Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tuy rằng hắn chỉ cách Đại Đế cảnh một bước xa nữa, nhưng đối mặt với cường giả có thể thuấn sát hắn bất cứ lúc nào, vẫn phải là nịnh bợ.
Hết cách rồi, thế giới này, cá lớn nuốt cá bé, tôn nghiêm đều là thứ không quan trọng, sống sót mới có tôn nghiêm.
“Thái độ ngươi rất tốt, bản tọa sẽ không diệt Hồng Vân tộc ngươi.”
Vương Bình nhìn chăm chú Hồng Vân Chuẩn Đế, nhàn nhạt mở miệng.
Nghe thấy lời này, Hồng Vân Chuẩn Đế thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng, rất nhanh sau đó, biểu cảm Hồng Vân Chuẩn Đế đã cứng đờ.
“Chỉ cần ngươi Hồng Vân tộc có thể lấy ra mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm, ân oán giữa các ngươi coi như bỏ qua, làm được không?”
“Mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm?”
Hồng Vân Chuẩn Đế biểu hiện cứng đờ, nắm chặt nắm đấm, không mắng người cũng chẳng kích động.
Mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm, ngươi còn dám nói nhiều hơn chút nữa sao?
Trời ạ, đỉnh tiêm Thiên Tôn như Hắc Uyên Ma Tôn, cũng chẳng có mười vạn cân thần nguyên cực phẩm, mà bọn họ chỉ là Chuẩn Đế dòng dõi kém hơn.
Mặc dù là thế lực Chuẩn Đế cảnh một phương, thế nhưng có thể lấy ra một trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm đã là đáng kinh ngạc rồi.
Tuy rằng Hồng Vân tộc hắn là thế lực Chuẩn Đế cảnh vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng nhiều năm phát triển như vậy, cũng chỉ tích góp được năm trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm thôi.
Chỉ có thể mang tất cả đất đai và thiên tài địa bảo của toàn bộ gia tộc bán thành tiền, mới có thể tích được một tỷ cân thần nguyên cực phẩm.
Mười tỉ, cho dù có giết sạch bọn họ cũng chẳng kiếm đâu ra nhiều như vậy.
Không chỉ có biểu cảm Hồng Vân Chuẩn Đế cứng đờ, hận không thể kích động mắng người, các Chuẩn Đế khác của Hồng Vân tộc cũng như thế.
Nếu không phải thực lực không bằng người ta, bọn họ thật sự muốn liều mạng với Vương Bình.
Giờ khắc này, khuôn mặt ba vị lão tổ Ám Thời Đế tộc cũng co giật.
Tuyệt vời, vẫn là thiếu chủ tàn nhẫn.
Bọn họ vẫn tưởng rằng Vương Bình chỉ cần mấy trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm là đủ rồi.
Kết quả, không nghĩ tới mở miệng ra đã nói mười tỉ.
Mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm, thế lực Đế cảnh bình thường sao mà có thể lấy ra được.
“Làm sao, các ngươi không muốn bồi thường sao?”
Vương Bình nhìn biểu cảm đám người Hồng Vân lão tổ, cau mày, ánh mắt hiện ra ý lạnh.
“Hồng Vân tộc chúng ta, không có mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm, dù sao cũng chỉ là thế lực Đế cảnh bình thường, không thể một lúc lấy ra nhiều thần nguyên cực phẩm như vậy.”
Hồng Vân Chuẩn Đế chỉ có thể đè xuống uất ức cùng lửa giận trong lòng, cười khổ bồi tội.
“Ha ha, nhìn sang như vậy, mà Hồng Vân tộc các ngươi không đáng nhiều tiền như vậy sao. Vậy, bản tọa hỏi ngươi, Hồng Vân tộc các ngươi đáng giá bao nhiêu thần nguyên cực phẩm?”
Vương Bình nheo mắt lại, lạnh giọng nói.
Nói xong lời này, một luồng uy thế kinh khủng từ trên người hắn bạo phát, ép sắc mặt các lão tổ Hồng Vân tộc trắng bệch, thở không nổi.
Đồng thời, bọn họ cũng cũng hiểu rõ hàm nghĩa lời này của Vương Bình.
Cho các ngươi định giá Tộc Hồng Vân, rốt cuộc đáng giá bao nhiêu thần nguyên cực phẩm.
