Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 820 - Chương 820. Thiên Tài Trong Đầu Tư (2)

Chương 820. Thiên tài trong đầu tư (2) Chương 820. Thiên tài trong đầu tư (2)

Hà Chính Hạo nghe vậy thì vỡ lẽ.

“Cuối cùng một trăm triệu độ cống hiến này nên xử lý thế nào. Đại nhân ắt đã có an bài từ sớm. Hà đạo hữu vẫn luôn làm tốt việc mà đại nhân phân phó, hoàn thành quyên góp độ cống hiến.”

“Sau đó chờ đợi chỉ thị của đại nhân là được.”

“Nhớ kỹ, những người làm thuộc hạ như chúng ta kiêng kỵ nhất là tự quyết định, tự cho là thông minh.” Cao Viễn khuyên nhủ.

“Lần này may là đạo hữu chọn đến đây hỏi ta chú không phải hoảng loạn cuống cuồng dùng ngọc giản phân thân kia, bẩm báo với đại nhân.”

“Nếu không chỉ sợ lần khảo nghiệm này của đạo hữu xem như thất bại rồi.” Cao Viễn khuyên nhủ.

Hà Chính hạo nhíu mày suy tư một phen, cũng hít vào một hơi lạnh, vội vàng đứng lên thi lễ với Cao Viễn một cái.

“Đa tạ Cao huynh ra tay cứu giúp, sau này nếu có việc chi cần đến Hà mỗ, cứ mở lời!”

“Ha ha, Hà huynh nặng lời rồi. Sau này làm việc cho đại nhân, hai người chúng ta còn cần chăm sóc nâng đỡ lẫn nhau mới phải.” Cao Viễn cực kỳ khách sáo trả lời.

Hà Chính Hạo được Cao Viễn chỉ điểm, cuối cùng mới yên tâm.

Sau đó hắn lại tiếp tục vội vã trở về, tiếp tục tiến hành kế hoạch góp vốn của mình.

Còn Cao Viễn nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Hà Chính Hạo, ánh mắt khó giải thích.

Sở dĩ hắn năm lần bảy lượt lôi kéo Hà Chính Hạo cũng bởi vì nhận ra người này chiếm vị trí đặc biệt trong mắt Bí sứ đại nhân.

Tuy đều là “công cụ” nhưng không thể nghi ngờ “công cụ” cũng có nỗi lo giữa gần và xa.

Người nào dùng thuận tay, luôn theo thói quen lần này còn cần tới.

Mà Hà Chính Hạo hình như chính là tồn tại như thế.

Không nhắc đến chút suy nghĩ thấy rõ lòng người của Cao Viễn, tầm mắt quay trở lại cạnh Hà Chính Hạo.

Hắn trong trạng thái tinh thần không yên lại dùng thời gian khoảng chừng mười ngày, cuối cùng đã hoàn thành góp vốn một trăm triệu độ cống hiến.

Sau đó, hắn cứ dựa theo lời căn dặn của Cao Viễn, lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh kế tiếp của Lý Phàm.

Khoảng thời gian này cũng có vài khó khăn tương ứng.

Bởi vì, tuy nghe vào có hợp lý thế nào thì đó cũng chỉ là suy đoán của bản thân Cao Viễn mà thôi.

Về việc rốt cuộc Bí sứ đại nhân nghĩ thế nào…

Ai có thể nói đúng thật sự cho được?

Nói không chừng, liệu hắn có suy nghĩ để Hà Chính Hào vận hành một trăm triệu độ cống hiến kia chăng?

Tuy mặt ngoài nhìn qua Hà Chính Hạo vẫn giữ mặt mũi bình tĩnh như cũ.

Thật ra trong đầu đã là nghìn vạn suy nghĩ, trong lòng thấp thỏm không thôi.

Cứ như tử tù sắp lên pháp trường, trong khoảng thời gian dần trôi qua, đợi chờ dày vò số mệnh cuối cùng của bản thân.

Khiến hắn thật sự được trải nghiệm một phen “tâm ma xâm chiếm” trong lời của tu sĩ cổ lão rốt cuộc là sự tình ra sao.

Cũng may, vận may của Hà Chính Hạo xem như không tệ.

Trong lúc hắn cảm thấy bản thân đã sắp không chịu đựng nổi nữa thì chợt cảm nhận được từng đợt dao dộng khác lạ truyền tới từ trong nhẫn trữ vật.

Há Chính Hạo vui mừng khôn xiết rối rít không quên điều chỉnh vẻ ngoài của bản thân, sau đó bận rộn cuống quít lấy tiểu nhân kim loại kia.

“Đại nhân, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?” Đặt tiểu nhân ở trước bàn, Hà Chính Hạo cung kính hỏi.

“Ngươi dùng một trăm triệu độ cống hiến quyên góp được nhanh chóng hoàn thành việc thu mua các vật tư dựa theo danh sách này.”

Từ tượng đắp bằng kim loại truyền ra giọng nói của Lý Phàm.

“Không nhất thiết phải mua từ trong Thiên Huyền Kính, một vài thứ khác chất lượng có vài khuyết điểm nhỏ nhưng giá cả thấp hơn rất nhiều, cũng có thể xem xét cân nhắc ưu tiên.”

“Không lâu sau này, chờ giá cả của những món đồ này tăng lên cao, ngươi lại bán ra.”

Sau khi giao phó xong, giọng nói của Lý Phàm dần tan biến.

Mà trong đầu Hà Chính Hạo lúc này lại trở nên trống rỗng, như có tiếng sấm đùng đoàng.

“Cao Viễn đoán sai rồi!”

“Lần này Bí sứ đại nhân thật sự định giao một trăm triệu độ cống hiến cho ta vận hành!”

Sau khi dòng suy nghĩ bị trì hoãn trong phút chốc ngắn ngủi, Hà Chính Hạo chậm rãi hồi thần.

Có chăng lần này hắn không sợ hãi lẫn bất lực như trước đó.

Mà là hơi phấn khích và hăng hái một cách khó hiểu.

Tuy chỉ dựa vào năng lực của một người thì nhất định sức có mà không đủ.

Nhưng nếu có đại nhân chỉ điểm, vậy thì chẳng sao nữa rồi!

Con đường đầu tư nói trắng ra thật sự cũng rất đơn giản.

Đơn giản chỉ là hơn thua nhau ở thông tin mà thôi.

Chỉ cần sớm biết được tin tức mà người khác không biết, tiếp theo, dù là đầu heo cũng có thể nằm kiếm tiền!

Cơ thể Hà Chính Hào khẽ run lên, trong đầu nhanh chóng đọc thầm danh sách Lý Phàm cung cấp.

“Thiên Dũ đan, Bạo Khí tán, Sát Ý Phong Ma đan…”

“Thiên Cương giáp chế thức, Thần Vũ Lôi…”

“Trận đồ Bách Chiến…”

Hà Chính Hạo càng đọc chân mày càng khóa chặt, mặt mũi tràn đầy nghi ngờ.

Hoàn toàn không giống với những gì hắn suy đoán.

Trước đây Hà Chính Hạo cho rằng vật tư mà Lý Phàm bảo mua sắm sẽ là một vài loại nguyên vật liệu thạch khoáng, linh mộc thảo dược hiếm thấy gì đó.

Bởi vì chủ tọa toàn cục nắm giữ Thiên Huyền Kính, biên độ dao động giá cả của những thứ này cũng sẽ không quá lớn.

Tối đa cũng chỉ nằm trong khoảng trên dưới hai mươi phần trăm mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment