Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 106 - Chương 106. Hai Người Mới May Mắn!

Chương 106. Hai người mới may mắn!
Chương 106. Hai người mới may mắn!

Theo Vương Bình đưa ra lựa chọn hắn cảm thấy cơ thể mình ấm áp, hiệu suất thu nạp và chuyển hóa linh khí thiên địa cũng cao hơn một chút.

Rõ ràng đây là biểu hiện của việc tư chất căn cốt được tăng lên.

Sau đó, trong đầu Vương Bình lại có thêm một ít ký ức, đó là cảm ngộ của hắn về tu luyện võ kỹ Địa cấp hạ phẩm Kim Quang tráo trong nhiều năm.

Đợi đến sau khi hấp thu xong, Vương Bình vẫn rất hài lòng.

Kim Quang tráo là công pháp Địa cấp hạ phẩm, quả thật được coi là một môn công pháp phòng ngự không tệ.

Sau khi hấp thu xong thu hoạch, Vương Bình lại mô phỏng ba lần nữa.

Nhưng ba lần liên tục không đổi ra được thiên phú mới, vô cùng không hợp lý.

Đồng thời ba lần mô phỏng nhân sinh này về nội dung cơ bản là vẫn giống nhau, hắn không tìm được cơ duyên gì, tựa như cơ duyên ở đại lục Huyền Quy đã bị đào rỗng từ sớm rồi vậy.

Về phương diện cảm ngộ kiếm ý.

Mặc dù ba lần liên tục hắn đều chọn phần thưởng kiếm ý.

Nhưng cuối cùng kiếm ý vẫn bị kẹt ở sáu thành đỉnh phong, khó mà tiến thêm, không thể bước vào cảnh giới đại thành.

Đối với chuyện này Vương Bình cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười một tiếng.

Quả nhiên, tiểu thành đến đại thành, là biến đổi về chất, là nhảy vọt, thiên phú không đủ, không có khả năng thông qua khổ tu là có thể lĩnh ngộ, cũng chỉ có trong tử chiến mới có một tia cơ hội lĩnh ngộ.

Hơn nữa khả năng chiến đấu với yêu thú tương đối nhỏ, chỉ có chiếm đấu với kiếm tu mạnh mẽ hơn, xác suất minh ngộ ảo diệu trong đó mới có thể lớn hơn nhiều.

“Thiên phú à, thiên phú ơi.”

Vương Bình chỉ có thể lắc đầu.

Xem ra đây chính là hạn mức cao nhất của thiên phú màu lục - Kỳ tài kiếm đạo rồi.

Thiên phú màu trắng - Kỳ tài kiếm đạo khiến ngay cả kiếm ý hắn cũng khó mà lĩnh ngộ.

Thiên phú màu lục - Kỳ tài kiếm đạo có thể giúp hắn một đường lĩnh ngộ đến sáu thành kiếm ý đỉnh phong đã rất đáng gờm rồi.

“Chỉ có thể hi vọng lúc nào tranh thủ thời gian ra một thứ hòa vốn, giúp ta thu được thiên phú càng mạnh hơn thì mới có hi vọng phá vỡ thế cục.”

Vương Bình tự mình lẩm bẩm.

Sau đó, hắn thu hồi tâm tư, không mô phỏng tiếp nữa.

Hôm nay có hơi xui, cộng thêm hiện tại cũng không tìm được con đường phía trước thông qua máy giả lập nhân sinh, không cần mô phỏng tiếp nữa.

Hiện tại hắn cần một sự thay đổi.

Bất kể là group chat hay là chuyện gì đó do bản thân tự làm thì cũng đều gây nên sự thay đổi rất lớn, cũng là một phương pháp khác để phá vỡ thế cục.

“Có lẽ, lần sau có thể đi con đường hoàng đạo một chút.”

Vương Bình đột nhiên nghĩ đến điểm này, nhẹ giọng tự nói.

Thông qua môi giới là mô phỏng nhân sinh tiến vào Đại Hạ, trở thành người cầm lái Đại Hạ, từ đó tập trung toàn bộ tài nguyên của đại lục Huyền Quy lại, mượn nó để đột phá Siêu Phàm đại cảnh, cũng không phải là không thể.

Chất lượng không đủ thì gom số lượng, nhìn xem có thể thành công hay không.