Tự giảm giá xuống, thì đừng trách Vương Bình hắn diệt tộc.
“Tiền bối cũng biết rõ thần nguyên cực phẩm trân quý cỡ nào, bây giờ vẫn là thời đại mạt pháp, vì vậy còn trân quý hơn nhiều. Hồng Vân tộc ta tộc nhân rất nhiều, tiêu hao cũng lớn. Vì vậy, dù phát triển tài chính, Hồng Vân tộc ta cũng chỉ tích góp được bốn trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm. Nếu tiền bối đồng ý, ta đồng ý đem này ba trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm dâng lên bằng hai tay.”
Hồng Vân Chuẩn Đế thở dài một hơi, chống đỡ uy thế của Vương Bình, nhắm mắt nói.
Tuy rằng tộc khác có năm trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm, nhưng không thể cho Vương Bình toàn bộ.
Nói như vậy, không còn đủ thần nguyên cực phẩm, Hồng Vân tộc bọn họ cũng xong.
“Không đủ.”
Vương Bình dùng Phá Nguyên Thiên Nhãn nhìn chăm chăm Hồng Vân Chuẩn Đế, nhàn nhạt mở miệng.
“Hơn nữa, nói dối trước mặt bổn tọa, ngươi cho rằng ngươi có thể giấu được sao?”
Dừng một chút, Vương Bình mở miệng lần nữa.
Trong lời nói, ánh mắt Vương Bình toả ra ý lạnh, thời không xung quanh Hồng Vân Chuẩn Đế trở nên vặn vẹo.
Sau đó, hai cánh tay Hồng Vân Chuẩn Đế trực tiếp nổ tung.
Hồng Vân Chuẩn Đế rên lên một tiếng, kinh sợ trong lòng không gì sánh được, không dám đối diện với Vương Bình, chỉ có thể cay đắng lên tiếng:”Tiền bối, tìm chỗ khoan dung độ lượng, bộ tộc ta cũng không phải không có chỗ dựa là Đại Đế cảnh.”
“Ngươi đây là đang đe dọa bản tọa?”
Ánh mắt của Vương Bình càng thêm lạnh lẽo.
“Tiền bối chớ nên hiểu lầm, đây không phải uy hiếp. Chỉ là, giới tu hành từ trước đến giờ không chỉ có đánh đánh giết giết, còn có đạo lí đối nhân xử
thế nữa. Làm việc, không thể làm quá cứng nhắc như vậy.”
Hình như sau khi Hồng Vân Chuẩn Đế nói ra lời kia, đã hơi vò mẻ không sợ ném, lại lần nữa nói ra câu đó.
Nếu hắn không phải là lão tổ một tộc, thì cũng không phải chịu khuất nhục như vậy, càng không sợ chết, sẽ chọn mắng chửi Vương Bình, sau đó tiến hành cá chết lưới rách, trực tiếp tự bạo.
Nói như vậy, cho dù ngã xuống, cũng sẽ không quá mất mặt.
Nhưng hắn chung quy cũng là lão tổ một tộc, phía sau có hàng trăm triệu tộc nhân, không thể làm tùy hứng.
Hết cách rồi, tộc nhân, chính là điểm yếu của hắn.
Sở dĩ có một vài tán tu dựa vào kinh thế cơ duyên hoặc là kinh thế khí vận trở thành Chí Tôn, Chuẩn Đế thậm chí còn Đại Đế cảnh, cuối cùng cũng không thành gia lập nghiệp, sáng tạo một thế lực lớn.
Không sáng tạo gia tộc với thế lực, sẽ không có điểm yếu.
Đương nhiên, không sáng tạo thế lực, muốn tu luyện nằm cũng thu được tài nguyên, là chuyện không thể nào, cần phải đi hiểm địa tranh cướp tài nguyên.
“Khi ngươi đối phó với bọn họ, đã từng nghĩ tới không muốn làm quá căng thẳng sao, nếu không có bản tọa cùng Đại Đế ra mặt, bọn họ bây giờ đã ngã xuống trong tay của các ngươi đi. Ngoài ra, nội dung các ngươi nghị luận vừa nãy, bản tọa đã nghe thấy hết rồi.”