“Ba vạn độ cống hiến.” Hủ Mục trầm giọng nói.
Có lẽ hắn sợ Lý Phàm chê đắt, hắn lại nói tiếp: “Bên ta còn có một số Kim Đan đơn pháp, giá cả hời hơn, chỉ cần một vạn năm độ cống hiến. Đương nhiên, nếu ngươi cần số lượng lớn, giá cả cũng có thể thương lượng lại.”
“Đúng rồi, giao dịch bằng linh thạch. Ta không nhận chuyển khoản trực tiếp độ cống hiến.” Lý Phàm đang tự hỏi, chưa trả lời, Hủ Mộc đạo nhân lại nói tiếp.
Thứ Lý Phàm để ý tất nhiên không phải giá cả, mà là cách thức vị Hủ Mộc đạo nhân này xuất hiện hơi khả nghi.
Hơn nữa chuyện kiêng kị, phạm húy như buôn bán tu sĩ Kim Đan lại bàn bạc không hề che đậy, vô cùng thoải mái.
Giống như thứ giao dịch không phải hàng cấm, mà chỉ là hàng hóa vô cùng bình thường.
Điều quan trọng hơn, lúc này Lý Phàm sử dụng một thân phận tu sĩ không rõ lai lịch.
Hắn tuyệt đối không biết nội tình Lý Phàm.
Nhưng Hủ Mộc đạo nhân vẫn không hề kiêng nể…
Hắn không sợ Lý Phàm là chấp pháp nằm vùng, âm thầm điều tra người trong Vạn Tiên Minh sao?
“Hai vạn tám cũng được.” Hủ Mộc đạo hữu thấy Lý Phàm chậm chạp không trả lời, vì thế hắn chủ động hạ giá.
Lúc này Lý Phàm mới thuận thế giả bộ như do dự, gật đầu: “Thành giao.”
Giả bộ thu hồi vào nhẫn trữ vật, thực chất trực tiếp để ‘Hoàn Chân’ hấp thu.
Trên màn hình ‘Hoàn Chân’ tiến độ mở khóa điểm neo tăng lên 0,5%.
“Cứ tính như vậy, cần có đủ 200 viên Kim Đan hoàn chỉnh. Đây là xét dưới tình huống hấp thụ Kim Đan song pháp. Nếu chỉ là Kim Đan tầm thường, sợ rằng số lượng cần càng nhiều hơn.”
“Thủ đoạn thông thường không thể tích lũy được nhiều như vậy.”
“Trừ khi ta dám mạo hiểm thiên hạ đại sơ suất, hóa thân tà ma, tùy ý giết hại tu sĩ Kim Đan…”
Ý niệm này vẫn lóe lên trong đầu đã bị Lý Phàm loại bỏ.
“Hủ Mộc đạo hữu.” Lý Phàm ho nhẹ, không trực tiếp nói thỉnh cầu giao dịch lần tiếp, mà dò hỏi hắn nghi ngờ trong lòng.
Ai ngờ Hủ Mộc đạo nhân thế mà xem thường: “Đạo hữu yên tâm, chúng ta không giống tên Trương Đức Bưu tầm thường kia.”
“Kim Đan được chúng ta cung cấp có bảo đảm nguồn gốc, tuyệt đối không phải lo lắng chuyện về sau.”
“Cho dù bên trên tiên Minh tra xét cũng không thành vấn đề, đạo hữu cứ yên tâm!”
Hắn vỗ ngực, luôn miệng cam đoan.
Sức lực rất lớn, thậm chí Lý Phàm nghi ngờ hắn có thể trực tiếp đập tan bản thân thành từng mảnh.
“Không thể chứ?”
Tuy nhiên đáp án đối phương đưa ra cũng vượt xa ngoài dự liệu của Lý Phàm, trên mặt hắn đầy vẻ không tin: “Viên Kim Đan lúc này rõ ràng mới móc ra từ thể nội tu sĩ không lâu…”
“Hành vi cực kỳ tán ác như vậy, đừng nói đến Vạn Tiên Minh chúng ta, ngay cả Ngũ Lão hội e rằng cũng không thể mặc kệ?”
