều có thể được gọi là thiên kiêu.

Cho nên tính bùng nổ của đề tài không cần nói cũng biết.

Căn bản không cần cố ý đi thêm dầu vào lửa, các tu sĩ gần như hoàn toàn tự phát thảo luận, truyền bá chuyện ly kỳ này.

Có người không tin, có người tò mò.

Có người nóng lòng muốn thử, muốn chiến một trận với Lý Phàm.

Tất cả mọi người có thái độ khác nhau đối với việc này, sau khi biết được Lý Phàm hoàn toàn là dựa vào’lợi khí’ mua được trong Thiên Huyền Kính giết chết bốn Nguyên Anh.

Phản ứng của bọn họ đều thống nhất một cách thần kỳ.

“Mẹ nó tiền thật sự là một thứ tốt!”

Đúng vậy, xuất phát từ nguyên nhân nào đó, “chân tướng” sự kiện giết chết vốn phải có cấp bậc giữ bí mật rất cao, chỉ có đám người Diễn Võ đường mới biết được, tốc độ lưu truyền lại không kém chút nào.

Gần như là truyền khắp các châu vực của Vạn Tiên Minh cùng với sự tích của Lý Phàm.

Mặc kệ các tu sĩ có thái độ ra sao đối với Lý Phàm, nhìn trên bản lĩnh hắn có thể dẫn dắt mọi người phát tài này.

Số lượng tu sĩ đến hỏi ý kiến Hà Chính Hạo lần thứ hai tăng vọt.

Ngay cả Hà đạo hữu cũng trở nên có chút danh tiếng trong quần thể tu sĩ.

Mà Lý Phàm lại không quan tâm mọi mưa gió của thế giới bên ngoài.

Tạm thời cắt đứt tất cả phương thức liên lạc với thế giới bên ngoài, chỉ khổ tu trong Thiên Huyền Kính.

Thời gian qua nhanh, nháy mắt đã tới đầu năm định neo thứ 9.

Cách lần trước tiến vào Vẫn Tiên cảnh đã qua tám tháng, Lý Phàm sinh lòng cảm ứng, bừng tỉnh từ trong bế quan.

“Bạch tiên sinh, Tạo Hóa Hồng Lô Công...”

Trong mắt Lý Phàm hiện lên một tia chờ mong, sau khi làm chuẩn bị, miệng hô “Phúc Sinh Huyền Hoàng Thiên Tôn”.

Sau đó, cảnh tượng trước mắt lại mơ hồ.

Chờ sau khi phục hồi tinh thần lại, lại là lần thứ hai ở trong Vẫn Tiên cảnh.

Chuyện thứ nhất sau khi tiến vào Vẫn Tiên cảnh, không phải quan sát tình cảnh trước mắt của bản thân.

Mà là hồi tưởng nội dung “Tạo Hóa Hồng Lô Công” mà Bạch tiên sinh truyền thụ ở trong đầu.

Câu chữ tinh diệu tuyệt luân thoáng chốc hiện lên ở trong đầu, lại một lần nữa chứng kiến ‘Huyền công đại đạo, chính pháp vô thượng’.

Lý Phàm lần thứ hai say mê, không thể tự kiềm chế.

“Diệu thật!”

Hắn lại một lần cảm thán.

“Tiểu Hắc, cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi?”

Đúng lúc này, một câu nói không hợp thời kéo hắn ra khỏi cảnh giới tuyệt vời đó.

Chính là âm thanh có chút ngây ngốc của Hứa Khắc.

Trong lòng tức giận một trận, Lý Phàm nắm lấy đầu của Hứa Khắc dưới thân.

Nhìn quét cảnh vật chung quanh, phát hiện lại có chút khác biệt với cảnh sắc trong Ngự Thú tông phía trước.

“Sau khi ta ngủ say, đã xảy ra chuyện gì?” Lý Phàm hỏi Hứa Khắc thông qua cảm ứng tâm linh.

“Ồ? Cuối cùng Tiểu Hắc ngươi biết nói rồi à?” Hứa Khắc lộ vẻ vui mừng, có chút thần kinh thô hỏi.

Lại gãi vài cái, ở trong tiếng hô của Hứa Khắc, lúc này mới kể lại đầu đuôi ngọn nguồn sự việc cho Lý Phàm.

Thì ra, từ lần trước sau khi Lý Phàm nuốt Mặc Tiên Hổ của Tống Dương vào trong bụng, tiêu hóa ngủ say.

Hứa Khắc theo chỉ dẫn của ngọc bài mà Lục Nhai cho, thuận lợi gặp được Lục Nhai sư huynh và thú trí tuệ Đế Tam Mô đang thương nghị sự việc.

Nhìn thấy Thiên Mệnh Huyền Điểu đang ngủ say, Đế Tam Mô nói vài lời không rõ ý nghĩa.

Sau đó lại đưa một cọng tóc bạc vào trong cơ thể Lý Phàm.

Vì thế Lý Phàm càng ngủ say hơn trên đỉnh đầu của Hứa Khắc.

Mãi cho đến hiện tại, mới vừa thức tỉnh.

“Ý ngươi nói, ta đã ngủ say vượt qua ba năm?”

“Mà ngươi đến trong tiểu thế giới chỗ khe sâu này, chính là vì để tìm kiếm một loại sinh vật tên là Liệt Giới Kình?”

Lý Phàm thấp giọng hỏi.

“Đúng vậy đó! Tiểu Hắc ngươi không biết, tuy tên này hình thể khổng lồ, nhưng mà bình thường trốn ở trong tầng mây, còn có thể che giấu thân hình.”

“Pháp thuật và pháp bảo tìm kiếm tầm thường đều không có tác dụng, rất khó tìm.” Hứa Khắc kể khổ.

“Muốn gặp chúng nó, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào vận may, bay đến từng chỗ trong tầng mây tự mình điều tra.”

Hứa Khắc thở dài, sờ một túi gấm bảy màu treo bên hông mình, than thở: “Chỉ tìm được cũng vô dụng, còn phải nghĩ cách bắt bọn chúng lại.”

“Mấy tên đó, đừng nhìn ngoại hình lớn như vậy, thật ra còn linh hoạt hơn cá chạch.”

“Chung quanh hơi có gió thổi cỏ lay sẽ phá không mà đi. Có vài lần ta đã sắp bắt được bọn chúng, vẫn bị chúng nó chạy thoát.”

“Haiz, cũng không biết lúc nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Lục Nhai sư huynh giao. Đây chính là lần đầu tiên hắn nghiêm túc nhắc nhở ta làm việc như vậy, ta tuyệtđối không thể làm hỏng.”

...

Hứa Khắc nói liên miên, Lý Phàm nghe cũng rơi vào trầm tư.

Căn cứ miêu tả của Hứa Khắc, Liệt Giới Kình lúc này có khác biệt không nhỏ với con mà Lý Phàm nhìn thấy hơn ngàn năm sau.

Không chỉ có hình thể càng khổng lồ mấy lần, tính cách cũng trở nên không chút sợ hãi, thậm chí còn có tính công kích rất mạnh.

“Càng giống như là phân loại tập tính khác.”

“Với vận may của Hứa Khắc, ắt hẳn bắt được đàn Liệt Giới Kình không phải việc khó gì.”

“Sau khi bắt được đủ nhiều, lại thông qua thủ đoạn của Ngự Thú tông tiến hành chăm sóc định hướng...”

Bình Luận (0)
Comment