“Khi đó ta đã hỏi sư tôn, cái gì là tiêu dao tự tại chân chính? Được chứng trường sinh có thể gọi là tự do? Sư tôn trầm mặc rất lâu rồi thổn thức nói “Trời khoá chúng sinh, không ai có thể trốn. Dù là cường giả Trường Sinh kỳ vẫn hãm trong lao tù. Trước đây thập tông Tiên đạo lật đổ Huyền Thiên giáo nhưng lại không lật đổ hoàn toàn”. Lúc ta muốn hỏi nữa thì hắn lại không chịu nhiều lời.”
Lý Phàm nghe được thì trong lòng chấn động không thôi: “Cường giả Trường Sinh kỳ vẫn không được tự do?”
Triệu sư tỷ nhìn dáng vẻ thất thần của tình lang, không khỏi an ủi: “Lần này bọn họ cùng nhau biến mất nói không chừng còn là chuyện tốt. Ít nhất là đã chứng minh Trường Sinh kỳ có khả năng chém đứt gông xiềng, chân chính siêu thoát.”
Lý Phàm nghĩ thật lâu, cuối cùng gật đầu: “Sư tỷ, đến lúc đó hai chúng ta song song chứng đạo, phá giới mà đi, từ đó song túc song phi, tiêu dao tự tại, cũng có thể lưu lại một đoạn ca tụng ở Huyền Hoàng giới.”
Trên mặt Triệu sư tỷ nổi lên áng mây hồng.
Tình ập đến, hai người lại song tu.
…
Các thiên tôn biến mất ảnh hưởng cực kỳ sâu xa đến bố cục của Huyền Hoàng giới hiện nay.
Sau khi xử lý tang sự xong, Đại Đạo tông lại rơi vào trong vòng xoáy tranh đoạt vị trí chưởng môn.
Chuyện xảy ra đột ngột, sợ rằng ngay cả bản thân Phương Định Ca cũng không dự liệu được mình lại bỗng dưng mất tích. Bởi vậy căn bản vẫn chưa định ra người được chọn cho vị trí chưởng môn đời tiếp theo.
Mà đệ tử đích truyền của Phương Định Ca chỉ mới có tu vi Hóa Thần, sao lại có thể gánh vác trách nhiệm chưởng môn?
Sau khi hai tiền bối Trưởng Sinh cảnh vẫn còn tồn tại trong môn đều tỏ vẻ bản thân không có ý kế thừa vị trí chưởng môn, một đám trưởng lão phía dưới sôi nổi nhìn chằm chặp.
Thế là tranh đấu không thể tránh khỏi.
Những năm này, sư tôn Triệu sư tỷ Trương Vọng Sương đã đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo. Hắn tự nhiên cũng có tham vọng với chức chưởng môn kế nhiệm.
Đấu tranh quyền lực thường rất tàn khốc.
Một năm sau, mọi chuyện đều kết thúc.
Trương Vọng Sương bởi vì nội tình trong môn kém hơn một ít, tiếc nuối bại trận.
Chưởng môn Đại Đạo tông do Quý Trường Tịch của mạch Thiên Thần kế thừa.
Tranh đấu trong tông môn tuy không đến mức liều mạng ngươi chết ta sống, nhưng mà nguyên khí đại thương thì ắt không thể tránh khỏi.
Sau khi Quý Trường Tịch lên làm chưởng môn thì không hề tiến hành cải cách quyết đoán gì. Mà là lấy khôi phục nguyên khí, khôi phục thực lực làm chủ.
Đồng thời vì ứng đối tình huống đệ tử trong môn dần điêu linh, hắn còn đặc biệt hạ lệnh, nới lỏng yêu cầu thăng cấp của đệ tử ngoại môn. Cũng mỗi ba năm cử hành một cuộc thi đấu nội môn, coi ưu khuyết của đệ tử bồi dưỡng trở thành một tiêu chuẩn khảo hạch quan trọng.
Dưới loại tình huống này, Triệu sư tỷ đánh nhiều thắng nhiều trong thi đấu từ từ trở thành viên minh châu lấp lánh nhất trong đệ tử hậu bối của Đại Đạo tông.
So với nàng, Lý Phàm thắng ít bại nhiều thì lại có vẻ như chẳng khác gì người thường.
Minh châu đẹp nhất chỉ có anh hùng mạnh nhất mới xứng nắm giữ.
Lý Phàm biểu hiện bình thường như thế còn cả ngày đi theo phía sau Triệu sư tỷ tự nhiên khiến một số đệ tử trong môn vô cùng bất mãn.
Rất nhiều tuấn kiệt sôi nổi ngứa mắt sự tồn tại Lý Phàm, khởi xướng theo đuổi mãnh liệt Triệu sư tỷ.
Thậm chí Trương Vọng Sương vốn có thái độ coi như tạm được với Lý Phàm cũng chậm rãi sinh ra chuyển biến.
Lý Phàm phát giác được nguy cơ, quyết định nhanh chóng.
Trong một buổi trưa nắng vàng rực rỡ, hắn đã cầu hôn Triệu sư tỷ.
Không có thiên tài địa bảo hay pháp khí tuyệt thế gì.
Chỉ thâm tình nhìn chăm chú vào nàng, nói: “Sư tỷ, làm đạo lữ của ta đi. Từ nay về sau, chúng ta nắm tay cùng cầu trường sinh.”
Không mảy may do dự, Triệu sư tỷ đồng ý ngay.
Sau đó dưới phản đối của tập thể gần như trên dưới toàn tông, Triệu sư tỷ kiên quyết dứt khoát gả cho Lý Phàm.
Hôn sự làm vô cùng tằn tiện, thậm chí có phần đơn sơ.
Nhưng sư tôn của nàng Trương Vọng Sương cuối cùng vẫn có mặt. Hắn nhìn đôi tân nhân phía dưới, thoáng thở dài. Sau đó miễn cưỡng lộ ra nụ cười.
Đêm đó, vô số đệ tử Đại Đạo tông tan nát cõi lòng uống thả cửa say mèm. Thậm chí xảy ra rất nhiều chuyện ẩu đả.
Đáng nhắc tới là, sở dĩ nhiều đệ tử trẻ tuổi của Đại Đạo tông nhất vãng tình thâm với Triệu sư tỷ không chỉ vì dung mạo và thực lực của nàng trong cùng thế hệ đều là nhất kỵ tuyệt trần.
Càng quan trọng hơn là, sau khi tu hành “Thiên Địa Giao Chinh Phú”, mị lực giống cái toát ra trên người Triệu sư tỷ trong lúc lơ đãng càng thêm rung động lòng người. Gần như khiến người ta khó mà chống cự.
Hơn nữa, trong mắt người ngoài, nguyên âm của Triệu sư tỷ chưa phá, nghiễm nhiên vẫn là một xử nữ.
Vì vậy cho dù nàng một mực sớm chiều ở chung với Lý Phàm lại vẫn không thiếu có người theo đuổi siêng năng không ngừng.
Sau khi đại hôn qua đi, trải qua Lý Phàm nhắc nhở, Triệu sư tỷ loại trừ ngụy trang.
Cùng lúc không ít người lại lần nữa tan nát cõi lòng lại vẫn có người si tình chưa từ bỏ ý định.
Bởi vì sau khi vị thiếu nữ ngây ngô rút đi, phong tình thiếu phụ trong mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười càng khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.