Vương Bình lập ra kế hoạch mô phỏng nhân sinh trong lần tiếp theo, sau đó thì mở ra group chat, vừa uống rượu ngon, vừa nói chuyện phiếm với đám người bên trong, đợi xem số phận của bốn người mới.

“Ting, thành viên group Vu Cường (76) đã chết, đang thu hình video tử vong, hi vọng mọi người lấy đó làm gương.”

Gần sau nửa giờ, một tin hiện lên, khiến người trong group yên lặng một chút.

Trần Dao (71): “Như vậy mà đã chết một người rồi, hơn nữa còn là tên lính đánh thuê mạnh nhất trong đám người mới.”

Phương Vân (3): “Còn sao chứ, chỉ có thể nói là quá kinh điển.”

Lưu Mai (15): “Chết một người còn tốt đó, sợ là chết hết luôn kìa.”

Trương Tuấn (70): “Chết sớm hay chết muộn đều là chết thôi.”

Phương Vân (3): “Ha, Trương Tuấn, bây giờ ngươi trở nên bi quan thật ha. Đương nhiên, trải qua nhiệm vụ đoàn thể lần trước, không bi quan mới là lạ đó. ε=(ο`*))) ai.”

Vương Thụ Tề (74): “Đại lão lính đánh thuê này thế mà chết rồi sao? Thật dọa người, ta còn tưởng rằng trước đó các ngươi đều chỉ dọa chúng ta thôi.”

Diệp Tiểu Phàm (75): “Tầng trên +1. Lại nói nhiệm vụ đoàn thể lần trước là cái gì thế, nói đến mức ta có hơi hoảng luôn rồi.”

Thái Vĩnh Long (1): “Nhiệm vụ đoàn thể hả, mấy người cứ nghĩ cách để sống sót trước đi đã. Sống rồi thì mới có tư cách biết tận cùng tuyệt vọng, ┓(`)┏.”

Vương Thụ Tề (74): “.”

Diệp Tiểu Phàm (75): “.”

Lưu Mai (15): “Nếu là lúc trước thì có khả năng ta sẽ an ủi các ngươi đó. Nhưng hiện tại thì không cách nào mở miệng nổi rồi, quen càng sớm thì càng tốt cho các ngươi.”

Phương Vân (3): “Được lắm, ngay cả Lưu tỷ cũng nằm yên sao? Lại nói, hai người mới này vẫn còn có thể nhàn nhã online, nói rõ tình huống vẫn tốt nhỉ. Không giống Vu Cường, nhanh thế mà đã chết rồi. Ngoài ra thì người mới tên là Tần Thiên nói xuyên qua sướng hơn kia cũng không online, khả năng cao là cũng xảy ra chuyện rồi.”

Vương Bình (66): “Phương Vân, chừa chút đức cho miệng ngươi đi, đừng trù ẻo người ta. Lão Tần gia là người có tiếng đi tìm đường chết trong giới văn học mạng giới nhưng lại không chết được, cẩn thận sau này hắn tìm ngươi PK đó.”

Phương Vân (3): “Khụ khụ, không còn lời nào để nói.”

Phương Vân (3): “Hai ngươi mới mau nói xem bàn tay vàng của các ngươi là gì thếm, Vương Bình chính là đại lão mạnh nhất group đó, thực lực mạnh, nói ra bàn tay vàng ra có lẽ còn có thể được hắn bảo kê đó.”

Diệp Tiểu Phàm (75): “Mạnh như vậy sao? Ta không tin! Năm đó ta hai tay đút túi, không biết cái gì là đối thủ. jpg.”

Trương Hổ (5): “Chậc chậc chậc, không hổ là họ Diệp, đủ phách lối đó.”

Vương Thụ Tề (74): “Đại lão à, đại lão dẫn ta bay chung đi! Bàn tay vàng ta rút được là có thể tăng lực phòng ngự của ta một biên độ lớn dựa trên thực lực cơ sở đó!”

Ngô Quân (20): “Ặc, vị này, ngươi lại đủ thành thật ha. Chẳng qua loại năng lực bàn tay vàng giữ mạng này đúng là không tôig, thật hâm mộ, oa oa oa.”

Hết chương 106.
Bình Luận (0)
Comment