Chỉ cần một kích đã làm nổ tung ác ma có sức mạnh gần đạt tới cảnh giới tiên.
Người này, liệu hắn có thể đã bước vào tiên vực?
Không chỉ riêng mình Đại Đế áo bào lam cảm thấy hoảng sợ, các vị Đại Đế khác đang theo dõi cuộc chiến, các vị Chuẩn Tiên của Tiên tháp và Chuẩn Tiên Cố gia cũng chấn động vô cùng.
Đặc biệt là Chuẩn Tiên của Tiên tháp cùng Chuẩn Tiên Cố gia, cảm xúc càng sâu.
Trong mắt họ, nếu cho bọn họ đối mặt với ác ma có sức mạnh đạt tới cảnh giới Chuẩn Tiên kia thì thắng thua còn chưa biết được.
Vậy mà kết quả là các chủ Cửu Tinh các Lãnh Nguyệt chỉ cần dùng một kích duy nhất đã giết chết ác ma đó, sức mạnh này thật sự quá khủng khiếp.
Điều này có nghĩa là, chỉ cần Lãnh Nguyệt muốn, hắn hoàn toàn có thể tự mình đồ sát toàn bộ các thế lực của thượng giới.
Vương Bình cũng rơi vào im lặng.
Hắn vẫn nhận thức được rằng vị tiền bối này của mình, các chủ Cửu Tinh các - Lãnh Nguyệt, thật sự rất mạnh, nhưng vì hắn chưa bao giờ thấy đối phương lộ ra thực lực chân chính trong mô phỏng cuộc sống nên hắn không ngờ rằng tiền bối Lãnh Nguyệt này đã mạnh đến mức này.
Điều này có nghĩa là, chỉ cần Lãnh Nguyệt muốn, hắn hoàn toàn có thể phớt lờ tất cả các thế lực khác trên thượng giới, trực tiếp triển khai đại trận.
Xem chừng, sở dĩ đối phương vẫn còn chưa triển khai đại trận luyện giới ở mô phỏng cuộc sống là có hai trường hợp, một là vẫn chưa hội đủ điều kiện phù hợp, hoặc hai là tạm thời vẫn còn chưa đoán ra thực lực chân chính của Tiên tháp cùng Cố gia, cho nên mới lựa chọn làm việc ổn trọng.
Cả hai điều này đều rất có khả năng.
Đặc biệt là điều thứ hai, với phong cách hành sự của nhóm người xuyên không thì trừ khi họ có sự chắc chắn rất lớn, bằng không họ sẽ không hành động liều lĩnh.
Các tiền bối trong Group chat đời thứ hai thực sự làm việc gì cũng mười phần thận trọng, lần nào cũng gửi tới những tên cao hơn hắn hẳn mấy đại cảnh giới để giết hắn, còn vung tiền sử dụng đủ loại đạo cụ.
Chẳng qua là do hắn bật hack, tốc độ tiến bộ của hắn luôn vượt quá dự kiến của bọn họ mới khiến kế hoạch liệp sát của họ thất bại.
Nếu đổi lại là bất kỳ người đi xuyên không nào khác đối mặt với chuyện này hẳn là giờ mộ đã xanh cỏ từ lâu rồi.
Chỉ là, Vương Bình vẫn không hiểu tại sao các chủ Cửu Tinh các phải cứu hắn.
Chuyện này đối với Lãnh Nguyệt dường như không có lợi ích gì cả.
“Tiểu bối, còn gì muốn nói trước khi chết không?”
Giờ phút này, các chủ Cửu Tinh các Lãnh Nguyệt không để ý đến ánh mắt của đám đông, coi thường Đại Đế áo bào lam, lạnh lùng nói.
Đối diện với ánh mắt của các chủ Lãnh Nguyệt, Đại Đế áo bào lam sắc mặt tái nhợt, lâm vào im lặng.
Hắn biết hôm nay chắc chắn sẽ chôn thân tại đây, hoàn toàn ngã xuống.
Nhưng, chết trước một quái vật như vậy cũng xem như không tệ.
Ít ra, còn tốt hơn là bị hậu bối Vương Bình vượt cấp đánh bại.
