Diệp Tiểu Phàm (75): “Khá lắm, hiểu việc đấy. Ngươi làm nghề gì vậy.”
Vu Cường (76): “Lính đánh thuê, lý giải chứ.”
Diệp Tiểu Phàm (75): “Phục, ao ước ghê!”
Nhìn người trong group nói chuyện phiếm, Vương Bình hơi nhíu mày.
Thế mà lần này lại có lính đánh thuê gia nhập, khá thú vị đấy.
Đây có lẽ cũng là người xuyên việt đầu tiên cầm vũ khí hiện đại xuyên qua, không biết kết cục của hắn sẽ như thế nào.
Lập tức, Vương Bình lại nhìn về phía Diệp Tiểu Phàm, vuốt cằm.
Diệp Tiểu Phàm, họ Diệp, hơn nữa còn mang theo chữ “Phàm”, lại có thêm một cái “Tiểu”, khiến hắn nghĩ đến vị Diệp Thiên Đế nào đó.
Họ Diệp, thế gia vọng tộc của nhân vật chính, không thể trêu vào không thể trêu vào.
Đương nhiên, Vương Bình cũng nghĩ đến Diệp Thần xuất hiện trong máy giả lập nhân sinh lần trước.
Lúc ấy hắn cũng cho rằng người này là mẫu nhân vật chính, kết quả là người này hoàn toàn chưa từng xuất hiện trong mô phỏng sau đó, dường như chẳng khác người thường, hoặc là chết rồi.
Dù sao, nếu là nhân vật quan trọng thì hệ thống sẽ không để lọt nhầm ai mới đúng.
Ngoài ra, họ Lâm cũng là thế gia vọng tộc của nhân vật chính, đáng tiếc biểu hiện của Lâm Nhất Phi trong mô phỏng nhân sinh mặc dù không tệ nhưng căn bản không thể dính dáng nổi đến mẫu nhân vật chính.
“Vẫn là đọc nhiều văn mạng, ấn tượng ban đầu ảnh hưởng nhiều quá.”
Vương Bình nói thầm một tiếng.
Sau đó, Vương Bình không tiếp tục lướt group chat như những người khác nữa mà lựa chọn offline.
Về mấy người mới kia thì chắc cũng cần phải một khoảng thời gian nữa mới có thể xuyên qua, đến lúc đó sống chết sẽ rõ thôi.
Đương nhiên, sống qua cửa thứ nhất, tiếp theo có thể sống được bao lâu thì vẫn là vấn đề.
“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng trả phí lần nữa.”
Vương Bình nói dưới đáy lòng.
“Ting, mô phỏng trả phí, tiêu hao hai ngàn viên linh thạch hạ phẩm.”
“Ting, nhân sinh mô phỏng mở ra, đang làm mới thiên phú. Thật đáng tiếc, ký chủ vẫn chưa đổi mới ra thiên phú gì.”
Âm thanh hệ thống vang lên.
“Không có thiên phú.”
Da mặt Vương Bình có hơi co giật.
Quả thật là hơi xui xẻo.
Chẳng qua Vương Bình cũng chỉ có thể an ủi mình, đây là đá lót đường, sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện mức cực nhỏ, sau đó nổ ra một thiên phú mạnh.
“Ting, bắt đầu mô phỏng nhân sinh.”
Âm thanh hệ thống lại vang lên lần nữa, màn hình huỳnh quang quen thuộc xuất hiện, văn bản hiện lên.
Vương Bình thu liễm nỗi lòng, vô vùng mong đợi.
‘Lịch Đại Hạ năm 482, ngươi thành công đột phá tới Bán Bộ Siêu Phàm cảnh, tiến vào cấm địa Đại Hạ, thu hoạch được một linh khí.’
“Lần này tốc độ đột phá đến Bán Bộ Siêu Phàm cảnh đúng là nhanh thật, quả nhiên công pháp không chỉ có thể tăng lên sức chiến đấu mà cũng có hiệu quả vô cùng rõ ràng đối với phương diện tốc độ tu luyện và đột phá.”
Vương Bình nhìn thấy dòng chữ thứ nhất này thì không nhịn được cảm thán.
‘Lịch Đại Hạ năm 511, ngươi đánh chết ma tu.’
‘Lịch Đại Hạ năm 545, Thái Thượng đại trưởng lão và Thái Thượng nhị trưởng lão tọa hóa, Bạch Thiên Hồng cần phải đi ra hải ngoại, bị ngươi ngăn lại.’
‘Lịch Đại Hạ năm 580, ngươi tu hành kiếm ý đến năm thành đỉnh phong.’
