Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 743 - Chương 743. Lý Phàm Muốn Phá Cục

Chương 743. Lý Phàm muốn phá cục Chương 743. Lý Phàm muốn phá cục

Ngoại trừ chứng minh phân thận đảo chủ, tác dụng lớn nhất của nó chính là kiểm tra và liên lạc được với tất cả các tu sĩ trong thể chế.

Một tấm lưới quan hệ xã hội thoáng chốc xuất hiện trong đầu hắn.

Ở trên cùng chính là Lý Phàm hắn.

Bên dưới được phân loại theo các bộ phận khác nhau bao gồm Sách Trận đường, Diễn Võ đường, Thiên Cơ đường và các nhân viên canh giữ đảo, nhân viên các bộ phận bên ngoài khác.

Mỗi một điểm đều đại diện cho một tu sĩ.

Tập trung tinh thần ở một điểm có thể xem được tin tức đơn giản về tu sĩ tương ứng và có thể trực tiếp lấy được phương thức liên lạc của đối phương.

“Hóa ra số lượng tu sĩ trong thể chế thuộc biển Tùng Vân lại nhiều đến thế...”

Lý Phàm không khỏi ngạc nhiên.

Ngoại trừ những chức vị thường gặp còn có một vài chức vị kỳ lạ hiếm gặp, chưa từng nghe qua bao giờ.

Chẳng hạn ‘Chuyên viên thu thập ý kiến phản hổi của tu sĩ biển Tùng Vân Vạn Tiên Minh’, ‘Nhân viên liên lạc của châu Thạch Lâm trú tại biển Tùng Vân’, ‘Nhân viên giám sát địa mạch’.

Từng khuôn mặt lần lượt xuất hiện.

Trong số những người này, có không ít người Lý Phàm đã từng gặp qua, vốn chỉ tưởng rằng họ là những tán tu bình thường, không ngờ còn có thân phận tu sĩ trong thể chế này.

Rất nhiều điểm của tu sĩ đã biến thành màu tối, điều này có nghĩa bọn họ đã ngã xuống hoặc trong trạng thái mất liên lạc.

Nhưng số lượng tu sĩ còn khỏe mạnh vẫn vô cùng cao.

“Xem ra nếu muốn xây dựng lại tiên thành, phải chọn chủ lực từ trong đám người này rồi.”

“Chỉ là đám người này vàng thau lẫn lộn, ta cũng chỉ quen biết sơ sơ với bọn họ làm thế nào để chọn được người thích hớp đây.”

Lý Phàm nhíu chặt mày, loại bỏ những tu sĩ bị Ngũ Lão hội bắt làm tù binh đi.

Bắt đầu cẩn thận quan sát các các tu sĩ còn lại.

Bỗng nhiên tầm mắt của hắn dừng lại trên người một tu sĩ trong đó.

“Í, hắn là...”

Trong lòng Lý Phàm lập tức có biện pháp.

Biển Tùng Vân, trong một động phủ bí mật không ai biết đến.

Cao Viễn đang bế quan bỗng tỉnh lại từ trong ác mộng.

Ngày ấy Ngũ Lão hội tập kích biển Tùng Vân cưỡng chế cướp đảo Vạn Tiên đi khiến trăm ngàn tu sĩ ngã xuống.

Mà vừa hay Cao Viễn hắn có công vụ phải ra ngoài một chuyến may mắn tránh được kiếp nạn lần này.

Chỉ là cảnh tượng khủng khiếp của các tu sĩ mà Cao Viễn nhìn thấy ngày hôm đó vẫn luôn ở trong đầu của hắn, trở thành tâm ma của hắn.

“Không ngờ rằng Vạn Tiên Minh lại quá quắt thế, ngay cả tiên thành một châu bị cướp đi cũng không bày tỏ thái độ gì.”

“Ngược lại phong ấn biển Tùng Vân trút giận lên người nhà của mình.”

