Nhìn động tác bọn họ giống như đang chạm trổ một loại trận pháp nào đó trên mặt đất.
“Liễu lão, các ngươi đang làm gì đấy?” Cẩn thận quan sát một lát, vậy mà không thể nhận ta lai lịch trận pháp này, Lý Phàm không khỏi hiếu kỳ hỏi.
“Hì hì, đây chính là chủ ý của ta.” Không đợi Liễu Tam nói chuyện, Phương Tái Tể đã cướp tranh công nói.
“Tuy diện tích thế giới này khá rộng lớn, đủ để các đệ tử hoạt động thoải mái. Nhưng dù sao linh khí quá loãng, ở lâu sẽ tu hành bất lợi. Mà trong Trường Sinh cốc, linh khí vô cùng nồng đậm. Vậy nên chúng ta kế hoạch chuyển một phần linh khi từ Trường Sinh cốc đến nơi này. Đương nhiên, tất cả phải dưới điều kiện không ảnh hưởng đến sự sinh trưởng thảo dược bên trong Trường Sinh cốc.” Phương Tái Tể bổ sung.
Lúc này Liễu Tam cũng nói: “Để an toàn…, ta đã mệnh lệnh các đệ tử tiến hành điều tra, xem có thông đạo khác tồn tại hay không. Một khi phát hiện, ta và lão Phương sẽ liên thủ, phong tỏa thông đạo.”
“Cứ như vậy, bên ngoài chỉ có thể tiến vào nơi đây từ Trường Sinh cốc. Mà một khi Trường Sinh cốc bị tập kích, chúng ta không thể ngăn cản. Đến lúc đó cũng chỉ có thể mở lại thông đạo, thong dong rút lui.”
“Như thế, sự an toàn Dược Vương tông chúng ta được cam đoạn chắc chắn!”
Vẻ mặt Liễu Tam đắc ý giải thích.
“Làm phiền hai vị lo lắng.” Lý Phàm nghe vậy, cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng hài lòng, gật đầu nói.
Sau khi giao công việc liên thông Trường Sinh cốc và Thú Chủng giới cho hai người Liễu Tam quản lý, Lý Phàm cầm theo lông vũ Huyền Điểu chứa thiên vận đầy bằng một tiểu thế giới.
Lần thứ hai đi tới bên cạnh tượng đá Hàn Dịch.
Cảm nhận được lực hấp dẫn to lớn ập tới, Lý Phàm vừa động tâm niệm, không ngừng có khí vận từ lông vũ Huyền Điểu trào ra, triệu tiêu lực hấp dẫn.
Đồng thời tốc độ nhanh đến cực hạn, bay về hướng Hàn Dịch.
Mỗi một tấc tiến lên, lực hấp dẫn khí vận truyền đến xung quanh ngày càng mạnh.
Thiên vận thế giới cất chứa bên trong lông vũ Huyền Điểu điên cuồng tuôn trào như mở đê xả lũ, khiến Lý Phàm hơi biến sắc.
Khả năng hút khí vận của tượng đá Hàn Dịch này còn vượt qua tưởng tượng của hắn.
Nếu là tu sĩ tầm thường, e rằng chớp mắt đã bị hút khô toàn bộ khí vận. Vận rủi quấn thân, chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ!
E rằng dù là người đại khí vận như Hứa Khắc cũng không kiên trì được bao lâu.
Tuy nhiên…
Khí vận một cá thể đơn độc quả thật không thể chống đỡ được quá lâu trước mức độ hút khí vận này. Nhưng cả khí vận cả thế giới lại khác.
Dù sao, tốc độ tượng đá này hấp thụ khí vận phải có một giới hạn cao nhất. Ngay cả khi lúc này Lý Phàm nhanh chóng phi độn, đã sắp tới bên cạnh tượng đá, nhưng so sánh khi vận bị xói mòn mỗi khắc với trữ lượng bên trong lông vũ Huyền Điểu cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc thôi.
Lý Phàm tính toán, dù hắn đứng yên chỗ này để tượng đá thỏa thích hấp thụ, sợ rằng cũng cần ước chừng nửa ngày mới có thể bị bòn rút sạch sẽ!
“Đây gọi là, thần thông không bằng thiên mệnh!”
Lần thứ hai điều động thiên vận thế giới trong lông vũ Huyền Điểu, hình thành vùng phòng ngự bao quanh thân, bảo đảm bản thân an toàn tuyệt đối, lúc này Lý Phàm mới lẳng lặng đánh giá tượng đá Hàn Dịch phía trước.
Khuôn mặt hoảng sợ, ánh mắt tuyệt vọng, sinh động như thật.
Thời gian dường như đóng băng trên người hắn, dừng lại khoảnh khắc chịu vết thương trí mạng này.
“Hẳn là sau khi Hàn Dịch gặp Ngư Phụ mới mới trở thành dáng vẻ này. Đây là thủ đoạn Ngư Phụ hay là hiệu quả thiên vận Kinh?”
Lý Phàm không hành động thiếu suy nghĩ, mà cẩn thận quan sát.
“Sống không ra sống, chết không ra chết…”
“Kỳ lạ!”
Lần trước Lý Phàm thông qua Vân Thủy Huyễn Mộng Công mà có chút hiểu biết về “Thiên Vận Kinh”. Tuy nhiên trong đó dường như cũng không đề cập đến loại pháp môn biến hóa quỷ dị này.
Nếu nói đến thứ tương tự, hẳn là một pháp môn tên là thần thông ‘Trảm Vận Quy Khu’.
Khi gặp phải nguy cơ sinh tử có thể chặt đứt khí vận bản thân. Nói cách khác chặt đứt tất cả liên hệ với thế giới, tiến vào cảnh giới quy xu vô không vô ngã.
Trong trạng thái này, tuy nhục thân, tư duy hoàn toàn đình trệ. Nhưng nếu như lẩn trốn bên trong hư không, ở thế giới bên ngoài thì không thể bị người khác phát hiện.
Cảnh giới quy xu sẽ kéo dài trong thời gian khác nhau như mấy tháng thậm chi mấy năm, tận đến khi nguy cơ ngoại giới hoàn toàn đi qua mới từ từ khôi phục bình thường.
Đây xem như là một pháp môn có tác dụng phụ cực mạnh nhưng khả năng bảo mệnh cũng vô cùng xuất sắc.
“Có lẽ là công kích của Ngư Phụ và ‘Trảm Vận Quy Khu’ hỗ trợ lẫn nhau mới dẫn đến pho tượng đá này.”
Sau khi quan sát hồi lâu, Lý Phàm hơi hiểu được.
“Tuy Hàn Dịch thi triển thần thông bảo mệnh này, nhưng dù sao chênh lệch thực lực với Ngư Phụ quá lớn. Hắn chưa kịp tiến vào trạng thái quy xu đã bị chiêu thức Ngư Phụ đánh trúng.”
“Ừm…”
“Ngư Phụ có lẽ cũng không có sát ý với Hàn Dịch, chỉ muốn từ trong đầu hắn tìm được manh mối liên quan đến Thiên Sát Kiếm. Nhưng dù vậy, đó cũng không phải thứ Hàn Dịch có thể thừa nhận. Hắn bị tác động, biến thành dáng vẻ tượng đá như bây giờ.”
“Cái gọi là trảm vận, chính là trả lại khí vận cho trời, vứt bỏ khí vận. Mà hiện giờ lại trở thành hút khí vận từ ngoại giới.”