Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 730 - Chương 730. Tập Kích Dời Vạn Tiên (2)

Chương 730. Tập kích dời Vạn Tiên (2) Chương 730. Tập kích dời Vạn Tiên (2)

Ngay khi Lý Phàm gật đầu định nói thêm thì bên ngoài đột nhiên truyền đến một loạt tiếng động ồn ào.

Hai người nhìn nhau, cảm giác bầu không khí có chút bất thường, hai người ngừng nói chuyện và đi ra bên ngoài.

Trên đảo Vạn Tiên, một vị Truyền Pháp thiên tôn đứng sừng sững đang phát ra từng đạo hào quang, chiếu thẳng lên thương khung.

Chẳng biết đại trận hộ đảo đã mở ra từ khi nào.

Bên ngoài màn ánh sáng phòng hộ là một cánh cổng to lớn màu tím đứng sững.

Các tu sĩ chen chúc nhau không ngừng bay ra khỏi cánh cổng đó.

“Ngũ Lão hội?”

Lý Phàm và Tiêu Tu Viễn đồng thời kinh ngạc lên tiếng.

“Bọn họ điên rồi à? Đây là muốn triệt để khai chiến với Vạn Tiên Minh ư?” Giọng của Tiêu Tu Viễn tràn đầy ngạc nhiên.

Hiển nhiên, cuộc tập kích của Ngũ Lão hội cực kỳ bí mật, ngay cả Tiêu Tu Viễn, người có tai mắt trải rộng toàn bộ Tu Tiên giới cũng thấy bất ngờ.

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Kiếp này, Ngũ Lão hội lại dẫn đầu kích động chiến tranh?

Mục tiêu không phải là Ngũ Hành đại động thiên mà là đảo Vạn Tiên này?

Trong khoảnh khắc, suy nghĩ của Lý Phàm chuyển biến mạnh mẽ.

“Tiêu đạo hữu, các châu thành khác có bị Ngũ Lão hội công kích không?” Sau một lát, Lý Phàm trầm giọng hỏi Tiêu Tu Viễn.

“Không. Chỉ có đảo Vạn Tiên ở biển Tùng Vân là mục tiêu công kích của Ngũ Lão hội lần này.” Chỉ trong chốc lát, Tiêu Tu Viễn trả lời, trong giọng nói tràn đầy sự khó hiểu.

Lý Phàm khẽ cau mày, nhất thời cảm thấy có chút mờ mịt.

Hai người lần lượt không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn tình hình chiến sự trên bầu trời.

Hai vị tiên quân Hóa Thần ở trên đảo đã được điều đi tổng bộ Vạn Tiên Minh, lực lượng phòng vệ trên đảo Vạn Tiên rõ ràng là không đủ.

Bọn họ không dám nghênh chiến chính diện mà chỉ dựa vào trận pháp khổ sở chèo chống.

Đồng thời, bọn họ gửi hy vọng đến những nơi khác sẽ sớm đến chi viện.

Hiển nhiên, Ngũ Lão hội lần này đến là có chuẩn bị, không chỉ khiến truyền tống trận mất đi hiệu lực.

Ngay cả thông tin liên lạc dường như cũng bị chặn và không thể truyền lại được.

Đảo Vạn Tiên dần rơi vào thế bất lợi, tất cả tu sĩ trên đảo đang theo dõi trận chiến đều tái mặt.

Bọn họ sống trong thái bình đã lâu, chưa bao giờ chứng kiến một trận chiến như vậy.

Thời gian chầm chậm trôi qua, trước sự ngạc nhiên của mọi người, cuối cùng Ngũ Lão hội đã chiếm ưu thế tuyệt đối, kích phá được đại trận phòng hộ.

Ngũ Lão hội không lựa chọn tấn công vào hòn đảo mà trực tiếp bố trí trận pháp bên trên đảo Vạn Tiên.