‘Lịch Đại Hạ năm 620, Lâm Nhất Phi bị Nữ đế cường thế đánh chết, Lâm gia bị diệt.’
‘Lịch Đại Hạ năm 655, Nữ đế Hạ Uyển khởi xướng chiến loạn. Một năm sau, Đại Hạ chiếm đoạt hai nước.’
‘Lịch Đại Hạ năm 660, Đại Hạ nhất thống đại lục Huyền Quy, ngươi thành công lĩnh ngộ sáu thành kiếm ý. ngươi cảm thấy thời cơ đã chín muồi, lại lần nữa xâm nhập cấm địa Đại Hạ muốn tìm được cơ duyên đột phá đến Siêu Phàm cảnh ở trong đó.’
‘Chỉ có điều cấm địa quá kinh khủng, dù hiện nay thực lực ngươi đã vô địch thiên hạ nhưng vẫn xém chết trong cấm địa như cũ, khiến ngươi hoảng sợ trong lòng.’
‘Vì thế, ngươi bắt đầu dưỡng thương, tiếp tục bế quan khổ tu.’
‘Lịch Đại Hạ năm 720, ngươi muốn lĩnh ngộ bảy thành kiếm ý, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không cách nào lĩnh ngộ, kẹt chết tại sáu thành đỉnh phong, khó mà tiến thêm. Trong lòng ngươi thầm than, bảy thành kiếm ý, đã đạt tới lĩnh vực đại thành, như không có cơ duyên, chỉ dựa vào ngộ kiếm, khó mà lĩnh ngộ được.’
‘Đồng thời, ngươi cũng nhận ra bản thân đã già, còn cách tọa hóa không xa. Vì thế ngươi muốn cược một ván cuối cùng, ngươi kéo Bạch Thiên Hồng cũng đã già như ngươi ra biển, muốn tìm một con đường sống, không muốn tiếp tục sống tạm chờ đến tọa hóa như thế.’
‘Bạch Thiên Hồng mừng rỡ, thể hiện bản thân hắn chờ ngày này đã lâu. Cuối cùng hai ngươi cùng nhau ra biển.’
‘Ngày đầu tiên, các ngươi bình yên vô sự.’
‘Ngày thứ ba, các ngươi bình yên vô sự.’
‘Ngày thứ tư, các ngươi phát hiện linh khí trong thiên địa đột nhiên nồng đậm lên rất nhiều lần, khiến các ngươi vô cùng kinh dị. Chẳng qua các ngươi cũng nhanh chóng cảm nhận được một luồng khí tức kinh khủng xuất hiện trong biển rộng đang đánh về phía các ngươi.’
‘Đối với chuyện này, sắc mặt các ngươi tái mét, đoán được đây là một con yêu thú hải dương cấp Siêu Phàm cảnh, vội vàng bỏ chạy.’
‘Chỉ có điều trước mặt con yêu thú Siêu Phàm cảnh thì Bán Bộ Siêu Phàm cảnh cũng là sâu kiến. Bạch Thiên Hồng trực tiếp bị đánh chết, hóa thành thịt vụn. Mà ngươi, bởi vì có thiên phú Kỳ tài tẩu thoát nên nhanh chóng phân tích ra được tốc độ di chuyển của yêu thú trên bầu trời chắc chắn không nhanh bằng ở trong nước.’
‘Vì thế, ngươi nhanh chóng trốn vào không trung, toàn lực thi triển Xích Diễm Tường Thiên. Cuối cùng, dưới sự gia trì của bí thuật Xích Diễm Tường Thiên và Kỳ tài tẩu thoát mà ngươi gắng gượng chạy thoát được ở trên không trung.’
‘Nhưng còn không đợi ngươi kịp thở phào nhẹ nhõm thì ngươi đã nhanh chóng phát hiện ra trên không trung xuất hiện một lượng lớn khí tức khủng khiếp. Từng vệt sáng nhanh chóng xuất hiện trước mặt ngươi khiến ngươi tê cả da đầu.’
‘Đó là một bầy yêu thú loại phi hành, con yêu thú dẫn đầu dài đến hơn trăm mét, khí tức đáng sợ, rõ ràng là yêu thú Siêu Phàm cảnh. Ngươi bị yêu thú vây quanh người, thầm cười khổ biết lần này bản thân mình chết chắc rồi. Trên trời có yêu thú phi hành, dưới nước cũng có yêu thú kinh khủng như vậy, hoàn toàn không có đường sống, có tăng thiên phú lên cũng không giải quyết được vấn đề.’