Trong một lúc, Tần Thủ không tìm được hai người, hắn lại quyết định bố lượng trận pháp ngay bên ngoài di tích, thề sẽ dùng trận pháp bắt sống bọn họ.
“ Đây là Trung Ương Mậu Kỉ Trận, một khi trận thành, hai người chúng ta nhất định sẽ chẳng còn đường trốn thoát.” Trong mắt Triệu sư tỷ lóe qua một tia quyết liệt.
“ Một chút nữa ta sẽ tử chiến với hắn, ngươi nhân cơ hội mà trốn đi. Nhất định phải trở về tông môn, chỉ rõ bộ mặt thật của hắn với sư phụ.”
Triệu sư tỉ tuốt kiếm định bay ra ngoài, lại bất ngờ phát hiện Thiên Ky Dẫn mà sư phụ ban cho đang phát sáng.
“ Sư tỷ, chờ một chút! Xem ra trời không tuyệt đường người!” Lý Phàm vội vàng hô hoán.
Vậy nên hai người liền đi theo ánh sáng của Thiên Ky Dẫn, tìm được một mật thất nằm sâu trong di tích. Bên trong đó có một bộ xương cốt khá kỳ dị, so với người thường to lớn hơn gấp vài lần, số lượng xương cốt lại lên đến hàng ngàn. Phần xương đầu nhìn có vẻ liền thành một thể nhưng mơ hồ lại lộ ra một chút không hài hòa, trông cứ như được hợp thành từ những bộ phận của nhiều cá thể khác nhau.
Bên cạnh bộ xương, Lý Phàm phát hiện được một chiếc nhẫn trữ vật. Bên trong, trừ một tấm lệnh bài có khắc chữ “ Huyền “ với hình dạng khá đặc biệt, còn có vài bộ công pháp.
“( Thiên Địa Giao Chinh Phú ), ( Vạn Cổ Duy ngã quyết )...” Lý Phàm xem qua từng quyển, trong mắt hiện ra một chút mừng rỡ.
“ Sư tỷ nhìn xem,( Thiên Địa Giao Chinh Phú ) này lại là một quyển công pháp song tu hiếm gặp, theo những gì viết bên trên, lần đầu tiên hai người song tu đều sẽ đại tăng tu vi. Chúng ta nếu theo đó mà tu hành, nói không chừng cả hai đều sẽ đột phá…” Lý Phàm Đăng hăng hái nói không ngừng thì lại phát hiện vẻ mặt của Triệu sư tỷ có chút khó coi.
“ Triệu sư tỷ, sao vậy?” Lý Phạm cảm thấy có chút kỳ quái, vội hỏi.
“ Nơi đây có lẽ một là một cứ điểm bên ngoài của Huyền Thiên giáo.” Triệu sư tỉ chăm chú nhìn bộ xương to lớn nằm dưới đất, trầm giọng nói:” Vị này, có lẽ là một trong những vị thiên vương của Huyền Thiên giáo năm đó.”
“ Huyền Thiên giáo?” Lý Phạm nhíu mày.” Chưa từng nghe qua, như vậy thì đã sao?”
Triệu sư tỷ kiên nhẫn giải thích:” Huyền Thiên giáo là mThiênột giáo phái tà ác đã từng thống nhất thiên hạ vào thời thượng cổ. Kẻ cầm đầu trong đó tự xưng thiên vương. Bọn họ cướp đoạt thiên mệnh, không điều ác nào không làm. Cuối cùng, những tu sĩ khác liên thủ cùng nhau mới đánh ngã được bọn họ. Tuy Huyền Thiên giáo đã tuyệt tích vài ngàn năm, nhưng chết vẫn chưa tuyệt.”
“ Tiên đạo thập tông, bao gồm Đại Đạo tông chúng ta, đều vẫn đang rất đề phòng Huyền Thiên giáo.”
“ Dư nghiệt Huyền Thiên giáo, giết bất luận tội.”
Lý Phàm đã hiểu được ý của Triệu sư tỷ, nhưng hắn cũng không quan tâm lắm:” Huyền Thiên giáo là Huyền Thiên giáo, công pháp là công pháp.”
“ Chẳng nhẽ công pháp cũng phân chia thiện ác tốt xấu?”
“ Chúng ta là đệ tử chính tông của Đại Đạo tông, chứ không phải là dư nhiệt còn sót lại của Huyền Thiên giáo gì đó. Vì muốn giữ mạng nên đành phải tu luyện công pháp của bọn họ, vậy thì có gì không được chứ?”
Triệu sư tỷ vẫn nhíu chặt mày: “ Không thể nói vậy…”
Lý Phạm quét mắt nhìn bên ngoài, ánh sáng phát ra từ Trung Ương Mậu Kỉ Trận ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
“ Dù sao đi nữa, vẫn tốt hơn phải mất mạng. Huống chi rơi vào tay của Tần Thủ, sợ là muốn được chết cũng trở thành một điều vọng tưởng.” Lý Phàm khuyên giải.
“ Bất quá, khi chúng ta thoát được kiếp nạn lần này, sau đó phế bỏ công pháp này là được.”
Nghĩ suy khá lâu, uy áp từ trận pháp bên ngoài càng lúc càng nặng. Bất đắc dĩ, triệu sư tỷ đành gật đầu đồng ý. Hai người bắt đầu cùng nhau nghiên cứu ( Thiên Địa Giao Chinh Phú ).
Trong cuộc thần hồn song tu lâm li tận tình, hai người khó phân biệt được ai với ai. Tư tưởng giao kết, sữa nước hòa quyện, một khắc hơn cả ngàn vạn năm. Khí tức của hai người cũng đồng bộ cộng hưởng, không ngừng tăng nhanh. Cuối cùng, nhờ vào song tu, Triệu sư tỷ thành công nâng cấp Nguyên Anh, Lý Phàm cũng thành công kết đan.
Triệu sư tỷ đột phá được một cảnh giới lớn, chiến lực liền nâng lên một tầm cao mới về chất.
Hai người nhân lúc trận pháp sắp thành hình, phá trận mà ra, cùng nhau chiến đấu với Tần Thủ.
Ngày ngày liên tục bố trận đã khiến cho tâm thần của Tần Thủ bị tiêu hao khá nhiều. Thấy Lý Phàm với Triệu sư tỷ đều đột phá, âm mưu của bản thân sắp đổ sông đổ biển, lòng hắn bị chấn động mạnh, khó mà tiếp nhận. Một khi không giữ vững tâm thần, lại phải đối mặt với những chiêu thức chí mạng của Triệu sư tỷ, hắn dần dần trở nên rối tay loạn chân.
Nội dung mà lý phạm âm thầm truyền âm càng khiến hắn tức giận điên cuồng, mất đi lý trí.
“ Tần sư huynh, ngươi có hiếu kỳ là tại sao nhanh như vậy, bọn ta lại có thể đột phá một lượt?”
“ Hô hô hô, đều nhờ ngươi tặng cả đó!”
“ Vào lúc sống chết, bọn ta may mắn tìm được một bộ song tu công pháp trong di tích.”
“ Song tu công pháp có ý nghĩa gì, Tần sư huynh không thể nào không hiểu nhỉ?”
Lý Phàm không ngừng dùng lời nói đả kích Tần Thủ. Đồng thời, nhân lúc tâm thần hắn mất khống chế liền phát động công kích. Sự phối hợp hài hòa giữa hai người khiến Tần Thủ càng không thể tiếp nhận được.