“Nếu không phải ta có nguyên nhân đặc thù vậy nên nhu cầu cấp bách, ta cũng không bao giò động đến chuyện táng tận lương tâm này!”
Lý Phàm ngôn từ chính nghãi nói.
Gỗ mục đạo nhân lạnh lẽo cười, cũng không phản bác lời giảo biện của Lý Phàm.
Mà hắn chợt hỏi một câu không đâu: “Nếu những tu sĩ Kim Đan này đều tự nguyện thì sao?”
“Tự nguyện cũng không…”
Lý Phàm chợt sửng sốt.
“Tự nguyện! Sao có thể?”
Trong lòng quả thật bị chấn kinh bởi lời nói của Hủ Mộc đạo nhân, Lý Phàm giả bộ mặt mày tràn ngập vẻ kinh hãi, trừng to hai mắt nhìn đối phương.
“Có cầu ắt có cung.”
“Từ khi trật tự Huyền Hoàng giới trùng kiến đã qua nhiều năm như vậy, xuất hiện người làm nghề này như chúng ta không phải chuyện mới mẻ.”
Hủ Mộc đạo nhân hơi lắc đầu, giải thích cho Lý Phàm.
“Làm giống Trương Đức Bưu, móc Kim Đan từ thi thể tu sĩ, hiệu suất thật sự quá thấp.”
“Chưa nói đến việc nơi nào có nhiều thi thể tu sĩ Kim Đan vẫn lạc như vậy.”
“Sau khi tu sĩ chết còn phải trả đạo cho trời. Tuy nói Kim Đan được ngưng tụ từ cảm ngộ pháp tắc thiên địa của tu sĩ, nhưng dù sao vẫn phải lấy thiên địa kỳ vật làm nền tảng.”
“Sau khi trả đạo cho trời, pháp tắc ngưng tụ trong Kim Đan đã mất căn cơ. Chất lượng Kim Đan không chỉ giảm sút nhiều, mà còn có nguy cơ tiêu tán, không thể bảo tồn trong thời gian dài.”
Dường như đac chạm đến lĩnh vực chuyên ngành, Hủ Mộc đạo nhân nói rõ ràng rành mạch.
Trên mặt hắn cũng toát ra một tia sắc thái hiếm thấy, nếp nhăn căng thẳng cũng lơ đễnh giãn bớt.
“Nhưng tất cả vấn đề và phiền phức này, chỉ cần tu sĩ tự nguyện thì có thể giải quyết dễ dàng.”
“Lúc tu sĩ còn sống thời điểm, mổ lấy Kim Đan thì sẽ không phát động ác ý thiên địa. Có nền tảng là thiên địa kì vật, Kim Đan có thể bảo tồn lâu dài.”
“Tuy tu sĩ sẽ mất một thân tu vi, không khác gì người phàm. Nhưng chẳng qua chỉ là Kim Đan kỳ thôi, tu luyện lại từ đầu không tốn bao nhiêu công sức!”
“Tài nguyên đầy đủ thì nhiều nhất mười năm đã có thể ngưng tụ phát triển Kim Đan mới một lần nữa.”
“Ừn, tuy chu kỳ sản xuất vẫn hơi dài, nhưng với số lượng tu sĩ hiện tại của chúng ta cũng có thể thu được hàng năm mấy trăm viên Kim Đan.”
Hủ Mộc đạo nhân nói lời khiến người khác rùng rợn bằng giọng nói vô cùng bình thản.
“Lâu dài, ổn định, vô hạn. Tên Trương Đức Bưu ăn may mấy lần có thể so sánh được sao?”
“Không so được!”
“Vậy nên nếu đạo hữu có nhu cầu, nhất định phải ưu tiên chúng ta trước!”
Hủ Mộc đạo nhân nhìn Lý Phàm, trong mắt hiện lên một tia nóng bỏng.