Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 102 - Chương 102. Thực Lực Tăng Vọt! Đại Chiến Siêu Phàm!

Chương 102. Thực lực tăng vọt! Đại chiến Siêu Phàm!
Chương 102. Thực lực tăng vọt! Đại chiến Siêu Phàm!

Đồng thời, trong đầu hắn cũng xuất hiện một bộ công pháp mới tinh. Cùng lúc đó, linh nguyên trong cơ thể cũng sôi trào lên, từ linh nguyên sắc bén do Kiếm Nguyên công ban đầu cô đọng ra, chuyển hóa thành linh nguyên hệ Hỏa đỏ rực như lửa, phát ra nhiệt độ cực kỳ cao.

Không chỉ có như thế, hắn đều đã học xong bí pháp được ghi lại trong Xích Diễm công, đạt đến cảnh giới tinh thông.

“Đây chính là công pháp Địa cấp cực phẩm sao? Còn khủng khiếp hơn trong tưởng tượng của ta nữa.”

Vương Bình cảm nhận được cường độ linh nguyên trong cơ thể mình thì mặt mũi tràn đầy chấn kinh.

Mặc dù, hắn đã sớm biết công pháp có phẩm cấp khác biệt, sẽ có chênh lệch rất lớn, nhưng hắn cũng không ngờ tới, Địa cấp hạ phẩm và Địa cấp cực phẩm lại có chênh lệch lớn như vậy.

Cường độ linh nguyên trong cơ thể hắn ít nhất cũng mạnh hơn gấp mười lần so với lúc trước.

Tăng lên cỡ như vậy đúng là nghe mà rợn người.

Vương Bình cũng nghi ngờ hiện tại hắn có thể vượt cấp đánh chết cường giả Bán Bộ Siêu Phàm cảnh hay không.

Đợi đến khi hắn đạt đến sáu thành kiếm ý thì hắn cũng cảm thấy mình có thể vượt cấp đánh chết cường giả Linh Hải cảnh.

“Ta thật sự bay xa quá rồi.”

Chẳng qua Vương Bình nhanh chóng tỉnh táo lại, cười khẽ một tiếng.

Siêu Phàm đại cảnh và Linh Nguyên cảnh hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, muốn vượt cấp chém giết tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh chắc chắn không đơn giản như vậy.

Dù sao dưới Siêu Phàm cảnh đều là sâu kiến, không phải là câu nói thuận miệng thôi.

Siêu Phàm, Siêu Phàm, đạt tới Siêu Phàm, chính là bắt đầu siêu thoát phàm tục.

Cho dù là Bán Bộ Siêu Phàm cảnh thì khi đứng trước cường giả Siêu Phàm cảnh chẳng qua cũng chỉ là tiện tay cho một chưởng đánh chết con kiến con thôi.

Chớ nói chi là công pháp tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh tu luyện lại có thể thấp được sao. Cho dù là sàn nhà của Siêu Phàm đại cảnh thì công pháp tu hành không phải Địa cấp cực phẩm thì ít nhất cũng là Địa cấp cao phẩm, sự chênh lệch công pháp sẽ không lớn như vậy.

“Vẫn nên thận trọng một chút, không thể vì thực lực tăng vọt mà kiêu ngạo được. Kiêu ngạo ở đây thì thật sự sẽ chết người đấy.”

Vương Bình tự cảnh tỉnh bản thân trong lòng.

Lập tức, Vương Bình lần nữa nhớ lại bí thuật được ghi chép trong Xích Diễm công, cực kỳ sợ hãi thán phục.

Xích Diễm công, quyển thượng trung hạ, đều ghi lại một loại bí thuật, có thể nói là vô cùng mạnh mẽ.

Bí thuật được ghi trong quyển thượng tên là Xích Diễm Chi Long, có thể sáng tạo ra một con rồng xích diễm có chút linh trí để chiến đấu.

Bí thuật được ghi trong quyển trung tên là Xích Diễm Tường Thiên, có thể sáng tạo ra một đống cánh chim cấu trúc từ xích diễm, có thể tăng tốc độ tu hành lên một biên độ lớn, cũng có thể sử dụng nó trong chiến đấu, linh động mà mạnh mẽ.