“Là ta có mắt không tròng. Nhưng chuyện này sẽ không dừng lại ở đây.”
Đại Đế áo bào lam nhẹ thở dài, mặt không chút thay đổi nói.
Dù đã trải qua nhiều đau khổ, nhưng đứng trước tử vong theo bản năng ai cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng chuyện đến nước này, hắn sẽ không vì sợ chết mà làm ra những chuyện mất mặt.
“Tiếc nuối đã nói xong, bây giờ ta sẽ đưa ngươi lên đường.”
Các chủ Cửu Tinh các Lãnh Nguyệt bình tĩnh mở miệng.
Sau đó, hắn vung tay một cái và bắt lấy Đại Đế áo bào lam trong tay.
Ngay sau đó, hắn bước ra từng bước, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Đợi cho đến khi các chủ Cửu Tinh các rời đi, Vương Bình cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tuy nhiên, trong lòng hắn cũng có thêm càng nhiều nghi vấn.
Chỉ là, hắn cũng biết rằng hiện tại không phải lúc để suy nghĩ những điều này. Sau khi liếc mắt qua những cường giả đang quan chiến, hắn cũng rời khỏi nơi hoang tàn đổ nát này.
Như vậy, cuộc đại chiến đã kết thúc.
Tuy nhiên, danh tiếng của Vương Bình sẽ được lan truyền trong giới, khiến tất cả các tu sĩ đều biết rằng thế giới trên đã xuất hiện một vị Chuẩn Đế nhưng thực lực lại ngang hàng với Đại Đế, thậm chí còn có thể áp đảo các Đại Đế bình thường.
Còn về danh tiếng của các chủ Lãnh Nguyệt, càng không cần phải nói nhiều, đã được tất cả các thế lực gắn thẻ”không thể trêu chọc”.
Giờ phút này, Vương Bình chân đạp sao trời, trong lòng hỏi chuyện Alpha.
“Alpha, chuyện về Lãnh Nguyệt, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Ngươi có thể biết được không?”
“Nếu ta cái gì cũng biết thì đã không lưu lạc đến nước này.”
Tiếng nói lạnh như băng của Alpha vang lên.
“Ách, ngươi nói rất có lý, ta không biết trả lời làm sao luôn đó.”
Vương Bình á khẩu không trả lời được.
“Xem ra nếu muốn hiểu biết hết tất thảy những điều này ta phải trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ khi đạt được tu vi vượt qua cả Lãnh Nguyệt mới có thể biết được bí mật của hắn.”
Ánh mắt của Vương Bình lóe lên, đang suy nghĩ trong lòng.
“Bất kể thời điểm nào, chỉ có càng mạnh mẽ mới có thể biết được càng nhiều bí mật.”
Âm thanh lạnh lẽo của Alpha lại vang lên.
“Nhưng đổi lại, cũng sẽ tiếp xúc với nhiều bí mật khiến người ta kinh hãi hơn.”
Nghe lời này, Vương Bình nhịn không được liền trào cảm thán một chút.
“Ngươi biết là tốt rồi. Lần này, Lãnh Nguyệt đã ra tay cứu ngươi, mặc dù không biết mục đích của hắn là gì, nhưng hắn cũng đã bại lộ một việc. Hiện tại, hắn vẫn chưa có Hỗn Độn thể. Đây là cơ hội cho ngươi.”
Âm thanh lạnh lùng của Alpha làm cho ánh mắt của Vương Bình sáng rực.
“Bây giờ, Lãnh Nguyệt thật sự vẫn chưa có Hỗn Độn thể sao?”
Vương Bình vuốt cằm, thì thào tự nói.
Nếu thật sự chưa có, thì đây thật đúng là cơ hội của hắn.
Chỉ cần nhanh chóng thu thập thời gian căn nguyên cùng không gian căn nguyên, làm cho Thời Không Đạo thể đạt tới viên mãn, kết hợp với tiểu Hỗn Độn thể vậy thì hắn có thể chân chính đạt được Hỗn Độn thể.
“Nhưng nếu làm như vậy, một khi Lãnh Nguyệt phát hiện ra, phỏng chừng hắn sẽ ra tay với ta.”
Ngay lập tức, Vương Bình lại cau mày, âm thầm nghĩ.