“Không nhờ ta vẫn cẩn trọng trông coi cửa lớn của Bố Chính đường mấy chục năm.”

“Nếu không đã ném luôn cho Ngũ Lão hội rồi.”

Lau mồ hôi trên trán, Cao Viễn không khỏi suy nghĩ như thế.

Ngay lúc này, vốn dĩ hắn tưởng rằng sẽ không có ai liên lạc linh phù truyền tin trong thể chế nữa thì nó lại sáng lên.

Trái tim của Cao Viễn đập nhanh hơn, còn cho rằng suy nghĩ muốn thông đồng với địch của mình nhanh như vậy đã bị phía trên phát hiện.

Khi hắn nom nóp lo sợ cầm linh phù lên kiểm tra kỹ lưỡng, nét mặt lại bày ra biểu cảm khó hiểu.

“Đảo chủ đại diện, Lý Phàm?”

Lý Phàm giải thích đơn giản cho hắn về việc xây dựng lại tiên thành biển Tùng Vân, mời hắn đến gặp mặt một lần.

Giọng điệu thân thiết chẳng có chút kiêu ngạo của đảo chủ tí nào.

Việc này khiến Cao Viễn thụ sủng nhược kinh.

Cao Viễn người bán mạng cả nửa đời cho trong đảo Vạn Tiên biết rằng, cái gọi là ‘đại diện’ hay ‘phó’ luôn khó đối phó hơn cả những người bổ nhiệm chính thức.

Tuy không biết tại sao vị tu sĩ vô cùng có tiếng trong Thiên Cơ tông lại chọn trúng mình.

Nhưng mà hiện tại Lý Phàm là cấp trên trực tiếp cao nhất của hắn, không thể thất lễ được.

Cao Viễn nhanh chóng thu dọn đồ đạc vội vàng đi đến địa điểm hai người đã hẹn.

Còn về chạy trốn....

Coi như là lời oán trách đơn giản mà thôi.

Chạy trốn là điều không thể nào, hơn nữa tỷ lệ nguy hiểm cao như vậy, Cao Viễn tốt xấu gì cũng là một thành viên trong thể chế của Vạn Tiên Minh.

Người không giỏi giang gì như hắn nếu thật sự chạy sang bên Ngũ Lão hội chắc gì sẽ tốt hơn bây giờ?

E rằng sau khi những thông tin giá trị trong đầu bị moi ra hết, từ đó hắn sẽ bị vứt bỏ sang một bên không ai quan tâm tới.

Hắn không có ngu ngốc như vậy.

Ngăn những suy nghĩ lộn xộn trong đầu xuống, trên đường đi Cao Viễn suy nghĩ về nguyên nhân vị đảo chủ đại diện mới nhậm chức muốn gặp mình.

Không lâu sau cuối cùng hắn cũng đã đến địa điểm hai người đã hẹn.

Đảo Thái An.

Hộ đảo đại trận khởi động hiện ra một con đường, Cao Viễn bay theo con đường đó vào trong trận.

Lọt vào trong tầm mắt là Lý Phàm đảo chủ đang ngồi phía trước.

Còn Chu Thanh Ngang người trấn thủ đảo Thái Hi câu nệ đứng một bên, mồ hôi như tắm, trông vô cùng căng thẳng.

Hai người hình như đang thảo luận vấn đề nhạy cảm gì đó, nhìn thấy Cao Viễn tới liền dừng lại.

Cảnh tượng trước mặt lọt vào mắt khiến Cao Viễn không khỏi hồi hộp trong lòng.

Về cấp bậc chức vị, vị trấn thủ đảo Thái Hi này còn cao hơn mình một cấp.

Ở trước mặt Lý Phàm hắn còn tỏ ra thất thố như thế, xem ra vị tu sĩ Thiên Cơ thượng cổ này thật sự không dễ đối phó.

Bình Luận (0)
Comment