Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 1047 - Chương 1047 - Vương Bình Bạo Sát Phong Tâm Đại Đế! Dấu Vết Kì Lạ! (3)

Chương 1047 - Vương Bình bạo sát Phong Tâm Đại Đế! Dấu vết kì lạ! (3)
Chương 1047 - Vương Bình bạo sát Phong Tâm Đại Đế! Dấu vết kì lạ! (3)

Khuôn mặt Vương Bình lạnh lùng, giễu cợt nói.

Nghe vậy, Hồng Vân Chuẩn Đế á khẩu không trả lời được.

Bọn họ không nghĩ tới,bọ họ dùng thần niệm giao lưu, vẫn bị Vương Bình nghe thấy.

Nhưng, chuyện này cũng rất bình thường, thực lực Vương Bình mạnh mẽ như thế, hơn nữa rõ ràng có một loại Thiên Nhãn đặc thù nào đó, có thể nhìn thấu thần niệm cũng là chuyện rất bình thường.

Đương nhiên, đây cũng là khi Vương Bình đến đây, nhưng bọn họ không phát hiện.

Nếu biết trước Vương Bình đến đây rồi, bọn họ cũng sẽ không giao lưu như vậy.

Sau đó, Hồng Vân Chuẩn Đế lại thở dài trong lòng.

Cái gì nghe thấy không nghe thấy, đều không có ý nghĩa.

Nói cho cùng, vẫn là thực lực vi tôn, thực lực bọn họ yếu, sở dĩ là cá trên thớt của Vương Bình.

Hiện tại hắn có thể làm, chính là kéo dài thời gian, chờ đợi Phong Tâm Đại Đế đến.

“Tiền bối, ta đồng ý mang hết thảy thần nguyên của tộc ta kính dâng hai tay, đồng thời cũng sẽ đem hết bảo vật trong tộc dâng lên, chỉ hy vọng tiền bối có thể thả cho tộc ta một con đường sống.”

Hồng Vân Chuẩn Đế thu lại nỗi lòng, ai oán nói.

“Bản tọa không quan tâm các ngươi dâng lên cái gì, chỉ cần có đủ thần nguyên thôi. Nếu các ngươi không đào đâu ra mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm, vậy thì 2 tỉ cân thần nguyên cực phẩm cũng được. Nếu không đủ, đi nghĩ biện pháp tích cho hợp đủ, bản tọa kiên trì có hạn thôi.”

Vương Bình lạnh lẽo vô tình nói.

Đương nhiên, Vương Bình mặt ngoài lạnh lẽo, nội tâm cũng khá vi diệu.

Hắn bây giờ cứ cảm thấy bản thân là một kẻ xấu xa.

“Này...”

Vẻ mặt Hồng Vân Chuẩn Đế nhăn nhó, chỉ có thể nôn nóng chờ Phong Tâm Đại Đế giáng lâm.

Những cường giả khác của Hồng Vân tộc, cũng uất ức không gì sánh được, hận không thể liều mạng với Vương Bình.

“Đạo hữu, ngươi quá đáng rồi.”

Lúc này, một đạo đế uy đột nhiên giáng lâm, trầm giọng nói.Tiếp theo, không gian nổi sóng, một bóng người đi ra.”Phong Tâm Đại Đế!”

Cảm nhận được luồng đế uy này, nhìn người tới là ta Hồng Vân Chuẩn Đế chớp mắt trở mặt, lộ ra vẻ mặt vui mừng, trong lòng lặng yên thở phào nhẹ nhõm.

“Cuối cùng cũng tới rồi sao? Để ta chờ lâu thật đó.”

Mà trước khi Phong Tâm Đại Đế xuất hiện, Vương Bình đã biết trước từ lâu đã nhìn ra phương hướng Phong Tâm Đại Đế sắp xuất hiện.

Với tư cách là người đã lĩnh ngộ bảy phần mười Thiên đạo Thời Không, phương diện cũng không gian dị thường, dù cho là cường giả Đại Đế hậu kỳ cũng không thể qua mắt được hắn.

Trước đây, Vương Bình cố ý làm khó dễ Hồng Vân Chuẩn Đế, đương nhiên không phải do hắn nhàn đến đau”bi”, cũng không phải thật sự cho rằng Hồng Vân tộc có thể lấy ra mười tỉ cân thần nguyên cực phẩm, chỉ đơn giản là cố ý làm khó dễ bọn họ, thử tìm ra giới hạn cuối cùng của Phong Tâm Đại Đế.

Bây giờ, xem ra mục đích đã thành.

