Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 766 - Chương 766. Thiên Địa Được Song Tu (2)

Chương 766. Thiên địa được song tu (2) Chương 766. Thiên địa được song tu (2)

“ Các ngươi! Đáng chết!”

Vứt bỏ mọi thứ ra phía sau, Tần Thủ điên cuồng công kích hai người, cứ như muốn đá ngọc cùng nát. Trong một lúc, cho dù Triệu sư tỷ với Lý Phàm hợp sức ứng phó nhưng vẫn có chút vất vả.

Nhưng cuộc tiến công đã mất đi lý trí thì sao có thể duy trì lâu dài được. Dần dần, chờ khi hai người thích ứng được với tiết tấu tấn công của Tần Thủ thì hắn ngược lại phải rơi vào thế hạ phong.

Mà trong cuộc chiến kịch liệt này, Tần Thủ cũng tuyệt vọng phát hiện ra bản thân đã bị thương rất nặng. Hắn muốn trốn chạy nhưng lại không cách nào làm được.

“ Cẩu nam nữ! Ta nguyền rủa các ngươi!”

Dưới ánh mắt oán độc của Tần Thủ, triệu sư tỷ quét ra một kiếm, thế là đầu của hắn bay lên cao, chết không nhắm mắt.

Thấy cường địch mất mạng, Lý Phàm mới thở nhẹ một hơi.

“ Lúc nãy do cố ý khiến hắn phát cuồng, nếu có nói ra lời gì mạo phạm, mong sư tỷ thứ lỗi cho ta.” Lý Phàm có chút áy náy nói với Triệu sư tỷ.

“ Ngươi với ta thực chất đã là phu thê, sao lại còn khách sáo như vậy chứ?” Triệu sư tỷ chau mày hỏi ngược lại.

Lý Phàm vỗ trán:” Là ta ngốc nghếch rồi!”

Thu dọn tàn cục, hai người trở lại mật thất trong di tích. Lúc này hai người đã mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, Lý Phàm ôm lấy Triệu sư tỷ, chìm sâu vào giấc ngủ.

Chờ khi bọn họ tỉnh lại, không muốn lập tức trở về tông môn. Sau một lúc do dự, bọn họ quyết định trừ bỏ ( Thiên Địa Giao Chinh Phú).

Công pháp song tu có rất nhiều, không nhất định cứ phải chọn bộ này.

Thế nhưng sau một hồi thử nghiệm, hai người nhìn nhau, thần sắc có hơi biến đổi.

Không đến một ngày, lực lượng của “Thiên Địa Giao Chinh Phú” cũng đã trở nên hệt như bẩm sinh, ăn sâu vào xương tủy.

Hoàn toàn giao dung với lực lượng tu hành, khó phân lẫn nhau.

Giống như công pháp bản nguyên khởi nguồn tu vi như muốn cưỡng ép xoá bỏ, rớt mấy đại cảnh giới đều là nhẹ. Cực lớn có thể sẽ thương tổn tới đạo cơ, từ đó không còn duyên với con đường tu hành.

“Cái này...” Lý Phàm ngồi xếp bằng, thử rất lâu, cuối cùng chán nản từ bỏ, sắc mặt khó coi.

Triệu sư tỷ cũng cau mày, nói: “Yêu pháp của Huyền Thiên giáo quả nhiên quỷ dị. Xem ra trước mắt chúng ta không thể dễ dàng thoát khỏi nó.”

“Nghe nói “Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh” của Thái Thượng tông có thể để người tu hành tùy tâm sở dục, thay đổi công pháp. Nếu có may mắn xem được, nói không chừng có thể huỷ bỏ “Thiên Địa Giao Chinh Phú” này.”

“Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh?” Lý Phàm khẽ cau mày, tuy mình chưa từng nghe nói đến công pháp này nhưng chẳng biết vì sao lại mơ hồ có loại cảm giác quen thuộc.

Triệu sư tỷ tự mình nói lại lắc đầu từ bỏ ảo tưởng không thực tế này: “Đáng tiếc giống như “Tru Thiên Đại Đạo Kinh” của Đại Đạo tông chúng ta, đều là tuyệt học trấn giáo, bí ẩn không truyền.”

“Trong tông môn của mình cũng chỉ có chưởng môn dòng chính có thể tu hành, càng đừng nhắc tới những người ngoài chúng ta.”

Nhìn thấy dáng vẻ hết đường xoay sở của Triệu sư tỷ, Lý Phàm ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng an ủi: “Việc đã đến nước này thì chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.”

“Huyền Thiên giáo diệt vong đã lâu, “Thiên Địa Giao Chinh Phú” cũng chỉ là một môn công pháp song tu. Ta thấy các trưởng bối tông môn cũng chưa chắc có thể nhìn ra manh mối.”

Triệu sư tỷ tuy gật đầu nói phải nhưng lo âu trong mắt lại không gạt đi được.

Sau khi hai người tu chỉnh trong mật thất di tích nửa tháng, trong lúc đó mượn lực lượng song tu hoàn toàn củng cố cảnh giới.

Lúc này mới xuất phát trở về Đại Đạo tông.

Trước khi sắp đi, kiếm quang của Triệu sư tỷ ngang dọc, triệt để phá hủy di tích nơi này.

Trở lại trong sơn môn, sự vỡ nát của mệnh đăng Tần Thủ sớm đã gây nên sóng to gió lớn.

Hai người Triệu sư tỷ và Lý Phàm lén lút thương nghị một phen, cảm thấy việc này hẳn không giấu được.

Bọn họ dứt khoát cùng nhau gặp mặt sư tôn, nói rõ chuyện Tần Thủ một đường lặng lẽ đi theo, mưu đồ làm loạn, cuối cùng bị hai người liên thủ phản sát.

Chỉ là chi tiết có điều giấu diếm, không nhắc đến chuyện Huyền Thiên giáo.

Chỉ nói bọn họ vào thời khắc sinh tử lâm trận đột phá mới có thể thành công phản sát.

Trương Vọng Sương lại như đã sớm biết, không có quá nhiều kinh ngạc.

Phạt cấm đoán hai người mười năm, cấm đoán với tính chất bảo vệ bọn họ trong hậu sơn.

Mười năm thoáng chốc trôi qua.

Mưa gió Đại Đạo tông đều không liên quan đến hai người trong phòng cấm đoán.

Lúc mới đầu, hai người còn có phần kiêng kỵ với chuyện tu hành pháp song tu trong tông môn.

Nhưng vào năm thứ ba, bọn họ song song rơi vào bình cảnh. Thế là làm liều lại lần nữa cùng nhau tu hành “Thiên Địa Giao Chinh Phú”.

Có lẽ là do nắng hạn gặp mưa rào, cũng hoặc là tu vi của hai người lại có tinh tiến, hiệu quả song tu lần này còn tốt hơn ba năm trước.

Triệu sư tỷ đột phá đến Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới của Lý Phàm cũng tới Kim Đan trung kỳ.

Tốc độ tu hành quá nhanh khiến hai người âm thầm líu lưỡi.

Lo lắng trong lòng càng không thể tránh khỏi hiện lên.

Bọn họ biết, ngẫu nhiên đột phá còn có thể dùng cơ duyên để giải thích. Nhưng tiến cảnh liên tục nhanh chóng như vậy, vượt khỏi phạm trù thiên phú của hai người có thể giải thích thì chắc chắn sẽ gây nên hoài nghi.

Bình Luận (0)
Comment