Bí thuật được ghi trong quyển hạ tên là Xích Diễm Chi Chủng, có thể ngưng tụ ra một viên hạt giống linh hỏa trong cơ thể rồi bắt đầu bồi dưỡng, đợi đến lúc nó sinh sôi nảy nở thì sẽ hình thành một ngọn linh hỏa.

Tên của linh hỏa tương tự với công pháp của nó, tên là Xích Diễm linh hỏa.

Một khi linh hỏa có thành tựu, uy lực của Xích Diễm công mới có thể phát huy được tối đa. Ngoài công pháp Thiên cấp ra, có thể nói khó gặp địch thủ trong đồng cấp.

Phải biết mặc dù Siêu Phàm cảnh cũng có thủ đoạn ngưng tụ ra linh hỏa, nhưng đó đều chỉ dựa vào tu vi mạnh mẽ thúc sinh ra linh hỏa bình thường, hoàn toàn không thể so sánh với linh hỏa tồn tại trong thiên địa.

Mà mặc dù Xích Diễm linh hỏa không phải linh hỏa thiên địa dưỡng ra, mà là linh hỏa hậu thiên dưỡng ra nhưng uy năng của nó lại có thể so sánh với thiên địa linh hỏa, có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ.

Đương nhiên, bí thuật luyện đạo này, nhập môn rất đơn giản, ngưng tụ hạt giống linh hỏa cũng không coi là khó, khó là ở chỗ nuôi dưỡng nó thế nào để nó nở rộ, hóa thành linh hỏa.

Đoán chừng là lúc trước Xích tộc cũng không có nhiều người ngưng tụ được ra Xích Diễm linh hỏa nhỉ.

“Nếu là tu hành bình thường thì ta đoán là rất khó để ngưng tụ ra được Xích Diễm linh hỏa. Chẳng qua ta có máy giả lập nhân sinh, dựa vào thời gian mài đều có thể thành công.”

Vương Bình thu liễm tâm tư, khẽ cười một tiếng.

“Tiếp tục mô phỏng đi. Lần này, đi một con đường khác đi, xem xem có thể xung kích Siêu Phàm đại cảnh hay không. Nếu thất bại thì tích lũy kiếm ý hoặc là môn khác trước, tăng thực lực bản thân lên toàn diện rồi lại nói sau. Nếu không thì đợi đến khi nhiệm vụ đoàn thể lại xuất hiện thêm lần nữa, thực lực không tăng lên đủ thì tương đối nguy hiểm.”

Chẳng qua ngay tại thời điểm Vương Bình dự định tiếp tục mô phỏng thì âm thanh group chat đột ngột vang lên, khiến hắn nao nao, lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Ting, Vương Thụ Tề (74) gia nhập group chat.”

“Ting, Diệp Tiểu Phàm (75) gia nhập group chat.”

“Ting, Vu Cường (76) gia nhập group chat.”

“Ting, Tần Thiên (77) Gia nhập group chat.”

“Cũng hơn một tháng rồi, rốt cục cũng có người mới vào group sao? Hơn nữa còn bốn người vào một lần, quy mô group chat bắt đầu tăng lớn ha.”

Vương Bình cảm thán một tiếng.

“Cũng không biết, bốn người mới này có mấy người có thể sống sót đây.”

Giữa lúc tự nói, Vương Bình mở giao diện group chat ra.

Giờ phút này, trong group chat lại lần nữa náo nhiệt, trên cơ bản là tất cả các thành viên cũ đều online.

Một cuộc hoan nghênh quen thuộc.

Quen thuộc từ Lưu Mai thiện ý giải thích một trận.

Sau đó, người mới ngơ ngác, chết lặng.

Vương Thụ Tề (74): “Yếu ớt nói một câu, có thể rời group không?”

Phương Vân (3): “Ha ha, hỏi rất hay đương nhiên là không được!”

Vương Thiên (77): “Sợ cái trứng đó! Chết thì chết thôi, vất vả lắm mới có cơ hội xuyên qua, đi dị thế liều một phen, thoải mái một đợt, dù sao cũng khỏe hơn làm người làm công ở Trái Đất.”

Trương Hổ (5): “Chậc chậc chậc, người mới, ngươi rất không tệ nha, có khí phách hơn những người mới khác.”

Vu Cường (76): “Các người còn có thời gian nói chuyện này sao? Người thông minh đã đi lấy trang bị rồi.”

Hết chương 102.
Bình Luận (0)
Comment