Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 1044 - Chương 1044 - Vô Địch Chuẩn Đế! Lãnh Nguyệt Xuất Thủ! (5)

Chương 1044 - Vô Địch Chuẩn Đế! Lãnh Nguyệt xuất thủ! (5)
Chương 1044 - Vô Địch Chuẩn Đế! Lãnh Nguyệt xuất thủ! (5)

Nếu Lãnh Nguyệt phát hiện hắn đạt được Hỗn Độn thể, đây là chuyện chắc chắn sẽ làm hỏng kế hoạch của Lãnh Nguyệt. Với tính cách của hắn, đây tuyệt đối là chuyện không thể bỏ buông tha.

Dẫu sao, điều quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn là giành được Hỗn Độn thể, sau đó luyện hóa toàn bộ thượng giới, giúp Hỗn Độn thể tiến thẳng lên cảnh giới đại viên mãn, đồng thời trở thành tiên.

Nếu không có Hỗn Độn thể, toàn bộ kế hoạch một triệu năm của hắn sẽ biến thành công dã tràng.

Đổi vị trí để tự hỏi một chút, Vương Bình cũng tức đến nổ tung, chắc chắn sẽ nghiền xương những kẻ làm hỏng kế hoạch của hắn thành tro, dùng cực hình trong hàng trăm vạn năm.

Lại nói tiếp, mặc dù trong quá trình chiến đấu ta chưa sử dụng đến tiểu Hỗn Độn thể, nhưng với thực lực của Lãnh Nguyệt, hẳn là hắn nên nhận ra rằng ta đã sở hữu tiểu Hỗn Độn thể rồi. Với hiểu biết về Hỗn Độn thể của hắn, hắn không thể không biết rằng ta chỉ còn một bước nữa là có thể đạt được Hỗn Độn thể.”

Vương Bình nhăn mày, bất ngờ cảm thấy điều này có vẻ như là một âm mưu.

Không thể chắc chắn, tiền bối các chủ Cửu Tinh các Lãnh Nguyệt vốn là đang chờ đợi hắn giành được Hỗn Độn thể, rồi sau đó trực tiếp luyện hóa hắn.

Khi đó, hắn có thể giành được thêm một cái Hỗn Độn thể căn nguyên, điều này đối với hắn mà nói cũng là một cơ duyên lớn.

“Mặc kệ là như thế nào, trước tiên ta phải thử nghiệm trên mô phỏng trước rồi nói sau. Cho dù là sự sai biệt giữa trong thực tế so với mô phỏng ngày càng lớn, nhưng thông tin tình báo từ mô phỏng vẫn còn hơi ít tác dụng.”

Vương Bình cụp mắt, trong lòng thầm nghĩ.

Sau đó, hắn thu xếp tâm tư, nhìn về phương xa.

Lúc này, ba vị Chuẩn Đế của tộc Ám Thời Đế cũng dắt tay nhau xuất hiện bên cạnh hắn, đều nhìn hắn với ánh mắt như nhìn một con quái vật.

“Thiếu chủ, ngươi chắc chắn rằng vài tháng trước, ngươi thật sự là Chí Tôn?”

Đệ Tam lão tổ tràn ngập sự ngạc nhiên, hỏi.

“Ta thực sự hoài nghi, Thiếu chủ lúc đầu là đùa với chúng ta. Dù cho Phệ Nguyên thể có biến thái như thế nào, cũng không thể khiến người ta đạt được tu vi như vậy trong thời gian ngắn, huống chi đạo ngươi đi còn là Hỗn Độn đạo trong truyền thuyết.”

Đệ Nhị lão tổ biểu cảm phức tạp, sợ hãi nói.

“Khó trách lúc trước Thiếu chủ chỉ mất một khắc thời gian liền có thể ra khỏi Thời Gian cổ lộ. Với thực lực của ngươi, một khắc thời gian đó chắc chỉ ở trong tản bộ thôi.”

Đệ Nhất lão tổ cũng cảm thán theo.

“Các ngươi nghĩ sao thì là như vậy.”

Vương Bình cười ha hả, cũng không hứng thú để giải thích gì.

Những việc như vậy, không thể giải thích.

“Các ngươi đi ra ngoài mấy tháng, thu hoạch như thế nào?”

Dừng một chút, Vương Bình nhìn vào ba vị Lão tổ Chuẩn Đế dường như đã bị thương hỏi.

“Việc này à...”

Nghe lời này, cả ba vị Lão tổ Chuẩn Đế đều cảm thấy hơi xấu hổ.

