Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 746 - Chương 746. Chúc Mừng Lý Đảo Chủ (2)

Chương 746. Chúc mừng Lý đảo chủ (2) Chương 746. Chúc mừng Lý đảo chủ (2)

Sự xuất hiện của Đàm Đài Xán làm nổi bật bầu không khí đến đỉnh điểm.

Lúc này Lý Phàm cũng nên xuất hiện rồi.

“Ầm!”

“Ầm!”

Tiếng nổ vang cực lớn từ nơi xa không ngừng truyền tới, giống như cự thú hồng hoang nào đó đang tăng tốc đến gần.

“Mau nhìn kìa! Đó là thứ gì?” Một tu sĩ với đôi mắt tinh tường nhìn theo hướng phát ra âm thanh và nhận thấy điều gì đó bất thường.

Một thạch nhân khổng lồ đội trời đạp đất xuất hiện ở chân trời.

Hắn đứng trong biển Tùng Vân, nước biển chỉ ngập đến nửa đùi của hắn.

Tuy thân hình vô cùng to lớn nhưng tốc độ cực kỳ nhanh.

Xuyên qua nước biển, mỗi một bước đều khiến biển Tùng Vân chấn động.

Trong nháy mắt thạch nhân đã đến địa điểm cũ của đảo Vạn Tiên.

Một đám tu sĩ không rõ nguyên do, còn tưởng rằng Ngũ Lão hội tập kích, nhất thời trở nên căng thẳng.

Cảm nhận được khí tức phát ra từ người của thạch nhân khổng lồ, nét mặt của các tu sĩ đều trắng bệch.

“Hóa Thần đỉnh phong?”

Thạch nhân càng ngày càng gần, thậm chí còn có tu sĩ không chịu nỗi áp lực khổng lồ này đã lấy pháp bảo ra để phòng vệ.

Ngay lúc này, hàng trăm tu sĩ do Cao Viễn, Hà Chính Hạo, Chu Thanh Ngang dẫn đầu đồng loạt bay ra giống như đã tập luyện hằng trăm lần.

Cúi người hành lễ với thạch nhân khổng lồ: “Hoan nghênh đảo chủ!”

“Ha ha ha, các vị miễn lễ!” Một giọng cười sảng khoái truyền ra từ đỉnh đầu thạch nhân.

Lúc này mọi người ở đó mới thấy rõ, hóa ra có một tu sĩ đang đứng trên đỉnh đầu của thạch nhân tu vi Hóa Thần này!

Mà người này chính là Lý Phàm!

Đường đường là tiên quân Hóa Thần lại có thể để Lý Phàm với tu vi Kim Đam đạp dưới chân.

Đây không phải là chuyện có thể dùng độ cống hiến làm được.

Có thể mời các tu sĩ vùng trung bộ Vạn Tiên Minh hơn nữa ngay cả tu sĩ Hóa Thần cũng tự nguyện để hắn đạp dưới chân.

Lý Phàm đảo chủ rốt cuộc có bối cảnh gì?

Không nói đến tu sĩ biển Hải Vân tại đó, ngay cả Đàm Đài Xán với nét mặt vẫn luôn bình tĩnh ở trên phi thuyền nhìn thấy Lý Phàm ở bên trên, trong đôi mắt cũng gợn sóng.

Thạch nhân khổng lồ giơ tay phải ra, Lý Phàm bay đến lòng bàn tay của nó.

Sau đó thạch nhân cứ nâng Lý Phàm như vậy đến trước mặt mọi người.

Lý Phàm lướt nhìn các tu sĩ đông nghịt ở tại đó nét mặt nghiêm túc: “Trước đây không lâu ta nhận được sự tán thưởng của tiền bối nhận chức đảo chủ đại diện phụng mệnh xây dựng lại Tùng Vân tiên thành.”

“Tính tình ta vốn nhàn hạ bỗng nhiên lại nhận được trọng trách này, bản thân cảm thấy áp lực nặng nề.”