Hàng loạt sợi tơ rủ xuống từ trung tâm trận pháp phía trên, sau đó bắn ra khắp vùng ven hòn đảo.

“Di Thiên Hoán Địa trận?”

Lý Phàm và Tiêu Tu Viễn lại đồng thời kêu lên.

“Ngũ Lão hội muốn chuyển toàn bộ đảo Vạn Tiên đi ư?”

Vẻ kinh ngạc trong ánh mắt của hai người ngày càng mãnh liệt.

Trong khoảnh khắc, trận pháp đã bố trí xong, sợi tơ phát ra ánh sáng trắng mờ nhạt.

Mặt đất của đảo Vạn Tiên bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Mặt đất rung chuyển càng lúc càng dữ dội, dường như đứng cũng đứng không vững.

Nhìn thấy đảo Vạn Tiên khổng lồ nhô lên khỏi mặt đất, chậm rãi bay lên bầu trời.

Một số tu sĩ liều mạng đánh cược một lần, xông ra khỏi vòng vây ngoại giới.

Nhưng tất cả bọn họ đều có chung một kết cục.

Đó là chỉ cần rời khỏi đảo Vạn Tiên, lập tức sẽ bị ánh sáng từ trên trời giáng xuống xuyên qua người và giết chết.

Tiếng kinh hô và than khóc của tu sĩ không ngừng truyền đến.

Không gian xung quanh dường như bị phong tỏa hoàn toàn, ngay cả dị tượng tu sĩ vẫn lạc trên trời cũng hiện ra trạng thái vặn vẹo quỷ dị, tầng tầng lớp lớp, chen chúc nhau.

Đòn công kích dữ dội của Ngũ Lão hội khiến cho những tu sĩ đang tán loạn như con ruồi không đầu tạm thời bình tĩnh lại.

Bởi vì bọn họ phát hiện rằng chỉ cần ở trong đảo Vạn Tiên thì Ngũ Lão hội dường như tạm thời không có ý định tấn công.

Thế là bọn họ chỉ có thể run lẩy bẩy, ngẩng đầu nhìn cánh cổng màu tím càng lúc càng tiến đến gần bọn họ.

“Ngũ Lão hội bày trận lớn như vậy, chẳng lẽ là nhắm vào ta sao?” Lý Phàm nhìn thấy cảnh tượng này, không hiểu sao lại liên tưởng đến cảnh mấy vị tu sĩ Nguyên Anh tới bắt chuyện với hắn.

“Địa bàn bên kia không dễ đối phó. Nếu bị bắt tới “Chân thực chi quốc” không thể nói dối được. Một khi người khác hỏi tới, chẳng phải tất cả những chuyện về du hành thời gian và Hoàn Chân sẽ trực tiếp bị bại lộ sao?”

Lý Phàm hiểu rõ thực lực hiện tại của bản thân, hẳn là không cách nào ngăn cản thiên tôn chi lý.

“Nên Hoàn Chân không đây…” Lý Phàm có hơi do dự.

Suy nghĩ một lát, Lý Phàm quyết định tạm thời quan sát tình huống một lúc.

Dù sao, cục diện hiện tại vẫn chưa đến mức nguy hiểm đến tính mạng của hắn.

Giới tuyến giao nhau giữa trời và nước ban đầu ở phía xa, bây giờ đã biến mất khỏi tầm mắt.

Toàn bộ đảo Vạn Tiên đang bay giữa không trung, từng khuôn mặt của tu sĩ Ngũ Lão hội đều hiện rõ trên bầu trời.

Đúng lúc này, trên đảo lại xảy ra một vụ náo động khác.

Chẳng biết tại sao, một số lượng lớn tu sĩ bất ngờ xuất hiện.

Nhóm tu sĩ này rất đông đúc, chỉ một thoáng đã chen chúc nhau, thậm chí đảo Vạn Tiên dường như cũng không thể chứa nổi bọn họ.

Bọn họ nhao nhao náo động.

Bình Luận (0)
Comment