“Các ngươi không cướp được lại còn bị đánh?”

Vương Bình nhìn biểu cảm ba vị Lão tổ Chuẩn Đế, ánh mắt hắn trở nên kì lạ.

“Chúng ta không phải là cướp, chúng ta chỉ đi đòi nợ thôi!”

Đệ tam lão tổ đỏ mặt.

“Nhưng, cũng thật sự bị đánh...”

Nói xong, ngữ khí đệ tam lão tổ lại nhỏ xuống.

“Chẳng có ai nghĩ tới, lão tổ Hồng Vân tộc kia trở thành Chuẩn Đế mạnh mẽ chỉ đứng sau đỉnh tiêm Chuẩn Đế, chúng ta không phải là đối thủ của hắn. Nếu không phải thiếu chủ ngài đột nhiên nổ ra đại chiến với Đại Đế, hấp dẫn sự chú ý của hắn, sợ rằng chúng ta đã phải bỏ mạng ở đó.”

Đệ nhị lão tổ cũng thở dài.

“Đế chiến với Chuẩn Đế đại viên mãn đối với tu sĩ mà nói, sức hấp dẫn không gì sánh kịp, có lẽ có thể mượn cảm ngộ đế chiến, trợ giúp bản thân chứng đạo thành đế.”

Đệ nhất lão tổ cũng lắc đầu, cũng cảm thấy đáng tiếc.

“Lão tổ Hồng Vân tộc sao?”

Vương Bình vuốt cằm, nhớ lại xem người này là ai.

Chuẩn Đế này đã theo dõi Thanh Ngọc Chuẩn Đế cùng Phá Diệt Chuẩn Đế ở trong Tiên Tháp để ra tay với họ.

Không nghĩ tới, Ám Thời tộc cũng hơi ân oán với hắn.

Nói như vậy, nghĩa là thù mới hận cũ tính một lượt.

Vừa hay, tu vi của hắn tăng lên, cũng cần khá nhiều tài nguyên để trả cho mô phỏng.

Nhớ tới vấn đề này, Vương Bình hỏi dò trong lòng:”Hệ thống, bây giờ ta phải trả cho mô phỏng bao nhiêu thần nguyên cực phẩm?”

“Ting, tinh toán đến khi tu vi kí chủ đạt đến Chuẩn Đế đại viên mãn, cần phải trả cho mô phỏng năm trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm.”

Khi âm thanh hệ thống vang lên, da mặt Vương Bình co giật.

Trời ơi, năm trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm, là năm trăm triệu cân đó... Giá cả như vậy không hề hợp lý, hơn nữa trong thời gian ngắn như thế hắn biết kiếm đâu ra nhiều tài nguyên đến vậy.

Ngươi biết đó, bây giờ là thời kỳ mạt pháp.

“Vậy, từ Nguyên Tôn cảnh tăng lên tới Chuẩn Đế cảnh đại viên mãn, tu vi bão hoà quá nhiều, tu vi lại gấp trăm lần cũng coi như là bình thường. Nhưng, đi đâu tìm nhiều tài nguyên như vậy, đúng một vấn đề.”

Vương Bình đau đầu suy nghĩ.

Một Ám Thời Đế tộc, cũng chỉ có thể lấy ra tám mươi triệu cân thần nguyên cực phẩm thôi, hắn muốn tích đủ để trả cho mô phỏng một lần, chẳng phải phải lấy được mấy thế lực Chuẩn Đế cảnh mới được sao?

Đương nhiên, bởi vì Ám Thời Đế tộc muốn lánh đời, nên tài nguyên nắm giữ cũng ít hơn một chút, tài nguyên của những thế lực khác có thể sẽ nhiều hơn rất nhiều, khả năng thu hoạch cũng sẽ nhiều hơn một chút.

“Đáng tiếc không thể dùng vũ khí Chuẩn Đế khi vào mô phỏng, nếu không đúng là còn đường khác.”

Vương Bình nhìn ba vị Lão tổ Chuẩn Đế của Ám Thời Đế tộc, ánh mắt thâm trầm.

“Thiếu chủ, ánh mắt ngài như vậy là có ý gì?”

Ánh mắt của Vương Bình đã khiến ba vị Lão tổ Chuẩn Đế hơi không thoải mái, rất khó chịu, khô khan hỏi.

“Không có gì, chỉ là hơi đáng tiếc.”

Vương Bình xúc động nói.

“Ây...”

Ba vị lão tổ hai mặt nhìn nhau, không biết nên trả lời như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment