Ngay cả ngọc giản phân thần của Lý Phàm cũng có một phần ý thức tâm linh của hắn để vào.
Cho nên, tuy Ngũ Lão hội không nói rõ ràng, nhưng Lý Phàm vẫn đoán được, trong thiên tôn này nhất định ẩn chứa một ít uy năng của năm Trường Sinh thiên tôn.
Thật hoàn hảo khi sử dụng để đánh lừa người khác, thuận tiện thăm dò sự thật Mặc Sát.
“Cũng không biết ta sử dụng tượng thiên tôn hiển thế theo cách này. Không biết yêu cầu cuối cùng của ta là Ngũ Lão hội che giấu tung tích ngự sử Phác Hiền Chân Chu lẻn vào Vạn Tiên Minh dọc theo tường chắn sương trắng, làm loạn ở các nơi có thỏa mãn được không nữa?”
Lý Phàm thầm ngẫm nghĩ.
Tuy theo giao dịch với Ngũ Lão hội gián điệp nói, mệnh lệnh từ tượng thiên tôn hiển thế gần như tương đương với mệnh lệnh của thiên tôn. Chỉ cần không gây nguy hiểm cho sự thống trị của Ngũ Lão hội thì sẽ kiên quyết thực hiện.
Tuy nhiên lúc này cách lúc Ngũ Lão hội và Vạn Tiên Minh mới đàm phán không lau, mà người sử dụng Lý Phàm lại gần như chơi xỏ Ngũ Lão hội một phen.
Thật khó để nói liệu tất cả mệnh lệnh có được thực hiện hay không.
“Dù thế nào đi nữa, mục tiêu của ta đã đạt được. Hoàn toàn đảo loạn tình thế, nhiều lực lượng đồng thời bùng nổ, cộng thêm sự cản trở của Loạn Tự Quyết, thực sự là một mớ hỗn độn.”
“Cho dù muốn truy tra, chỉ sợ cũng bất lực.”
Lý Phàm đã khôi phục lại hình dáng ban đầu thầm nghĩ.
“Tu sĩ Thiên Cơ tông Lý Phàm trước kia đã chết. Những gì tồn tại bây giờ chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh bình thường mà thôi.”
Lý Phàm biết cái chết không thể hiểu được này và sự biến mất của hàng trăm triệu độ cống hiến trong tài khoản chắc chắn sẽ làm dấy lên nghi ngờ của nhiều người.
Nhưng...
Vậy thì sao chứ?
Người cũng đã chết rồi. Còn là chết trong chiến trường chiến đấu của rất nhiều đại năng.
Làm sao tra?
Ai dám tra?
Chắc hẳn chỉ có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
“Chỉ cần ẩn náu trong Trường Sinh cốc một thời gian, tất cả những điều này sẽ bị lãng quên.”
“Đến lúc đó, cho dù ta nghênh ngang nói mình là Lý Phàm, chỉ e là cũng chẳng có chút sóng gió nào.”
...
Đôi mắt của Lý Phàm lóe lên ánh sáng, bay nhanh về phía Trường Sinh cốc.
Sau nửa tháng, cuối cùng cũng tới mục đích.
Trong sương trắng phệ nguyên, tìm thấy dấu vết do Liễu lão để lại, phá bỏ phong ấn, cuối cùng tiến cũng vào Trường Sinh cốc.
Linh khí thuộc tính mộc dồi dào đập vào mặt hắn, khiến Lý Phàm không khỏi nheo mắt hưởng thụ.
“Thiếu chủ, ngươi đến rồi!”
Cảm nhận được khí tức của Lý Phàm, Liễu Tam nhanh chóng bay tới chào đón.
“Mọi việc ổn chứ?” Hắn hỏi.
Lý Phàm gật đầu, nhưng cũng không nói nhiều.
Liếu Tâm rất tin tưởng Lý Phàm nên không hỏi thêm.
“Mấy năm nay lấy ngủ đông làm chủ, trừ khi cần thiết nếu không sẽ không ra ngoài, dành toàn lực để luyện chế Trường Sinh đan” Lý Phàm xác định phương châm hành động cho đoạn thời gian kế tiếp.
Liễu Tam đồng ý ngay.
“Ngoài Trường Sinh đan ra, ta phát hiện còn có một số loại đan dược khác có thể bán được giá tốt.” Liễu Tam đề nghị.
“Ta thấy hình như tâm trạng của tu sĩ tân pháp rất dễ dao động. Trong Trường Sinh cốc có đủ loại dược liệu, ta có thể luyện chế ‘Thái Thượng Vô Tình đan’ trong lúc rảnh rỗi.”
Liễu Tam giới thiệu công dụng của đan này cho Lý Phàm.
Rất giống với Lam Viêm trước đây của Lý Phàm, đều có thể giữ cho người dùng ở trạng thái gần như hoàn toàn tỉnh táo.
Không chỉ có thể phát huy hai trăm phần trăm chiến lực mà còn có thể tạo ra tác dụng thần kỳ khi đột phá bình cảnh hay đốn ngộ.
Lý Phàm nghe xong rất hài lòng.
“Liễu lão ngươi nói rất đúng. Đan dược này chắc chắn sẽ được đón nhận nồng nhiệt trong Vạn Tiên Minh.”
“Nhưng đừng theo đuổi chất lượng quá, tận lực luyện chế loại có dược lực thấp chút là đủ rồi.”
Lý Phàm dặn dò.
“À đúng rồi.”
Dường như nhớ ra gì đó, Lý Phàm lại giới thiệu về Vẫn Tiên cảnh cho đám người Liễu Tam.
“Liếc mắt ánh vạn năm, sau chết tự thành giới?”
“Sao có thể như vậy?”
Liễu Tam khiếp sợ vì sự thật khó tin mà Lý Phàm miêu tả.
“Huyền Hoàng giới sao có thể có Chân Tiên tồn tại được? Tại sao bọn ta lại chưa bao giờ nghe nói đến điều đó?”
Ngay cả khi là một cường giả Hợp Đạo, sau khi nghe về sự tồn tại của ‘Vẫn Tiên cảnh’, biểu hiện của Liễu Tam cũng không tốt hơn Lý Phàm là bao.
Lý Phàm khẽ cười nói: “Liễu lão không cần hoài nghi, việc này chắc chắn một trăm phần trăm, ta đã tự mình trải nghiệm một phen rồi.”
“Tận mắt nhìn thấy vẫn giống hệt như trước đây, không hổ danh là Chân Tiên.” Hắn lắc đầu rồi nói với vẻ xúc động.
Lý Phàm nói như vậy, Liễu Tam đã hoàn toàn bị thuyết phục, đồng thời trong lòng càng rung động.
Đột nhiên dường như hắn nghĩ đến điều gì, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn: “Thiếu chủ, ngươi vừa nói trong Vẫn Tiên cảnh chính là hình chiếu chân thật của Huyền Hoàng giới thượng cổ. Vậy điều này có phải là trong Vẫn Tiên cảnh vẫn sẽ có Dược Vương tông trước đây không?”
“Lão tông chủ, thậm chí ngươi ta, cùng với các tu sĩ còn lại của Dược Vương tông...”
“Lúc chúng ta thăm dò cũng có thể gặp được bọn họ không?” Giọng nói của Liễu Tam có chút run rẩy, chầm chậm hỏi.
Lý Phàm trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu, đưa ra câu trả lời khẳng định chắc nịch.
Trong lịch sử của Huyền Hoàng giới chuyện này quả thật đã từng xuất hiện, sau khi tu sĩ thượng cổ ngủ say tiến vào Vẫn Tiên cảnh, gặp được một “bản thân” khác.