“Nhưng lại không dám phụ sự ủy thác của tiền bối Vạn Tiên Minh nên đã lập quân lệnh trạng ở trước mặt Kinh Luân công tử xây dựng lại tiên thành trong thời gian nửa năm.”

“Thời gian gấp rút, nhiệm vụ quan trọng. Nhưng ta tin rằng các tu sĩ biển Tùng Vân chúng ta đồng tâm hiệp lực nhất định có thể hoàn thành tốt mục tiêu.”

“Thật sự chưa từng nghe đến việc tiên thành một châu bị người khác cướp mất!”

Lý Phàm chỉ vào chỗ trống khổng lồ bên dưới nói: “Chỉ cần đống phế tích này còn tồn tại một ngày thì chính là nỗi nhục không thể xóa đi của tu sĩ biển Tùng Vân chúng ta.”

“Mong các vị có thể cùng ta xóa đi vết nhục này!”

Nói rồi Lý Phàm cúi người thật sâu trước mặt mọi người.

Tất cả các tu sĩ lần lượt đều cảm động, có lẽ thật lòng hoặc có lẽ bị ép buộc, lấy lễ đáp lễ.

“Ngày tiên thành xây dựng hoàn thành, ta vẫn ở nơi này cùng các vị khen thưởng nhận phạt.”

Sau khi Lý Phàm đứng thẳng dậy lại cất cao giọng nói.

Giọng nói lan ra khắp nơi, vang vọng không dứt, kéo dài rất lâu.

Mọi người nhìn Lý Phàm, mỗi người mang mỗi nét mặt khác nhau.

“Cao Viễn!”

Im lặng một lúc Lý Phàm lại cất tiếng nói.

“Có tiểu nhân!” Cao Viễn mặt mày hồng hào bay đến.

“Thay ta tuyên đọc điều lệnh nhân sự trong lần xây dựng lại tiên thành này!” Lý Phàm phân phó.

“Vâng!”

Cao Viễn đắc ý nhìn xung quanh, hắng giọng rồi lấy một quyển mục lục từ trong nhẫn trữ vật ra, truyền linh lực vào trong giọng nói, cố gắng đọc thật to.

“Trưng Hà Chính Hạo trấn thủ đảo Lưu Ly làm tổng thanh tra, chỉ huy và giám sát mọi vấn đề về thu thập và tiêu hao vật liệu trong suốt quá trình xây dựng tiên thành.”

“Trưng Bùi Đà trấn thủ đảo Hải Thông làm tổng đô thống, phụ trách bảo vệ trong quá trình xây dựng tiên thành.”

“Trưng Chu Thanh Ngang trấn thủ đảo Thái An làm tổng chỉ huy, điều phối việc liên lạc giữa các bộ phận trong quá trình xây dựng tiên thành.”

Khi từng điều lệnh nhân sự được công bố, sắc mặt của các tu sĩ đều trở nên vi diệu.

Bởi vì bọn ra phát hiện ra những tu sĩ được đọc tên lại chính là những người đứng dậy nghênh đón Lý Phàm khi nãy.

Thế là mọi người đều bừng tỉnh.

Thì ra bọn họ đã sớm biết việc Lý Phàm nhậm chức đảo chủ đại diện, sau đó đều quy phục?

Mà Lý Phàm làm việc cũng không ngay thẳng, dùng người của mình chẳng hề che giấu như vậy!

Nhìn đám người Hà Chính Hạo, Bùi Đà, Chu Thanh Ngang, tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Đan đỉnh phong.

Thậm chí địa vị chỉ trên những tu sĩ Nguyên Anh này, vậy phù hợp sao?

Tuy mọi người thầm oán trong lòng nhưng cũng tỏ ra hối hận vì sao mình không lanh lợi, hành động sớm hơn một chút.

Sau khi tuyên bố danh sách xong, Cao Viễn quay lại đoàn người còn Lý Phàm cũng mỉm cười: “Xây dựng lại tiên thành là công trình với quy mô to lớn, chỉ dựa vào suy nghĩ của ta tuyệt đối sẽ không đủ.”

Bình Luận (0)
Comment