0

“Ha ha, ngươi nói ta làm quá, vậy ngươi cảm thấy khi Hồng Vân tộc tàn sát Ám Thời Đế tộc, là làm đúng sao?”

Vương Bình nhìn chằm chằm Phong Tâm Đại Đế, híp mắt lại, cười lạnh nói.

“Đó cũng là ân oán trước đây của hai tộc, không có quan hệ gì với ngươi. Nếu ai cũng như ngươi, thu phục một Đế tộc là giải quyết ân oán qua lại của bọn họ, đồ diệt một tộc, vậy thì thượng giới đã sớm bị xáo tung lên.”

Phong Tâm Đại Đế nhàn nhạt mở miệng.

“Ngươi cũng biết đổi trắng thay đen nhỉ. Ngoài miệng nói những lời đẹp đẽ, ngươi có thể làm được chuyện như vậy sao? Ta biết ngươi đã từng thu nhận một đồ đệ, sau đó vì tên đồ đệ kia đồ diệt toàn bộ kẻ thù của hắn.”

Khuôn mặt Vương Bình lạnh lùng, giễu cợt nói.

“Đồ đệ của ta như tử tự của ta, há có thể đánh đồng với thuộc hạ của ngươi.”

Phong Tâm Đại Đế mặt không biến sắc nói.

“Quên đi, hôm nay ta không tranh luận đúng sai với ngươi. Nếu ta đã đến, không bằng đạo hữu giữ mặt mũi cho ta, giải quyết ân oán song phương bằng bốn trăm triệu cân thần nguyên cực phẩm, sau đó thả cho Hồng Vân tộc một con đường sống, được không?”

Dừng một chút, Phong Tâm Đại Đế lại mở miệng lần nữa.

“Ha ha ha!”

Nghe thấy Phong Tâm Đại Đế nói vậy, Vương Bình không nhịn được cười ra tiếng.

Việc này, khiến cho Phong Tâm Đại Đế khẽ cau mày.

“Mặt mũi của ngươi, mặt mũi của ngươi đáng giá mấy đồng tiền? Ngươi muốn ta cười chết à, sau đó kế thừa Ant check later của ta sao?”

Sau khi Vương Bình cười xong, mặt lộ vẻ châm chọc, trào phúng nhìn Phong Tâm Đại Đế.

Điều này khiến Phong Tâm Đại Đế chau mày.

Tuy rằng hắn không biết Ant check later là cái gì, nhưng chắc chắn đó là một lời chế giễu.

Vương Bình, không hề nể mặt hắn.

“Nếu đạo hữu ngoan độc như vậy, vậy cũng chỉ có thể chiến một trận, nếu ta thắng, ngươi phải rời đi. Nếu ta bại, vậy ta sẽ để Hồng Vân tộc bồi thêm 2 tỉ cân thần nguyên cực phẩm.”

Sau đó, biểu hiện Phong Tâm Đại Đế cũng trở nên lạnh lẽo, nhàn nhạt mở miệng.

Tuy rằng Cửu Tinh các các chủ cứu Vương Bình, song phương rõ ràng có liên hệ nào đó, nhưng từ lúc trước mà nói, đối phương chỉ là có hứng thú nên cứu Vương Bình mà thôi.

Đã như vậy, vậy cũng không có gì phải sợ hãi.

Hắn không tin các các chủ Cửu Tinh sẽ lại cứu Vương Bình lần nữa.

Mà hắn chỉ cần đánh Vương Bình trọng thương, là có thể khiến tên kia khống chế Vương Bình, đến lúc đó, kế hoạch sau đó của bọn họ sẽ tiến hành càng thêm thuận lợi.

“Thú vị ghê.”

Nghe vậy, Vương Bình nheo mắt lại, ánh mắt trở nên sâu thẳm.

Với nhân phẩm của Phong Tâm Đại Đế, hắn sẽ tốt bụng đến mức giúp Hồng Vân tộc làm đến nước này sao?

Dù cho quan hệ trước đây của Phong Tâm Đại Đế với Hồng Vân tộc rất tốt, hắn thiếu ân tình của Tộc Hồng Vân, cũng không thể vì Hồng Vân tộc mà đại chiến với hắn.

Dù sao thì, hắn nhưng là vừa mới bộc phát sức chiến đấu kinh người đủ để đánh giết Đại Đế cảnh trung kỳ bình thường.

Đắc tội với một nhận vật như hắn, đợi đến khi hắn thành đế, dù cho là Đại Đế đỉnh tiêm cũng phải gục xuống.

Phong Tâm Đại Đế, không thể không rõ đạo lý như vậy.

Bình Luận (0)
Comment