Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 966 - Chương 966. Thản Nhiên Lập Kế Hoạch

Chương 966. Thản nhiên lập kế hoạch Chương 966. Thản nhiên lập kế hoạch

Tuy nhiên, không có hiện tượng kỳ ảo nào như “hai người không thể gặp nhau” hay “cảm ứng lẫn nhau”. Suy cho cùng, khi cổ tu sĩ đến hiện tại thì mọi chuyện trong quá khứ đều đã trôi qua. Những gì có trong Vẫn Tiên cảnh chỉ là sự phản ánh của quá khứ tại một thời điểm nhất định. Ngoài nỗi buồn và cảm xúc trong lòng, việc gặp gỡ một bản thân khác cũng không khác gì gặp gỡ những sự tồn tại khác.

Tương tự như vậy, các “dân bản địa” trong Vẫn Tiên cảnh sẽ không lầm tưởng những tu sĩ từ thế giới bên ngoài bước vào là hình ảnh phản chiếu quá khứ của bọn họ. Ngay cả khi ngoại hình và khí tức giống hệt với quá khứ của mình thì cũng không được. Sẽ chỉ nghĩ rằng được ngụy trang dưới dạng một loại thần thông nào đó.

Tuy nhiên, Lý Phàm đã từng nhìn thấy một đoạn thảo luận như vậy trong phần ‘tìm tiên’ của Thiên Huyền Kính. Nói như vậy, nếu có một tu sĩ sống từ thượng cổ cho đến nay, đồng thời tu luyện đến trình độ cao thâm khó có thể tưởng tượng.

Có lẽ có thể đạt được “chiếu rọi vạn cổ, vĩnh hằng tự tại”.

Cái gọi là ‘vĩnh hằng tự tại’ có nghĩa là khi một tu sĩ siêu thoát khỏi dòng chảy thời gian thì có thể khiến cho quá khứ, hiện tại và tương lai cùng vận hành. Cái gọi là trên nút thời gian đều siêu thoát tương lai. Bằng cách này, hình chiếu trong Vẫn Tiên cảnh có thể được coi là cùng một người với bản tôn.

Tuy đó chỉ là một loại tưởng tượng nào đó, nhưng đó là mục đích cuối cùng của tu sĩ truy cầu điểm cuối của đạo đồ. Vì vậy, khiến mọi người bàn tán có hơi say sưa.

Một số tu sĩ còn cho rằng nếu những nhân vật bực này thật sự có lưu giữ, e là thời không đã hình thành một vòng lặp từ lâu. Sao chỉ là một Chân Tiên đã có thể tiến vào bên trong Vẫn Tiên cảnh? Thế nên việc phỏng đoán rằng hình chiếu ở Vẫn Tiên cảnh có thể là bản tôn ở thế giới thực, chung quy chỉ là một nghịch lý.

...

Lý Phàm giải thích đại khái cho Liễu Tam, tuy Liễu Tam ngoài mặt gật đầu nhẹ nhõm nhưng hắn vẫn nóng lòng muốn bước vào Vẫn Tiên cảnh để tự mình thử.

Thấy vậy, Lý Phàm cũng không để ý, chỉ lắc đầu cười nhẹ, sau đó cẩn thận nói cho hắn các bước tiến hành nghi thức.

“Phúc sinh, Huyền Hoàng Thiên Tôn!” Không có chút nào phòng bị, Liễu Tam phát động nghi lễ ngay trước mặt Lý Phàm, tiến vào bên trong Vẫn Tiên cảnh.

Lý Phàm hơi híp mắt lại, nhìn về phía bầu trời.

Có vẻ như vì đã thăng cấp ‘Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú’ nên các giác quan của Lý Phàm sắc bén hơn trước.

Ngay khi ý thức của Liễu Tam biến mất, Lý Phàm nhận thấy rõ ràng dường như có một bóng đen lướt qua bầu trời trong thế giới thực.

“Không phải ảo giác. Vẫn Tiên cảnh...”

Cái bóng chỉ xuất hiện trong giây lát rồi biến mất khỏi nhận thức, nhưng Lý Phàm không rời mắt đi trong một thoáng thời gian dài.

Từng dạo trên diễn đàn ‘tìm tiên’ rất lâu, Lý Phàm biết, trên đời có không ít tu sĩ đã từng nỗ lực tìm kiếm dấu vết của Vẫn Tiên cảnh trong thế giới hiện thực.

Nhưng nghe nói, đều thất bại mà không có ngoại lệ.

Chỉ biết sự tồn tại của nó, biết được phương pháp tiến vào bên trong.

Nhưng cũng không cách nào quan sát đánh giá được.

Thế mà, Lý Phàm chỉ với tu vi Nguyên Anh, hiện tại thế mà phá vỡ quy luật này.

“Những trải nghiệm trước đây của ta khi gặp Vẫn Tiên cảnh khác hẳn với người thường. Liên tục tái sinh và lặp lại một cảnh tượng nào đó mà không biết lý do.

Bây giờ xem ra, có lẽ có liên quan đến Huyền Hoàng Chú.”

“Truyền thừa Chân Tiên, di niệm Chân Tiên. Hoặc thực sự có mối liên hệ nào đó giữa cả thứ này.”

“Đã lâu rồi ta mới tiến vào Vẫn Tiên cảnh, hy vọng lần này, với sự gia trì của Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú, có thể mang đến cho ta một ít bất ngờ.”

Lý Phàm thầm suy nghĩ nói.

Tiếp theo, hắn không hành động vội vàng. Trong khi chờ Liễu Tam tỉnh lại, hắn đi dạo quanh Trường Sinh cốc một vòng.

Trong cốc bị trận pháp chia thành các khu vực riêng biệt, được sử dụng để trồng các loại linh thực thảo khác nhau. Không hổ danh là bí cảnh đã bị phong ấn mấy ngàn năm, cho dù bị pháp trận ngăn cách, Lý Phàm vẫn có thể cảm nhận được sinh cơ đến từ linh điền bên trong.

Thỉnh thoảng có tu sĩ của Dược Vương tông qua lại, sử dụng bí pháp chọn lựa những nguyên liệu phù hợp để luyện chế đan dược.

Trong không gian rộng mở phía xa, có thể mơ hồ nhìn thấy nguyên mẫu của một số kiến trúc sắp thành hình.

Đó là chúng đệ tử dưới sự chỉ huy của Phương Tái Tề xây dựng tông môn Dược Vương tông mới.

“Vậy mà rất có chút khí thế.” Lý Phàm gật đầu tán thưởng.

Sau sự cố biển Tùng Vân, cần xem xét lại kế hoạch tương lai của mình.

Mục tiêu chủ yếu có hai điều.

Thứ nhất, nghĩ biện pháp thu hoạch được phần sau Nguyên Anh của “Tọa Sơn Quyết”.

Bởi vì kiếp này, Vạn Tiên Minh chưa hề bày ra “Kế thiên tôn thật giả” để dụ dỗ những gián điệp rình rập. Vì vậy, không có chuyện Ngũ Lão hội mạo hiểm phái cường giả Hợp Đạo đi kiểm tra, cuối cùng, giữa hai bên nổ ra một trận chiến lớn, Cực Thành tiên tôn bị ám hại, tuổi thọ sắp hết.

Vì vậy, nếu muốn có được ‘cận pháp ngọc bài’ để nhìn thấy Diễn Pháp Giác, cần phải tìm cách khác.

Tuy nhiên, Lý Phàm đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc này nên đây không phải là vấn đề lớn.

Bình Luận (0)
Comment